Không Cam Lòng

Chương 20: Tiếng vang

Chung Bạch Nhã phía dưới nước quá nhiều, thanh âm thân thể va chạm vang bạch bạch, trở nên càng thêm dâʍ ɖu͙© không chịu nổi, tốc độ ra vào quá nhanh, dâʍ ɖị©ɧ bị anh quấy văng khắp nơi, chỗ riêng tư của nữ nhân đã rối tinh rối mù.

"“Tiểu tao hóa, tôi là gì của em? Không được gọi là Phó Chi Diễn nữa”

Phó Chi Diễn lại đánh vào mông cô, eo hông bạch bạch mà va chạm, người đàn ông hơi nhắm mắt lại thở hổn hển, từng giọt mồ hôi nóng từ trán trượt xuống, tay bóp eo cô, vỗ mông cô thành màu hồng hồng, mông của người phụ nữ rất đàn hồi, khi vỗ sẽ bắn ngược lại, rất thoải mái.

"A.. ưmmm... A... uh. ”

Chung Bạch Nhã chịu không nổi kí©ɧ ŧɧí©ɧ cùng kích động mãnh liệt như vậy, tiểu huyệt phấn nộn đã bị anh cắm thành màu đỏ, mái tóc dài của cô trượt xuống vai, cô bị anh nắm lấy mông, người đàn ông ưỡn hông trước mắt liên tục đùa bỡn tiểu huyệt của cô, động tác va chạm phát ra tiếng bạch bạch, dươиɠ ѵậŧ thô dày từng lần từng lần cắm đến chỗ sâu nhất.

"Không được rồi.... Quá sâu..."

"Bảo bối, em còn chưa nói hiện tại người đàn ông đang thao em là ai."

Phó Chi Diễn bóp mông cô, chậm lại động tác rút ra, nhìn dươиɠ ѵậŧ từ từ rút ra, mặt trên còn bám vào thịt mềm của người phụ nữ, động tác chậm lại như vậy, khiến người ta đỏ mặt tim đập.

Nam nhân cũng chán tư thế này, bóp eo cô từ trên giường đứng lên, côn ŧᏂịŧ từ trong tiểu huyệt kéo theo dâʍ ɖị©ɧ chảy ròng ròng ra. Chân Chung Bạch Nhã đã mềm nhũn không chịu nổi, trong thân thể phảng phất còn có ký ức của anh lấp đầy mình, lúc này ngồi ở trên giường, trừng mắt nhìn anh một cái, tiểu huyệt còn ướt đến không chịu nổi.

"Anh không phải Phó Chi Diễn thì anh là ai?"

"Tôi đương nhiên là Phó Chi Diễn."

Người đàn ông cúi người xuống, rất khiêu da^ʍ liếʍ đôi môi đỏ mọng của cô, thân thể trần trụi không hề che giấu và kiêng dè, trên côn ŧᏂịŧ vểnh lên còn dính dâʍ ɖị©ɧ của cô, cùng với máu xử nữ, nhìn thấy Chung Bạch Nhã mặt đỏ tim đập.

"Tôi còn là đại dươиɠ ѵậŧ ca ca của em làm em điên cuồng phát dâʍ đãиɠ"

“......”

Thật không biết xấu hổ.

Trong đầu Chung Bạch Nhã hiện lên mấy chữ này, lại bị nam nhân ôm eo đứng trên mặt đất, bị anh đè ở vách tường hôn nồng nhiệt, dưới thân cũng không ngừng vuốt ve, nữ nhân rất nhanh lại động tình, dù sao đêm nay cái gì cũng làm, cũng không quan tâm nhiều hơn một lần hay là ít hơn một lần, hơn nữa cùng anh làʍ t̠ìиɦ còn rất thoải mái, một thân thể mồ hôi ướt sũng cùng chất lỏng, xúc cảm của làn da tựa hồ trở nên dính dính, nhưng cũng trở nên gợϊ ȶìиᏂ hơn.

"Nhìn kìa, bác sĩ Chung, em có muốn nhìn bộ dạng hiện tại của em không?"

Bàn tay của người đàn ông lần lượt lướt qua làn da của cô, tươi cười trên khuôn mặt của anh rơi vào mắt người phụ nữ, có vẻ tàn nhẫn và lạnh lùng: "Bộ dạng hiện tại của em có chút nào giống một bác sĩ đáng kính không? Hiện tại chính là một tiểu tao hóa, cầu tôi cắm”

Chung Bạch Nhã liếʍ môi dưới, bị lời nói của anh nhục nhã đến sắc mặt nóng lên, nhưng trong lòng hồi tưởng lại loại thoải mái cùng kí©ɧ ŧɧí©ɧ vừa rồi, đây là cảm thụ hơn hai mươi năm mà cô chưa từng có, mãnh thú chôn vùi trong lòng một khi bị thả ra, giống như liền ngay cả chính mình cũng không nhận ra, cô hiện tại cư nhiên biến thành một nữ nhân tràn ngập du͙© vọиɠ.

Phó Chi Diễn liếʍ da thịt trắng nõn của cô, xương quai xanh, ngực, thắt lưng, một đường liếʍ đến bụng bằng phẳng, hôn rốn, cuối cùng đến hoa viên riêng tư của cô, tiểu huyệt vừa mới bị anh làm qua, lông mao vẫn ướt, anh vươn đầu lưỡi, lại lần nữa đè ép đi vào, sống mũi cao thẳng chống vào âʍ ɦộ, Chung Bạch Nhã khó nhịn nắm lấy mái tóc ngắn của anh, vẻ mặt khó nhịn.

"Ưmm..."

Nữ nhân lần thứ hai bị anh liếʍ tiểu huyệt, ngay cả hai ngón tay cũng cắm vào, tiểu huyệt xử nữ căng đến cực hạn.