Thế Chiến Tu Chân Giới

Quyển 1: Thần Giáng Khởi Nan - Chương 50: Ái tình

Khu rừng ngoại thành Thuận Tuyên, nơi mà Huyết Thần Hy chọn để Âu Dương Giai Tuệ cùng Mỹ Mỹ rèn luyện thực chiến.

Cây cao, tán rộng che khuất ánh sáng mặt trời, lưa thưa vài tia nắng xuyên qua tán cây rọi xuống mặt đất, thắp sáng lên khu rừng âm u đầy bóng râm.

- Hy tỷ, ổn không? Muội thấy con Ma Trư đó có vẻ rất hung dữ.

Âu Dương Giai Tuệ đứng kế bên Huyết Thần, lo lắng cho tiểu hồ ly mà hỏi thăm.

Ở đằng xa tiểu hồ ly đang đối mặt với một con Ma Trư nặng gần trăm cân, thân phủ một lớp lông không quá dài cũng không quá ngắn, nhất là phần trên sau gáy đến dọc sống lưng lông dài hơn và dựng lên có màu bạc, cặp răng nanh to dài như cái sừng cong vυ't câu vào nhau, đôi mắt màu đỏ nhìn rất dữ tợn giống như có máu điên trong người.

- Không sao, Mỹ Mỹ rất mạnh sẽ thắng thôi.

Ánh mắt của Huyết Thần Hy hướng thẳng nơi mà tiểu hồ ly đang đứng, tin tưởng trăm phần trăm vào thực lực của tiểu hồ ly.

- Ân.

Âu Dương Giai Tuệ gật đầu, yên lặng đứng kế bên Huyết Thần quan sát.

Phía bên kia tiểu hồ ly đứng đối mặt cùng con Ma Trư 3 Giai. Kích cỡ Ma Trư đem so với tiểu hồ ly chênh lệch quá nhiều, dễ hình dung tiểu hồ ly chỉ đứng dưới chân của Ma Trư y như hạt đậu so với quả trứng, bất cân xứng nhưng so về thực lực lại khác nhau, tiểu hồ ly bây giờ đã là Yêu Hoàng Nhất Tinh rồi, sắp đột phá lên Yêu Hoàng Nhị Tinh nên đối phó với Ma Trư này dễ như ăn cháo cá.

"Bịch bịch bịch."

Ma Trư chạy phình phịch tiến về phía tiểu hồ ly, dùng cặp răng nanh của nó ý định hất văng con vật lông mềm trước mắt.

Tiểu hồ ly đứng yên tại chỗ, thi triển tuyệt kỹ Tứ Hoả Chủng, từ bốn cái đuôi của yêu hồ tụ đồng thời bốn quả cầu lửa, phóng thích nguồn năng lượng mạnh mẽ bắn về phía Ma Trư đang chạy đến.

"Phừng."

Cột lửa với sức nóng kinh khủng thiêu đốt không khí xung quanh đến biến dạng, Ma Trư đang chạy đến thì bị đốt thành cục thịt nướng, mùi heo quay bốc lên thơm lừng.

Chỉ với một chiêu thức tiểu hồ ly đã giải quyết một con Ma Thú 3 Giai một cách dễ dàng. Trảo tung lên xẻ một đường trên thân Ma Trư, moi viên Tinh Hạch cấp 3 ra, tiểu hồ ly ngậm lấy, chạy về phía Huyết Thần.

Một màn này làm Âu Dương Giai Tuệ thán phục tiểu hồ ly không thôi, thật không ngờ tiểu hồ ly lại mạnh tới như vậy, sức mạnh quá mức kinh người rồi đi, quả là sủng vật của Huyết Thần nuôi có khác.

- Mỹ Mỹ giỏi lắm!.

Huyết Thần Hy ôm tiểu hồ lên, xoa đầu khen ngợi.

- Ngao~.

Tiểu hồ ly nhả viên Tinh Hạch vào lòng bàn tay của Huyết Thần, vẻ mặt vui sướиɠ mà cọ đầu vào lòng bàn tay chủ nhân đòi vuốt ve.

- Cái này Mỹ Mỹ tặng cho Linh Hoàng Miêu Sư của Tuệ Tuệ.

Huyết Thần Hy đưa viên Tinh Hạch cấp 3 cho Âu Dương Giai Tuệ, cũng vì cấp bậc viên Tinh Hạch này quá thấp đi, với tu vi bây giờ của tiểu hồ ly ăn vào chẳng có mấy tác dụng.

- Cảm ơn Mỹ Mỹ nhé!.

