Cũng may y mới chỉ nhìn lướt qua, không chạm phải máu. Tuy sắc mặt Lâm Không Lộc trắng bệch nhưng dù sao vẫn chưa ngất đi.
Sau khi anh bạn trên hành lang bị kinh động, đột nhiên bắt đầu mạnh mẽ tông vào cửa, tiếng rên và tiếng đập cửa vọng qua cánh cửa, như thể nó văng vẳng ngay bên tai.
Da đầu Lâm Không Lộc tê dại, nhưng điều y không thể chịu đựng được nhất là mùi máu tanh lan vào phòng dọc theo khe cửa.
Y cảm thấy buồn nôn. Sau khi khóa cửa, y lập tức lôi chiếc bàn gỗ lim nặng nề kê sát vào cửa rồi nhanh chóng lấy lọ nước hoa nam cao cấp trên bàn xịt khắp phòng.
Xịt xong y hít sâu một hơi, cảm thấy dễ chịu hơn nhiều, nhưng ngay sau đó lại bị sặc và hắt hơi mạnh.
Ngoài cửa, bởi vì tiếng hắt hơi mà tiếng va đập vừa mới chậm lại đột nhiên dữ dội.
0687: “…”
“Thân, có muốn nếm thử mosaic tí không?” Tâm tình nó phức tạp mà hỏi.
Lần đầu, ký chỉ đã yêu cầu nó mosaic tất cả những nơi đẫm máu trên người cương thi, khiến cả thế giới giống như một tác phẩn hài hòa.
Khi đó nó còn tưởng rằng ký chủ lần đầu xuyên đến tận thế nên còn khá nhát gan. Bây giờ nó mới biết thật ra đối phương sợ máu.
Lâm Không Lộc mới bình tính lại, nghe được lời này liền nghiến răng nghiến lợi: “Có cần phải hỏi không?”
0687 nhanh chóng mosaic cho y. Bởi tiếng đánh mà những cương thi khác trong biệt thự cũng dần di chuyển, tập trung về phía phòng ngủ.
Lâm Không Lộc nhìn thấy điều này qua phát sóng trực tiếp của 0687: “…”
Sau khi mosaic, tuy có thể giải quyết được tình trạng khó chịu khi thấy máu, nhưng nó cũng có khuyết điểm.
Ví dụ như hiện giờ, qua phát sóng trực tiếp, y thấy một cương thi trong sân ôm một con cương thi mới để gặm rỉa, nhưng hình ảnh trước mắt lại giống như… Một người hình mosaic ôm một người hình mosaic khác… đang hôn môi?
Y lại nhìn thấy một đám cương thi đang cắn xé nhau trên đường ở đằng xa, nhưng hình ảnh trước mắt lại như một đám người mosaic đang ôm nhau…
Lâm Không Lộc: “Ặc, giảm độ mờ đi, che chỗ màu đỏ là được.”
Sau đó đã có thể dễ phân biệt được người hơn rồi. Ví dụ trong biệt thự có đầu bếp mặc tạp dề, có vệ sĩ mặc đồ đen, còn có người làm vườn đẩy xe…
Tóm lại, không có một người sống nào, càng không có Giang Từ.
Lâm Không Lộc nghiến răng. Sau nụ hôn tối qua, y chắc chắn rằng Giang Từ của thế giới này cũng giống hai thế giới trước, là người yêu y, nhưng không trọn vẹn.
Bây giờ còn làm ầm lên như này mà đối phương vẫn chưa xuất hiện, khẳng định đã rời đi vào sáng sớm rồi.
Ngày hôm qua còn ôm hôn y nồng nhiệt như vậy mà hôm nay đã biến mất tăm. Còn “Bảo bảo”, bảo cái đầu hắn.
Lâm Không Lộc không trông cậy được ai, chỉ có thể tự cứu lấy mình.
Đầu tiên y xịt một ít nước hoa lên khẩu trang, sau đó tìm một chiê,cs áo khoác dài và khăn quàng cổ trong tủ quần áo, bọc mình kín mít chỉ để lộ hai mắt, rồi tháo một chân ghế xuống.
Chuẩn bị tất cả mọi thứ xong, y lại xây dựng tâm lý cho mình rồi mới dùng sức đẩy chiếc bàn gỗ kia đi.
Cửa vừa mở ra, người anh bạn nửa mặt đang tông cửa vọt tới, Lâm Không Lộc cắn răng dùng chân ghế đâm thẳng qua.
Chân ghế rất mỏng làm bằng kim loại, lập tức xuyên qua đầu anh bạn nửa mặt, phát ra tiếng “phụt”.
Tuy Lâm Không Lộc chỉ thấy mosaic, nhưng trong lòng biết đo là máu, vẫn không thể tránh khỏi việc khó thở và muốn ngất xỉu.
“Bình tĩnh, bình tĩnh, coi như đó là thuốc nhuộm đi.” 0687 cổ vũ y.
Lâm Không Lộc: “…” Nói thì dễ, người bị cũng không phải cậu.
0687: “Nhanh lên, có một con khác đang lên cầu thang.”
Lâm Không Lộc: “Đệt!”
Cũng nhờ hiện giờ mới là giai đoạn đầu của tận thế, phần lớn cương thi đều không mạnh. Dựa vào không ngừng xây dựng tâm lý và chân ghế bằng kim loại, cuối cùng Lâm Không Lộc cũng đã dọn sạch toàn bộ cương thi trong biệt thự.
Còn bên ngoài biệt thự…
Y nhìn cương thi người làm vườn đẩy xe trong sân, thở dài: “Cái xe đẩy này không phải nên tự phản công sau khi bị cương thi chạm vào rồi đẩy cương thi vào chỗ chết sao?”
0687: “…” Có phải ngài chơi game nhiều quá rồi, còn muốn trồng hoa hướng dương và đậu bắn súng không?
*Ai từng chơi Plant vs. Zombies là biết ớ =))))))))))))))))))))
Lâm Không Lộc: “Thôi vậy, tầng một tầng hai không thể ở được nữa, tôi lên tầng ba nhìn xem.”
Y nhớ tầng ba là phòng ngủ của “Kim chủ”, trong ngăn kéo tủ đầu giường có một thứ – súng. Hầy, cũng không biết “Kim chủ” làm gì mà còn có cả súng.
Có điều sau khi tận thế, đối phương không trở về nữa. Lâm Không Lộc định “mượn” khẩu súng đó để dùng.
Trong lần đầu, theo nhiệm vụ kịch bản đưa ra, y ở biệt thự suốt hai tháng rồi mới được cứu bởi Giang Từ đi ngang qua.
Bây giờ không biết Giang Từ đã chạy đi đâu, y cũng không biết nên đi đâu tìm đối phương. Có lẽ chỉ có thể giống lần đầu, ôm cây đợi thỏ ở biệt thự.