Huyết Án Liễu Cốc Xà Linh Trang

Chương 81: Sân chim

Liễu Lâm Phong và đàn Hắc Lang ăn uống vui vẻ với nhau. Cuối cùng chàng quyết định chia tay con Hỏa Nhãn Hắc Lang để lên đường tìm kiếm Đào Hoa Cung. Con Hỏa Nhãn Hắc Lang quyến luyến chàng nên nó chẳng muốn ở lại cùng đàn của nó nữa. Chàng nói thế nào, nó cũng không nghe. Cuối cùng, chàng nói:

-Thôi được. Trước đây phụ thân ta cũng từng cho cả một đàn độc xà trú ngụ trong Liễu Gia Cốc. Vì thế người giang hồ mới gọi nơi đó là Liễu Cốc Xà Linh Trang. Giờ ngươi muốn theo ta. Ta cho ngươi đi. Nhưng mỗi một năm ngươi phải trở về với bầy đàn. Rồi ngươi còn phải duy trì nòi giống để còn có những tiểu Hỏa Nhãn Hắc Lang nữa. Ngươi có chịu không?

Con Hỏa Nhãn Hắc Lang tru lên một hồi với bọn thuộc hạ của nó. Những con Hắc Lang bắt đầu tru lên những tiếng bi thương. Nhưng khi nó ra lệnh thì lập tức các con khác, không một con nào dám tru tréo gì cả. Nó giao quyền đại vương lại cho một con Hắc Lang khác rồi đến bên Liễu Lâm Phong như có ý sẵn sàng đi theo chủ nhân đến bất cứ nơi đâu.

Thế là Liễu Lâm Phong và con Hỏa Nhãn Hắc Lang lên đường tiếp tục cuộc hành trình về Tô Châu. Con vật đi theo Liễu Lâm Phong. Có khi thấy nó vất vả quá nên chàng vác nó lên vai như đang cõng một đứa trẻ.

Hoàng hôn dần buông xuống. Liễu Lâm Phong rẽ vào một cánh rừng. Chàng hái một ít quả táo rừng. Con Hỏa Nhãn Hắc Lang nhanh nhẹn chạy tót vào rừng. Một chốc sau, nó trở ra với một con giang sen to lớn. Nó líu lo với Liễu Lâm Phong một hồi. Chàng đi theo con vật vào trong rừng.

Trước mắt chàng mở ra một khung cảnh kì diệu ngoài sức tưởng tượng của chàng. Nơi đây bạt ngàn loài chim. Có lẽ là một sân chim cũng nên.

Những con chim to lớn có đến chục cân đậu trên một nhánh cây gie sát ra con suối. Sức nó nặng quá khiến cành cây quằn xuống. Bên kia là một chú chim màu đỏ rực rỡ, có đến chục cân đang đậu cạnh một con chim khác cũng đỏ rực bộ lông như nó.

Bỗng chú ta vô tình phát hiện ra bóng mình soi xuống dòng nước. Nó giật mình và cứ quàng quạc ầm ĩ. Có lẽ nó đang chửi đổng con vật nào to lớn, xấu xí đang đến để tranh giành lãnh thổ với nó. Hoặc nó chửi vợ nó đang đứng cạnh đấy không chung thủy, dám dẫn một con chim lạ đến tổ của nó. Không biết chúng tranh cãi nhau chuyện gì. Chỉ thấy chúng cứ quàng quạc suốt.

Liễu Lâm Phong thích thú nhìn đàn chim đang hiện hữu trước mặt chàng. Những chú chim bé nhỏ nhưng có bộ lông rất sặc sỡ. Những chú chim hót rất hay cứ đậu trên một cành cây cao vυ't rồi cất tiếng hót vang như để khoe chất giọng “ nghệ sĩ rừng xanh” của mình. Những chú chim công với bộ lông đuôi xinh đẹp cũng có mặt. Bên kia cành cây cổ thụ là những chú chim to khổng lồ. Chàng từng chơi với Hắc Bạch Song Điêu nên chàng không lạ lẫm gì với vóc dáng khổng lồ của chúng. Nhưng điều chàng ngạc nhiên là vì sao chúng lại đông đúc và tụ tập ở nơi này như vậy.

Chàng lẩm bẩm:

- Thật kì lạ. Mỗi loài chim có một tập tính riêng. Sao chúng có thể tụ tập một nơi như thế này được? Phải chăng nơi này ẩn chứa một bí mật nào đó?

