Huyết Án Liễu Cốc Xà Linh Trang

Chương 69: Phân thân thác cốt

Ba Thượng Thần Thương vừa mới thoát khỏi độc chất tiềm ẩn trong người từ bao lâu nay. Vì thế nguồn nội lực của lão suy giảm nghiêm trọng. Do đó, chiêu thức lão đánh ra không phát huy hết sự ảo diệu của nó. Trong khi đó Tả Thiên Lâm là đệ tử của sư huynh lão nên đường lối của chiêu thức gã am hiểu rõ như lòng bàn tay của mình. Vì thế, Ba Thượng Thần Thương càng đánh càng đuối sức.

Tả Thiên Lâm cười đắc ý. Hắn ngoặc tay lại và tung ra một chưởng sấm sét.

Bùng…

Ba Thượng Thần Thương bị trúng chưởng khá nặng vào giữa ngực. Lão phun ra một phúng máu tươi. Mặt xanh như tàu lá. Nghiễm nhiên, lão đã bị nội thương không phải nhẹ. Hơi thở của lão hổn hển như kéo bễ. Lão cố gắng để không phải ngã nhào về phía trước.

Tên Tả Thiên Lâm nhìn thấy tình cảnh của lão, gã càng thêm đắc ý:

- Lão thấy ta lợi hại như thế nào chưa? Giờ ta cho lão thấy thủ pháp Đào Hoa Phi Vũ, võ công của Đào Hoa Cung.

Nói xong, gã múa vù vù thanh nhuyễn đao. Thanh đao loang loáng và điểm những bông hoa trắng bao trùm lấy người Ba Thượng Thần Thương. Tay trái gã cung lại và từ phát chưởng ra…

Bùng…

Bốp…

Bịch…

Một bóng người văng lên cao rồi ngã phịch xuống.

Ba Thượng Thần Thương định thần lại. Lão kinh ngạc khi người bị trúng chưởng lại là Tả Thiên Lâm. Lão cứ ngỡ phen này lão không thể nào thoát khỏi bàn tay tử thần. Lão thầm lo trong dạ. Đột nhiên áp lực do nhuyễn đao mất hẳn. Lão nhìn lại và thấy Tả Thiên Lâm quằn quại trên mặt đất.

Thì ra Liễu Lâm Phong thấy Ba Thượng Thần Thương không đánh lại Tả Thiên Lâm nên chàng xông vào tấn công ngay. Chàng ít đi lại trên giang hồ nên chàng chẳng màng chuyện chính nghĩa. Đánh người một cách lén lút thì không đáng mặt anh hùng. Nhưng bản thân chàng nóng lòng muốn điều tra nơi hạ lạc của Đào Hoa Cung để tìm cách cứu Điền Cẩm Hồng. Không những thế chàng còn có quá nhiều thắc mắc muốn hỏi gã. Vì thế, chàng không ngần ngại ra tay ngay

Liễu Lâm Phong không để cho gã có dịp phản công. Chàng đưa tay điểm chín huyệt trên người gã. Gã nhăn nhó mặt mũi trông rất khổ sở. Liễu Lâm Phong lạnh lùng nói:

-     Giải dược của Hỏa Mê Hương đâu?

Thập tam sứ giả vẫn lạnh lung. Gã cắn chặt môi và nở một nụ cười thâm hiểm. Gã biết rằng hiện tại gã bị khống chế. Nhưng chỉ chút nữa thôi, Hỏa Mê Hương phát huy tác dụng thì người chịu nhiều đau khổ là ba người kia. Do đó, gã im lặng và chờ đợi thời gian trôi qua.

Liễu Lâm Phong đưa mắt nhìn Truy Tung Bất Nhị Tề Phi. Gã hiểu ý môn chủ của mình nên cúi đầ nhận lệnh rồi phóng người đi ngay.

Liễu Lâm Phong thừa hiểu tâm ý của gã nên chàng cười gằn:

- Ta đã điểm huyệt lên người ngươi. Nếu ngươi chịu nổi thủ pháp Phân Thân Thác Cốt của ta thì ngươi cứ việc im lặng. Ta xem ngươi chịu đựng cảnh trăm ngàn con kiến bò lúc nhúc trong lục phủ ngũ tạng của ngươi được bao lâu.