Âu Dương Giai Tuệ nhìn đến viên Tinh Hạch trong tay Huyết Thần, suy nghĩ chốc lát rồi nhận lấy, cất vào trong nhẫn trữ vật.

Ở chung với Huyết Thần một thời gian, Âu Dương Giai Tuệ cũng biết phần nào Huyết Thần rất rất giàu, chắc là tiểu hồ ly ăn toàn Tinh Hạch cấp cao nên viên Tinh Hạch này còn gì thích hợp hơn là cho Linh Hoàng Miêu Sư sử dụng đâu.

- Ngao~.

Tiểu hồ ly kêu lên một tiếng đáp lại.

Con Ma Trư lúc rồi là con đực, bây giờ có thêm một con cái chạy đến, kích thước nhỏ hơn một xíu, tính khí hung hăng gầm gừ.

- Con này là Ma Thú 2 Giai.

Huyết Thần Hy nhìn qua liền biết tu vi của con Ma Trư cái vì thế liền nói cho Âu Dương Giai Tuệ biết đồng thời đánh ánh mắt bảo nàng lên ứng chiến.

Âu Dương Giai Tuệ gật đầu rồi nhanh nhẹn cầm thanh Tuyệt Tinh Vũ bay đến chỗ con Ma Trư cái đối phó.

"Bịch bịch bịch."

Ma Trư hung hãn chạy đến, Âu Dương Giai Tuệ bật nhảy lên cao, dùng chân phải đạp vào một thân cây gần đó làm điểm tựa để xoay người hướng ngược lại, tay cầm chắc thanh Tuyệt Tinh Vũ nhắm chính xác ngay đầu Ma Trư, một kiếm đâm xuống.

"Ót."

Lưỡi kiếm sắc bén đâm xuống dễ dàng như xuyên tàu hũ non. Chưa hết Âu Dương Giai Tuệ xoay kiếm một vòng, mũi kiếm xoắn vào trong đầu, moi viên Tinh Hạch cấp 2 ra, hất lên không trung, tay trái chụp lấy, Âu Dương Giai Tuệ lộn một vòng cung đẹp mắt, đáp xuống đất.

Không làm Huyết Thần Hy thất vọng, Âu Dương Giai Tuệ chẳng thua kém gì so với tiểu hồ ly.

Tuyệt Tinh Vũ nhuốm máu được Âu Dương Giai Tuệ cầm bên hông, bước đến bên người Huyết Thần, trong lòng nàng cũng rất chờ mong được Huyết Thần khen ngợi giống tiểu hồ ly vậy.

- Tuệ Tuệ làm tốt lắm, ngày mai tỷ phải kiếm con Ma Thú khác mạnh hơn mới được.

Huyết Thần xoa đầu Âu Dương Giai Tuệ, môi nở nụ cười nhẹ khích lệ nàng.

- Vâng ạ!.

Lòng Âu Dương Giai Tuệ nhộn nhạo, hai bên má hơi ửng hồng chỉ biết cúi thấp đầu che đi sự ngại ngùng này, giọng nhỏ như muỗi kêu đáp lại. Từ nhỏ đến lớn chỉ có gia gia, phụ mẫu xoa đầu nàng, ngoài ra Huyết Thần Hy là người đầu tiên có đặc quyền này.

Tiểu hồ ly nhìn đến có chút không vui, mặc dù không có ác cảm với Âu Dương Giai Tuệ nhưng cảm giác vẫn là không thích chia sẻ chủ nhân với ai.

Ngày qua ngày, tuần qua tuần, cứ thế Âu Dương Giai Tuệ được Huyết Thần Hy bồi dưỡng huấn luyện, sức chiến đấu thực chiến tăng vượt bậc, không chỉ chiêu thức bộc phát uy lực mạnh mẽ mà còn phải kết hợp với trí thông minh tuyệt đỉnh xử lý tình huống bất ngờ, mọi thử thách Huyết Thần Hy đưa ra Âu Dương Giai Tuệ đều hoàn thành xuất sắc.

Không riêng gì Âu Dương Giai Tuệ tiến bộ vượt bậc mà tiểu hồ ly cũng chẳng kém cạnh, thực lực bây giờ đã là Linh Hoàng Nhị Tinh.

Một Yêu Thú, một người cứ thế so tài tranh giành lời khen từ Huyết Thần đến bất phân thắng bại, Huyết Thần Hy thấy thế cũng tốt, làm động lực để tiến bộ nên nhắm mắt cho qua, chỉ cười trừ trong lòng, tính khí thật trẻ con a!.

