Ép Cho Thành Nước

Chương 10.1

Đường Bồ đang dọn dẹp câu lạc bộ bắn cung để chuẩn bị tan làm, nhân viên cầm điện thoại của cô chạy tới.

"Bà chủ, có điện thoại."

Cô đặt đồ bảo hộ xuống chống đầu gối đứng dậy, liền đặt điện thoại tai, bên kia âm thanh hỗn tạp, tiếng đàn bà gào thét khóc lớn gọi: "Tên tạp chủng người! Con trai tao đánh mày sao mà mày đánh nó, mày dựa vào cái gì mà đánh nó! Mày chính là muốn mạng con tao, mau gọi người đánh chết hắn!" Đường Bồ khó chịu cau mày đi về phía trước: "Có ý gì? Tôi không để ai đánh được anh ấy."

"Mày còn dám giả vờ! Nếu không phải là mày thì còn ai, tao sẽ không bỏ qua cho mày, tuyệt đối không bỏ qua cho mày! Nếu con trai tao xảy ra chuyện gì tao sẽ xé rách mặt mày ra!"

"Tôi nghĩ là đã hiểu lầm ở đây, tôi chưa từng làm chuyện như vậy, chắc là anh ta có thù khác chăng."

"Con tiện nhân mày còn cãi, thức thời thì tự mình tới cửa đừng để tao phải tự đi bắt người, nếu không đến lúc đó hãy nhìn tao gϊếŧ mày như thế nào!"

Đầu dây kia truyền tới âm thanh xe cứu thương, tiếng kèn chói tai, sau khi cúp điện thoại Đường Bồ có linh cảm không ổn, đúng lúc này Mục Lạc gọi điện đến.

"Không sao chứ?" Vừa mở miệng anh ta liền hỏi.

"Tôi không sao, anh biết Hà Dật Minh..."

"Tôi chỉ mới biết hắn đánh em, tối hôm nay hắn bị người đánh trước cửa quán bar, nghe nói bị thương rất nghiêm trọng, người đánh hắn cũng đã bỏ đi, em cẩn thận một chút, chuyện này chắc chắn em không có làm nhưng nhất định sẽ có người hoài nghi là em làm." Đường Bồ ngây ngô cười, vừa nãy anh ta nói những lời này thật đáng sợ.

"Được, tôi sẽ cẩn thận, cám ơn anh đã quan tâm."

Bên kia yên lặng không có ý muốn kết thúc cuộc gọi.

"Tôi cúp trước."

"Chờ chút... em đang ở đâu?"

"Trong câu lạc bộ."

"Nơi đó không còn an toàn, cũng đừng về nhà, anh qua đón em, tối nay em ở lại quán bar đi."

Đường Bồ cũng phần nào nhận ra được mục đích của anh: "Không cần, em tự cân nhắc không cần lo lắng cho em."

Sau khi cân nhắc cô cảm thấy nên hỏi thêm tình hình từ những người khác, nên bảo nhân viên đóng cửa hai ngày rồi cầm chìa khóa rời đi.

Cô lái xe đến quán bar đối diện, dây cảnh báo đã được giăng lên còn có một nhóm cảnh sát đang vây lấy các nhân viên quán bar thẩm vấn họ. Bây giờ cô không ngu đến mức xuống xe nhưng dù sao cũng không phải là cô làm, ngoài cửa còn có camera chắc chắn sẽ có thể tra rõ. Sớm biết như vậy còn không bằng nói vài câu với anh ta, chuyện gì đã xảy ra.

Bực bội mở ngăn kéo ra phát hiện không có thuốc lá lúc thấy cửa hàng tiện lợi, Đường Bồ lái xe đến trước một cái ngã ba, mới vừa bước xuống từ đâu xuất hiện một người đàn ông xông lên bắt lấy tay cô.