Huyết Án Liễu Cốc Xà Linh Trang

Chương 16: Một trận thư hùng

Cao Lập Hùng nhìn thấy bốn huynh đệ Điền gia thì cười lên khùng khục. Hắn nói:

- Bang chủ chúng ta ra lệnh cho các đường chủ phải truy tìm bốn huynh đệ các ngươi để gϊếŧ. Không ngờ các ngươi lại dẫn xác đến đây. Phen này Cao Lập Hùng ta lập nên kì công cho Chu Cáp Tinh Độc bang rồi

Nói xong, hắn nhanh chóng xuất chưởng. Cuồng phong nổi lên vù vù. Điền Bá Tú, Điền Vũ Hầu, Điền Đại Lực và Điền Cẩm Hồng cùng phóng người tới tấn công Cao Lập Hùng, ba gã hương chủ và mấy tên hắc y.

Điền Bá Tú, Điền Vũ Hầu, Điền Đại Lực trời sinh thần lực. Mỗi người sở trường một loại võ công riêng. Điền Bá Tú thành thục pho Hỗn Nguyên Song Chùy. Chùy bằng đồng vốn nặng không dưới sáu mươi cân. Nhưng Điền Bá Tú múa tít trông rất nhẹ nhàng và đẹp mắt. Điền Vũ Hầu sử dụng Manh Nha Đồng Phiến. Đó là một chiếc quạt như quạt của Khổng Minh nhưng được làm bằng thép luyện. Những nan quạt sắc bén vô cùng. Khi mở bung ra, những nan quạt như những thanh gươm bén sẵn sàng nhằm yết hầu của nạn nhân phóng tới. Vải làm ra quạt lại làm từ tơ của loài Thiên Tằm ngàn năm. Bền chắc không thể tả. Đao kiếm không thể chém rách. Manh Nha Đồng Phiến đáng được xem là loại vũ khí độc nhất vô nhị. Đồng thời cũng trân quý không thể tả.

Còn Điền Đại Lực lại thiện dụng Thanh Long Đao. Tam đương gia là người duy nhất nhận bảy thành chân truyền của sư phụ nên Thanh Long Đao tung hoành khắp các mặt trận. Không kẻ nào là đối thủ của đương gia.

Riêng tứ tiểu thư Điền Cẩm Hồng lại thiện dụng Khổng Thiên Thằn. Đấy chính là một dải lụa mềm mại. Nhưng khi vận công lên, mảnh lụa ấy cứng như thép nguội. Trên đầu Khổng Thiên Thằn lại có những móc sắt vô cùng bén nhọn. Kẻ nào không may trúng phải một roi sẽ bị những móc sắt của Khổng Thiên Thằn cào rách thịt ngay.

Biết kẻ thù trước mặt. Bốn huynh đệ vận toàn lực mà chém gϊếŧ. Điền Bá Tú thét lên:

-         Tấn công, đừng để cho tên nào trốn thoát

Cao Lập Hùng cười như điên như dại:

- Không biết ai sẽ là người gϊếŧ ai. Đừng vội khoác lác như thế. Đệ tử của Nhất Đao Vương Cù Tôn Dật chỉ là những con chuột cố giương nanh thôi. Ngay cả lão họ Cù ta cũng chẳng coi vào đâu. Đỡ…

Nghe gã kia miệt thị sư phụ, bốn huynh đệ tức giận vô cùng. Ngay từ đầu, họ đã xuất những sát chiêu. Cao Lập Hùng vốn biết thanh danh của bốn huynh đệ họ Điền không phải nhỏ. Lão biết bản thân lão khó lòng tiêu diệt họ được ngay. Do đó, lão dung kế khích tướng. Trong giao đấu điều tối kị nhất là tức giận. Khi giận, con người ta khó long kiềm chế. Như thế sẽ lộ nhiều sơ hở. Lão muốn dựa vào điểm yếu ấy để chiến thắng bốn huynh đệ họ Điền

Nhưng Điền Bá Tú không phải không biết dụng ý của lão. Điền đại gia tấn công gã đường chủ ấy như vũ bão khiến hắn ta không thể rút Phán Quan Bút ra được. Do đó, hắn ta không thể phát huy hết sở trường võ học của mình. Không đầy năm mươi chiêu, Cao Lập Hùng đã trúng phải một chùy của Điền Bá Tú. Hắn hự lên một tiếng, máu phun thành vòi.

