Đẳng Cấp Người Thừa Kế

Chương 76: Ăn cứt chó

Tiếng gầm rú của siêu xe thu hút sự chú ý của đám côn đồ, bọn chúng nhao nhao nhìn về phía tiếng động cơ truyền đến.

Không chỉ bọn chúng, những người trên phố cũng bị tiếng động cơ thu hút, đều dừng lại nhìn.

"Á đù, Lamborghini Daniel đấy, giá gần mười triệu tệ".

"Oa oa! Lamborghini! Nhìn chất vãi chưởng!"

...

Một chiếc Lamborghini Daniel màu cam xuất hiện trong tầm mắt mọi người, sự xuất hiện của nó khiến người xung quanh hét chói tai.

Loại siêu xe thế này đi đến đâu cũng thu hút ánh nhìn của người khác.

"Đù má, là Lamborghini Daniel!"

Đám người tóc vàng nhìn thấy Lamborghini Daniel cũng bất giác thốt lên.

"Giá của cái xe này cũng phải bảy tám triệu đấy, không biết nhân vật tầm cỡ nào ngồi trong.", tên tóc xanh cảm thán.

"Rừm rừm!"

Trong tiếng động cơ gầm rú, chiếc Lamborghini Daniel màu cam dừng ngày trước cửa quán net Giai Giai.

"Anh Hoàng Mao, cái xe này dừng ở đây!", một tên ngạc nhiên nói.

Hoàng Mao và những tên khác trợn tròn mắt kinh ngạc nhìn chiếc Lamborghini Daniel.

Dưới ánh mắt chăm chú của bọn chúng, cửa xe mở ra.

Sau đó, một thanh niên hơi gầy bước ra khỏi ghế lái, bên phía ghế phụ cũng có một thanh niên hơi mập mạp bước ra.

Hai người bọn họ là Lâm Vũ và mập.

Mà chiếc Lamborghini Daniel này Lâm Vũ mua lúc trước.

Minh vốn chẳng hơi đâu mà để ý nhiều thế, nhưng tiếng động cơ của Lamborghini Daniel quá lớn nên cậu ấy cũng nhìn nó.

"Lâm... Lâm Vũ, m... mập?"

Lúc Minh nhìn thấy người từ trên Lamborghini Daniel bước xuống là bạn cùng phòng của mình thì ngu người luôn.

Cậu ấy hiểu rõ hoàn cảnh gia đình của Lâm Vũ và mập rất bình thường, thậm chí nhà Lâm Vũ còn rất nghèo, sao lại lái Lamborghini Daniel được?

"Mình hoa mắt rồi à?"

Minh dùng sức dụi mắt nhưng cậu ấy phát hiện bản thân không nhìn nhầm, đúng là Lâm Vũ và mập thật.

Mà phía đám côn đồ.

"Anh Hoàng Mao, hình như hai người bọn họ đi về phía chúng ta ý.", tên tóc xanh đẩy tên tóc vàng.

"Đúng thật, bọn họ... hình như bọn họ đi về phía chúng ta.", một tên đực mặt ra nói.

Nhìn thấy hai người Lâm Vũ đi về phía bọn chúng, bọn chúng hơi sững sờ, cũng cuống lên không biết phải làm sao, dù sao người ta cũng lái Lamborghini Daniel đấy.

Người đi siêu xe thế sao có thể là người bình thường được?

Người lái siêu xe thế bọn chúng dây vào được không?

"Chắc không phải đâu, chắc chỉ đi ngang qua thôi.", Hoàng Mao âm thầm cầu nguyện đối phương không phải đến tìm hắn.

Nhưng lúc Lâm Vũ và mập đi đến trước mặt bọn chúng thì dừng lại.

"Lâm Vũ! Mập! Là hai cậu thật à, hóa ra là hai cậu thật!"

Minh nhận ra mình không nhận nhầm người thì vọt đến trước mặt Lâm Vũ và mập.

"Hai cậu... hai cậu đến cứu tôi thật à".

Có lẽ vì kích động, cũng có lẽ vì tủi thân, nói đến đây Minh rơi nước mắt.

Lâm Vũ nhìn thấy trên mặt Minh xanh xanh tím tím, thâm chí còn có một chiếc kẹo cao su dán trên đó thì lửa giận bùng lên.

"Minh, những thiệt thòi cậu phải chịu tôi sẽ đòi về giúp cậu.", ánh mắt Lâm Vũ kiên định vỗ vai Minh.

Ngay sau đó, Lâm Vũ nhìn về phía bảy tám tên côn đồ.

Mấy tên côn đồ này thấy Lâm Vũ là bạn của Minh thì sợ xanh cả mặt.

Bọn chúng vừa mới đánh một tên có bạn lái Lamborghini Daniel? Nghĩ đến đây, trong lòng bọn chúng sợ run lên.

Chỉ một chiếc Lamborghini Daniel cũng đủ để bọn chúng sợ hãi.

"Chúng mày đánh bạn tao à?", Lâm Vũ nhìn chằm chằm lũ côn đồ, lạnh lùng nói.

Bảy tám tên côn đồ cúi đầu, ủ rũ như quả cà héo, đâu dám hống hách như trước nữa.

Lúc này, Hoàng Mao là tên cầm đầu bước lên.

"Chúng tôi không biết cậu ấy là bạn của anh, giờ chúng tôi xin lỗi anh và cậu ấy, thật sự rất xin lỗi!", Hoàng Mao cười gượng cúi đầu giải thích.

"Bốp!"

Lâm Vũ lập tức tát Hoàng Mao một cái.

"Xin lỗi? Tao cho mày xin lỗi chưa?", Lâm Vũ quát to.

"Vâng vâng vâng!"

Hoàng Mao bị tát tuy trong lòng rất bực nhưng chỉ có thể tươi cười gật đầu.

Lâm Vũ lại quay đầu nhìn Minh nói.

"Minh! nói cho tôi biết bọn chúng đối xử với cậu thế nào?"

"Chúng nó đánh tôi, còn đòi tôi nộp hai ngàn tệ cho chúng, xong ép tôi nhai lại kẹo cao su nó ăn rồi nữa.", Minh ức chế nói.

Lâm Vũ gật đầu, sau đó quay lại nhìn Hoàng Mao.

"Tao cho mày một cơ hội, mày ăn đống cứt chó bên cạnh đi".

Lâm Vũ chỉ đống cứt cho đen xì bên cạnh.

"Ăn... ăn cứt chó?", Hoàng Mao nghe Lâm Vũ nói thế thì mặt mũi xám xịt lại như màu gan heo.