Lúc ấy, con Hỏa Nhãn Hắc Lang gầm gừ một con chim to lớn đang chồm tới định tấn công nó. Liễu Lâm Phong liền dùng Ma Nhãn để cho con chim kia bình tĩnh lại và Hỏa Nhãn Hắc Lang không làm kinh động thế giới loài chim. Chú chim kia ngoáy cổ nhìn con Hỏa Nhãn Hắc Lang một cái như thể nó muốn nói “Ta

không thèm đánh nhau với cái giống xấu xí nhà ngươi” rồi nó nhún chân bay lên đậu trên một nhánh cây gần đấy.

Chợt trên cao có tiếng còi rúc lên từng hồi. Khi bổng khi trầm thật lạ. Không thành giai điệu gì cả. Đàn chim nghe tiếng còi ấy thì giật mình và vươn cánh bay  lên. Một khắc sau, khu rừng trở nên yên tĩnh như chưa có chuyện gì xảy ra. Liễu Lâm Phong vô cùng kinh ngạc trước những gì mà chàng chứng kiến. Thì ra lũ chim kia có chủ chứ không phải là chim hoang. Chàng thầm khâm phục tài năng của người huấn luyện chúng. Họ không cần nuôi nhốt con nào cả. Cứ để cho chúng sinh sản tự nhiên. Nhưng mỗi khi nghe hiệu lệnh là chúng răm rắp nghe lời. Thật là một điều kì diệu.

Chim chóc bay cả rồi. Nơi đây chỉ còn lại những chiếc tổ, những nhánh cây cong xuống sát đất vì sức nặng khi chúng đậu vào. Con Hỏa Nhãn Hắc Lang rít lên từng hồi. Liễu Lâm Phong giật mình, không suy nghĩ vẩn vơ nữa. Chàng vuốt ve bộ lông đen tuyền của nó và nói:

- Ngươi đói rồi phải không? Ngươi cũng ma mãnh lắm đấy! Ngươi muốn ta lấy hết các trứng của con chim khi nãy gây gổ với ngươi phải không? Không được đâu. Con chim ấy quay về mà không thấy trứng của nó, chắc nó sẽ buồn lắm đấy. Giống như Hỏa nhi ngươi, nếu lũ con của mình bị người khác ăn mất thì ngươi có đau lòng không?

Con Hỏa Nhãn Hắc Lang cụp đuôi xuống trông có vẻ thê thảm lắm. Liễu Lâm Phong thấy thế liền nói:

- Ngươi đi theo ta thì phải học hỏi những điều tốt để trở thành con Hỏa Nhãn Hắc Lang được mọi người quý

trọng nhé. Từ nay ta sẽ dạy dỗ Hỏa nhi ngươi để ngươi trở thành con vật dễ thương, đáng yêu nhất. Nhưng ta sẽ làm món này cho ngươi ăn. Đi theo ta nào.

Liễu Lâm Phong lấy mỗi tổ một quả trứng. Chàng lấy vài quả đủ ăn rồi dung đất sét bao bên ngoài. Chàng bảo Hỏa Nhãn Hắc Lang phóng Hỏa Tinh để nướng trứng. Có những quả trứng to như quả dừa, chàng phải nướng hơi lâu một tí

Chẳng bao lâu, những quả trứng đã được nướng chín. Hỏa Nhãn Hắc Lang háo hức lắm. Nó cứ đưa đôi mắt ngạc nhiên nhìn chàng đập lớp đất sét bên ngoài ra. Nó không dám đòi chia phần như lần trước nữa

Chàng bóc lớp vỏ trứng ra và bảo nó để nguội mới được ăn. Nó nhìn chầm chầm vào quả trứng và chờ đợi. Nước dãi nó ứa ra. Trông rất tội nghiệp.

Một chốc sau, Liễu Lâm Phong bảo nó có thể ăn được rồi. Hỏa Nhãn Hắc Lang không hề khách sáo, nó ngoặm lấy quả trứng to nhất. Trứng còn nóng. Nó rên lên ư ử rồi lại ăn tiếp. Lần sau, nó có kinh nghiệm hơn. Nó chọn một quả trứng nhỏ hơn. Quả trứng này ngon tuyệt. Nó thích thú và lắc lư cái đầu của nó. Liễu Lâm Phong nhìn nó và phì cười vì sự ham ăn và lém lỉnh của nó.

- Hỏa nhi ngươi thấy không. Ham ăn chọn quả to, chẳng thấy ngon mà còn bỏng miệng nữa. Lần sau, ngươi ăn từ tốn nhé. Ta không thể ngươi đói đâu mà lo. Nhớ chưa?

Con vật dường như hiểu những lời Liễu Lâm Phong nói. Nó gật gật chiếc đầu lịa lịa. Trông rất hoạt kê