Gã vẫn cắn chặt răng. Lúc này, mồ hôi đọng trên trán gã từng giọt to như hạt đậu. Mặt gã nhăn nhó trông rất thảm thiết.

Một lúc sau, gã rên lên. Lúc đầu nhỏ. Nhưng về sau, gã chịu không nổi nên rên la thảm thiết. Gã thở hổn hển và nói:

-         Hãy tha cho ta. Ta xin nói…

Liễu Lâm Phong thét  lên:

-         Nói…

-         Ta để giải dược trên búi tóc của ta. Chỉ cần đưa lên mũi hít một cái thì chất độc sẽ được giải trừ

Tề Phi nãy giờ phi thân ra khỏi phòng. Gã quan sát xung quanh phòng xem Tả Thiên Lâm có cắm những thanh Hỏa Mê Hương như lời gã nói không. Tề Phi gật đầu xác nhận với môn chủ.

- Liễu Lâm Phong hiểu ý. Chàng vội giở trong búi tóc của hắn ra một cây trâm đen nhánh. Trên có chạm khắc những họa tiết rất tinh vi. Chàng trao cho Ba Thượng Thần Thương xem.

Ba Thượng Thần Thương tròn mắt kinh ngạc. Rồi đột nhiên hai giọt nước mắt lăn dài trên má lão. Lão gật đầu:

- Hắn nói đúng đấy môn chủ. Đây chính là Vạn Lí Phi Châm. Đây là tín vật của sư phụ ta. Chính Đoạt Mệnh Phi Châm Cừu Như Hải đã ra tay hãm hại sư phụ ta và đoạt lấy tín vật của người. Trên Phi Châm này có một chất rất đặc biệt được sư phụ ta nghiên cứu và bào chế ra. Nó có khả năng khắc chế Đoạt Mệnh Phi Châm và Hỏa Mê Hương

Liễu Lâm Phong đưa cho Ba Thượng Thần Thương. Lão liền bước ra khỏi phòng dập tắt những thanh Hỏa Mê Hương còn đang cháy dở. Bởi Hỏa Mê Hương có một điểm cực kì đặc biệt.

Nếu người thường không hiểu cách sử dụng mà tự tiện dập tắt nó. Thì từ trong thân của Hỏa Mê Hương sẽ phóng ra một chất lân tinh. Chính chất này một khi bám vào da, nó sẽ cháy khủng khϊếp. Không một thứ gì có thể dập tắt nó được. Điều đó cũng đồng nghĩa với việc người ấy sẽ bị thiêu sống cho đến chết. Tề Phi bởi thường xuyên đi lại trong giang hồ nên gã khá lịch duyệt. Gã không dám tự tiện tiến lại gần những thanh Hỏa Mê Hương kia

Vì thế, Ba Thượng Thần Thương vì là người cùng sư môn. Lão hiểu rất rõ cách dập tắt chúng. Lão liền đảm nhiệm việc thu phục những thanh Hỏa Mê Hương kia. Xong, lão cho vào trong túi áo và chỉ cho mọi người cách giải độc

Khi mọi người đã giải độc xong, họ nhìn lại và thấy tên Thập Tam sứ giả đang ngủ ngon lành. Thì ra, gã biết bản thân mình không còn khả năng chống lại ba người nên hắn cắn vội Tam Dạ Câu Hồn Đơn để tự sát. Nhìn gã như đang ngủ ngon lành. Nhưng thật ra, chỉ ba ngày sau, thất khiếu của gã sẽ tuôn máu đen ra mà chết. Một cái chết nhẹ nhàng, không đau đớn. Nhưng cũng rất thảm khốc.

Ba Thượng Thần Thương thấy tình hình của gã thì hốt hoảng la lên:

- Không xong rồi. Hắn đã cắn Tam Dạ Câu Hồn Đơn. Ba ngày sau hắn sẽ chết. Hiện tại, hắn ngủ say như chết. Ta không thể nào lay hắn tỉnh lại. Làm sao để ta tìm hiểu nơi tọa lạc của Đào Hoa Cung đây? Ta biết phải làm sao để giải cứu mọi người đây?

Liễu Lâm Phong bình tĩnh nói:

- Ba Thượng lão nhân đừng quá lo lắng. Ta có cách. Lão hãy xem đây…