Điền Bá Tú mím chặt môi thét lên:

- Mau đền mạng cho Điền gia ta.

Nói xong, Điền Bá Tú vận mười thành công lực và phóng ra Hỗn Nguyên Bách Vân chưởng. Màn chưởng phong trắng muốt, lạnh giá, ào ạt cuốn tới bao phủ khắp người Cao Lập Hùng. Tên đường chủ thấy ngay nguy hiểm đang rình rập. Lão vội cử song chưởng lên chống trả. Nhưng hắn trong lúc nguy cấp, không thể nào vận đủ công lực để đỡ nổi chưởng lực của Điền Bá Tú. Một tiếng bùng vang lên thật khủng khϊếp. Bàn ghế trong tửu lâu bị dư chấn của chưởng lực nên gãy răng rắc và vỡ nát. Cả người hắn như con diều đứt dây và văng tuốt ra ngoài tửu lâu, nằm im không cục cựa

Liễu Lâm Phong ngồi im theo dõi trận đấu. Chàng chưa hề giao thủ với bất kì ai nên chàng muốn quan sát để thu thập thêm kinh nghiệm. Bọn người Chu Cáp Tinh Độc bang vốn là kẻ thù của chàng. Vì thế, chàng không thể nào buông tha cho chúng. Nhưng đây là mối tư thù của họ Điền. Chàng đành ngồi im, không chen vào. Chàng định tâm nếu bốn huynh đệ họ Điền không thể chống đỡ nổi đám người kia thì chàng sẽ ra tay. Nghĩ thế nên chàng không vội xông vào cuộc chiến. Mắt vẫn dõi theo trận đấu không rời

Bấy giờ, trận đấu đã đến hồi kịch liệt.

Đất bay, đá lăn, bụi mù mịt. Chưởng phong veo véo. Những bàn ghế, chén đĩa trong tửu lâu vỡ tung. Mọi người ai củng giở toàn lực, mong giành chiến thắng

Bốn huynh đệ họ Điền đã phi thân ra trước khoảng đất trống của tửu lâu và vung vũ khí tấn công tới tấp. Thế là họ đã loại ra khỏi vòng chiến sáu tên và hai hương chủ. Tên hương chủ mũi ưng, mắt dẹt, vẻ mặt đầy gian xảo. Hắn có biệt hiệu là Truy Tung Miêu Lý Bằng. Hắn biết bản thân hắn không phải là đối thủ của bốn huynh đệ họ Điền nên hắn chỉ phòng bị hơn là tấn công. Hôm nay, hắn biết là đã gặp sát tinh. Truy Tung Miêu Lý Bằng vội phóng mình ra xa và thò tay vào túi, móc Ống Hỏa Lôi ra và bắn thẳng lên trời. Một đường khói màu lam bay thẳng lên cao mấy mươi trượng và phát nổ thật to. Đấy chính là tín hiệu cầu cứu của chúng khi gặp địch thủ. Hắn chưa kịp cất Ống Hỏa Lôi vào túi thì hắn đã bị một chưởng của Điền Bá Tú, hồn du địa phủ

Ít khắc sau, từ phía xa xuất hiện tám gã hồng y và mấy mươi tên bang chúng. Họ chính là những người trong Hồng Dực đường. Đứng đầu là Hồng đường chủ Độc Dược Y Ma Liễu Diệp Vấn và ba tên hộ pháp, bốn tên hương chủ. Gã phi thân bay đến tửu lâu trong tích tắc. Quét mắt nhìn quanh, Độc Dược Y Ma hiểu ngay bốn huynh đệ họ Điền đang tấn công với người của Chu Cáp Tinh Độc bang. Không nói không rằng, gã Đường chủ vội rút Quỷ Đầu Đao ra tấn công Điền Bá Tú.

Theo sau là một nữ hồng y. Nàng che đi dung diện bằng sa đen, tay vung thanh kiếm tấn công Điền Bá Tú tới tấp. Nàng ta chính là Ma Nữ Tiên Cơ Triệu Phi Yến. Phía bên kia, Điền Đại Lực phải giao đấu với mấy tên hương chủ. Mặc dù một mình phải chống lại mấy kẻ địch nhưng xem ra Điền Đại Lực vẫn bình tĩnh, ung dung tung chưởng chiến đấu với mọi người. Phía trước, mấy tên hồng y cũng vũ lộng trường kiếm tấn công như vũ bão Điền Cẩm Hồng.