Mùi Hương

Chương 11

Tên giang hồ chễm chệ ngồi trên chiếc nệm dơ bẩn, nơi mà hắn và đồng bọn đã chuẩn bị để làʍ t̠ìиɦ với người mẹ tội nghiệp… Hương run rẩy đến phát tội… Chị miễn cưỡng trong tủi nhục đưa tay lên chậm chạp yếu ớt tháo chiếc khóa quần… những giọt nước mắt lăn dài trên gò má người đàn bà yếu mềm… Hương thậm chí còn không dám quay người về tên giang hồ đang ngồi phía trước… Hắn ta không phải chồng chị… Nhưng hắn ta sắp được làm cái trò mà Hương chỉ chấp nhận làm với chồng mình…– Mắc cỡ gì nữa em… Em có chồng có con gái lớn rồi thì phải biết phục vụ đàn ông chứ… Nhanh nào… Tuột quần ra đi, anh sốt ruột lắm rồi đây này…

Hương nấc nghẹn trong nước mắt… từ từ đẩy nhẹ lưng quần xuống và phần hạ thể của chị bắt đầu lộ ra trước sự hau háu thèm muốn của tên đàn ông trần tục… Nước da trắng nõn và thân hình đầy đặn gọn gàng nhưng cân đối của Hương khiến hắn ta như phát điên, con thú trong người tên giang hồ đang trỗi dậy mạnh mẽ và hừng hực hơn bao giờ lên… Và khi chiếc quần dài đã được tuột xuống đất… Hương khép nép sát tường, một tay vυ'… Một tay che hạ thể nơi chiếc quần xilip tam giác dường như quá nhỏ, quá mỏng để chị trở nên kín đáo trước gã khát dục… Hương vẫn cố bám giữ 1 chút gì đó hy vọng, chị cố nài nỉ van xin tên giang hồ.

– Xin ông… tội nghiệp tôi mà… Tôi sẽ đưa tiền… ông có thể tìm các cô gái trẻ… Tha cho tôi đi.

– Ha ha ha ha… Gái trẻ hả, như con gái em phải không…

– Không không… Đừng làm gì nó tôi xin ông đó…

Tên giang hồ lõi đời hiểu hắn sẽ có được thứ mà hắn muốn, chỉ cần mang đứa con gái ra làm áp lực, chắc chắn hắn sẽ được người mẹ thương con chiều chuộng cơn điên tìиɧ ɖu͙© của hắn, bao nhiêu năm trong tù hắn thèm muốn cái hương vị đàn bà biết bao nhiêu, ấy thế mà bây giờ hắn được tận hưởng một người đàn bà đẹp không ngờ, dáng vẻ hiện đại sang trong càng khiến cho Hương gợϊ ȶìиᏂ hơn trong mắt hắn… nước da trắng nõn căng mọng của Hương là thứ mà thằng đàn ông nào cũng muốn chiếm hữu…

Hắn ta ra hiệu yêu cầu Hương đến chỗ hắn ngồi… Và tồi tệ hơn hắn ta còn bắt một người phụ nữ chính chuyên như Hương… cởϊ qυầи cho mình… Hương cảm thấy không còn gì nhục nhã hơn khi phải làm thứ hành động khốn nạn ấy cho một người đàn ông khác chồng mình… Nhưng chị nào dám làm khác yêu cầu của hắn… Đôi bàn tay run run nắm lai quần dơ bẩn, người đàn bà lõα ɭồ run run trong kinh tởm dần dần kéo chiếc quần cụt của hắn ta xuống.

Hương còn không dám nhìn vào nhưng gì trước mắt mình… Khi chiếc quần dần được kéo tuột xuống, một khúc dươиɠ ѵậŧ đen và tự bao giờ đã hơi nhờn nhờn nước bật lên… Hương như thất kinh khi một thứ mùi tanh tanh bẩn bẩn xộc và mũi… Đúng là 1 ©ôи ŧɧịt̠ to bẩn và gớm ghiếc…

Mà cũng phải thôi, Hương vốn gia cảnh sang trọng, chồng thành đạt trong kinh doanh và gia đình có điều kiện, sạch sẽ sang trọng là thứ mà chị đang tận hưởng trong cuộc sống, còn những tên giang hồ, nhất là kẻ vừa vượt ngục thì bẩn thỉu và gớm ghiếc là điều dễ hiểu, trong mắt chúng những người đàn bà như Hương là những thứ tuyệt vời mà chúng muốn hưởng thụ… còn với Hương những kẻ như thế thậm chí chị còn không muốn để ý… tội nghiệp thay giờ đây người đàn bà ấy lại đàn phải chịu trận để cho những kẻ mà mình kinh tởm làm nhục, chẳng bao lâu nữa một người đàn bà xinh đẹp sang trọng sẽ bị cưỡиɠ ɧϊếp và thành trò mua vui cho cả đám giang hồ.

...

– Giỏi… bây giờ thì bú cho anh sướиɠ đi cưng… Ha ha ha… nghe nói cưng 36 tuổi rồi hả, vậy là nhỏ hơn anh mấy tuổi lận đó… Mà đàn bà tuổi này bú giỏi lắm… bú đi cục cưng.

– [Hương – lắc đầu ngoay ngoay] – không… Tôi không biết…

– Ha ha ha… Em sắp phải nằm ngửa với anh mà con xưng tôi sao… Gọi anh xưng em đi chứ…

Hương miễn cưỡng phải chấp nhận cái danh xưng hạ cấp ấy, môi người phụ nữ lắp bắp mãi mới thành câu… nhưng đó là những phát âm tủi hổ nhất mà Hương từng thốt lên.

– Em… em… không, em làm không được đâu.

– Há há… cái gì… Con gái em lớn tới vậy rồi mà em không biết bú ©ôи ŧɧịt̠ hả… ha ha, vậy để anh bảo tụi đàn em ngoài kia… Đưa con gái em tới đây rồi hai mẹ con em sẽ bú cho anh nhé… chịu chưa…

– Không… em làm… Anh muốn sao cũng được… Miễn tha cho con gái em…