Lúc này, chàng xả công và tìm Điền Cẩm Hồng. Nàng ta nằm bất động ở một góc thạch lao. Gương mặt tiều tụy. Tóc tai rũ rượi. Mắt nhắm nghiền. Hơi thở nhẹ như sợi tơ. Liễu Lâm Phong vô cùng lo lắng. Chàng vội đưa tay bắt mạch xem tình trạng sức khỏe của nàng như thế nào. Điền Vũ Hầu cũng có mặt. Nhị thiếu trang chủ vốn yêu thương đứa em gái của mình nhất. Thấy muội muội của mình như thế, thiếu trang chủ vô cùng đau đớn. Điền Vũ Hầu tới lay nàng dậy và nói:
- Hồng muội! Tỉnh lại đi muội ơi. Nhị sư huynh của muội đây. Đừng lo lắng nữa. Huynh đến cứu muội đây
Nàng vẫn nằm im bất động. Điền Vũ Hầu lo lắng, xoay sang nói với Liễu Lâm Phong:
- Đại huynh. Muội ấy vẫn chưa tỉnh lại. Giờ phải làm sao đây đại huynh? Có lẽ vì Hồngmuội hoảng sợ quá độ và bị giam cầm nữa nên muội ấy mới ngất đi. Mấy hôm nay chắc muội ấy chẳng ăn uống gì. Thật thương cho muội ấy.
Liễu Lâm Phong vội dựng nàng ấy ngồi dậy và đặt tay lên Bách Hội Huyệt để truyền nội lực sang. Một luồng chân khí hùng mạnh, ồ ạt tràn sang người nàng. Hơi nóng theo tay chàng len lỏi vào từng kinh mạch của Điền Cẩm Hồng và đả thông những nơi bị tắc nghẽn. Cuối cùng, nhờ vào tài diệu thủ và sự tận tình chăm sóc của Liễu Lâm Phong, Điền Cẩm Hồng cũng tỉnh lại.
Điền Cẩm Hồng từ từ mở mắt ra. Nhìn thấy Liễu Lâm Phong đang chữa thương cho mình. Biết Liễu Lâm Phong vào đây giải cứu và chữa thương cho mình. Điền Cẩm Hồng ôm chầm lấy chàng và òa lên khóc nức nở. Những tủi hờn trong thời gian qua, giờ nàng chỉ biết ôm lấy người mà nàng luôn tưởng hình nhớ bóng để khóc lóc cho thỏa nỗi lòng đau đớn, tủi hờn và uất ức
- Liễu huynh!
Nàng chỉ nói được như thế rồi thổn thức.
Liễu Lâm Phong an ủi, vỗ về nàng. Chàng đưa tay vuốt nhẹ mái tóc nàng. Và để cho nàng qua cơn xúc động. Chàng nhẹ nhàng nói:
- Tứ muội. Không sao nữa rồi. Mọi chuyện đã qua. Tú Sĩ Cuồng Minh đã bị gϊếŧ. Muội hãy yên tâm tịnh dưỡng để mau phục hồi công lực. Đại huynh sẽ đưa muội về Điền gia trang. Mọi người nơi đó nóng lòng ngày đêm chờ tin tức của muội
Điền Vũ Hầu cũng vỗ về em gái:
- Muội muội. Có ta đến cứu muội đây. Muội đừng hoảng sợ nữa. Mọi người luôn ở bên muội.
Cơn xúc động đã đi qua. Mọi người cũng bình tĩnh lại và việc trước mắt là lo cứu chữa những người bị thương nặng. Công việc thật khó khăn và vất vả. A Khắc Cáp Tắc, Liễu Lâm Phong, Điền Vũ Hầu, Mỹ Hồ Tiên Cơ Tố Hồng, mỗi người thay nhau cõng những người bị nạn thoát khỏi thạch lao và đến những gian phòng trên mặt đất để tịnh dưỡng và chữa thương
Hôm sau, ánh hoàng hôn nặng nề buông xuống trên sơn cốc. Mọi người đã phục hồi được một phần công lực. Họ đã có thể đi lại được. Mọi người cùng quây quần bên chiếc bàn bát tiên cùng nhau bàn luận chuyện giang hồ
Khúc Văn thần tăng là sư thúc tổ của chưởng môn phương trượng chùa Thiếu Lâm. Ông ta võ công cái thế. Tính tình nhân hậu, phóng khoáng và ưa đi lại trên giang hồ. Trong một lần nhàn du, ông cứu được một nam nhân bị mãnh hổ vồ. Người ấy khí lực cạn kiệt. Sắc mặt tái xanh, không còn một chút huyết sắc. Ông hi sinh một viên Đại Hoàn Đan để cứu người. Linh đan ấy vốn là linh dược hãn thế của Thiếu Lâm. Phương trượng của chùa Thiếu lâm cũng chỉ sở hữu bảy viên linh đan.
Linh đan cực kì trân quý. Nhưng tính mạng con người là vô giá. Không nghĩ ngợi sâu xa, Khúc Văn thần tăng vất vả để cứu người. Suốt một tuần trăng chăm sóc người bệnh. Cuối cùng hắn ta cũng tỉnh lại. Khi Liễu Văn thần tăng đang tham thiền nhập định thì hắn xuất hiện. Trên tay cầm một bình trà. Hắn nói:
- Xin đa tạ thần tăng đã cứu chữa cho tại hạ bấy lâu nay. Tại hạ không có gì báo đáp cho thần tăng. Nay tại hạ xin mời thần tăng uống một chung trà Long Tĩnh để gọi là đa tạ thần tăng đã cứu chữa tại hạ.
Thần tăng là người nhân hậu và hiền lương nên không một chút nghi ngờ. Thần tăng không ngần ngại, cầm lên uống.
Không ngờ uống xong, thần tăng gục xuống bất tỉnh. Khi thần tăng tỉnh lại. Ông thấy mình mất hết công lực. Bản thân ông bị giam trong thạch lao. Kẻ mà ông hết lòng cứu chữa lại chính là kẻ ra tay hãm hại ông. Người ấy không ai khác. Đó chính là Tú Sĩ Cuồng Minh. Một kẻ vong ân bội nghĩa, lấy oán trả ơn
Thế là từ đó Khúc Văn thần tăng bị Tú Sĩ Cuồng Minh khống chế. Đấy cũng là số phận chung cho những anh hùng hiệp khách trên giang hồ. Mỗi người một hoàn cảnh khác nhau. Nhưng tất cả đều bị Tú Sĩ Cuồng Minh hãm hại. Họ bị ép uống độc dược để bức họ phải chép lại bí kíp võ công mà cả đời họ dày công nghiên cứu.
Giờ mọi chuyện đã qua. Sóng gió trên giang hồ tạm lắng khi gã Tú Sĩ Cuồng Minh bị gϊếŧ chết. Mọi người khôi phục lại được một phần công lực. Mọi người, ai ai cũng hân hoan và thầm cám ơn Liễu Lâm Phong. Khi hỏi ra, mọi người mới biết chàng tên là Liễu Lâm Phong. Chàng lại chính là độc tử của Nhất Kiếm Hoành Tảo Liễu Lâm Bình, trang chủ của Liễu Cốc Xà Linh Trang. Người mà được cả võ lâm hết lòng kính trọng.