***

Đêm nay Liễu Nghi qua khuê phòng của nữ nhi tâm sự đôi chuyện. Thời gian vừa qua bà đã quan sát rất kỹ, thấy rằng nữ nhi quá mức thân thiết với Hy cô nương đi, bằng một cặp mắt từng trải sự đời làm sao Liễu Nghi không nhận ra hài nhi của bà có tình cảm với người ta.

- Hài nhi cũng đã đến tuổi cập kê, có mến mộ ai chưa, nói mẫu thân nghe xem nào?.

Liễu Nghi ngồi trên giường, nắm tay Âu Dương Giai Tuệ hỏi han. Cặp mắt tinh tường dò xét làm Âu Dương Giai Tuệ cảm giác không quen vì thế dời mắt đi, lảng tránh ánh nhìn của mẫu thân.

- Hài nhi làm gì có mến mộ ai chứ.

Âu Dương Giai Tuệ phủ nhận nhưng thật ra trong đầu đã hiện lên hình bóng của một người lúc nào cũng diện y phục đen huyền, hoa văn đỏ diễm.

- Đến cả mẫu thân mà Tuệ Tuệ cũng muốn giấu sao?.

Liễu Nghi đưa tay kéo cằm của nữ nhi để Âu Dương Giai Tuệ quay mặt sang nhìn mình.

- Thú thật... hài nhi... có... thích chút chút.

Cặp mắt Âu Dương Giai Tuệ dao động kịch liệt, không nhịn được tâm tư xao động mà cầm cờ trắng đầu hàng, đành thừa nhận rồi lại xấu hổ không thôi. "Tâm tư này đã giấu kín, sao mẫu thân lại nhìn ra, thật xấu hổ!"

- Là Hy cô nương sao?.

Liễu Nghi nhướng mày hỏi, môi khẽ cong lên. Âu Dương Giai Tuệ là nữ nhi do bà sinh ra lại nuôi nấng, gần gũi từ nhỏ làm sao chút tâm tư này bà không biết được chứ.

Âu Dương Giai Tuệ không nói chỉ gật đầu thừa nhận, bị mẫu thân nói trúng tim đen mặt nàng trở nên hồng hào trông thấy.

- Vậy Tuệ Tuệ có biết tình cảm mình dành cho Hy cô nương là gì không?.

Liễu Nghi vỗ nhẹ vào bàn tay của nữ nhi thủ thỉ.

- Hài nhi không biết nữa, cứ mỗi lần đứng gần Hy tỷ là tim Tuệ Tuệ lại đập rất nhanh, không gặp sẽ cảm thấy nhớ, được Hy tỷ khen lại thấy rất vui trong lòng.

Âu Dương Giai Tuệ thật thà nói ra cảm xúc trong thâm tâm, có nhiều lúc nàng hồ nghi thứ cảm giác này có phải là yêu thích một người không, nhưng chẳng có ai giải đáp thắc mắc này hết bởi lẽ nàng không dám nói ra.

- Là tình yêu đó hài nhi à, mẫu thân cũng đã từng trải qua cảm xúc này rồi, không sai biệt là bao.

Liễu Nghi trìu mến nhìn nữ nhi rồi giải đáp thắc mắc, gỡ đi nút thắt cho đoạn tình cảm này.

Huyết Thần Hy lẫn tài mạo và thực lực đều không thể bàn cãi, lại đối xử rất tốt với nữ nhi của bà, hà cớ gì bà lại cấm cản đây. Nam nữ, nữ nữ, nam nam đều không quan trọng, quan trọng trái tim loạn nhịp vì nhau là được rồi.

Âu Dương Giai Tuệ ngồi thất thần ở đó, đầu ong ong từ tình yêu "Nói vậy tình cảm mình dành cho Hy tỷ bấy lâu nay là tình yêu nam nữ sao?".

- Chúng ta không cấm cản đâu, hãy sống thật với cảm xúc nhé Tuệ Tuệ, ngủ ngon và mơ đẹp nha hài nhi của mẫu thân.

Liễu Nghi hôn lên trán Âu Dương Giai Tuệ rồi rời khỏi phòng, không quên đóng cửa lại giùm.

"Chi nha."

Tiếng đóng cửa giúp Âu Dương Giai Tuệ thoát khỏi mớ hỗn độn trong lòng, lời nói vừa rồi của mẫu thân nàng đã nghe hết, trong lòng "bang" lên một tiếng.

- Aaa~ xấu hổ quá đi à.

Âu Dương Giai Tuệ bụm mặt, nằm lăn qua lăn lại trên giường "Lời nói vừa rồi của mẫu thân có nghĩa là cả gia gia và phụ thân cũng phát hiện ra chuyện này hay sao chứ?"

Trưởng bối ai cũng nhìn ra chỉ có nàng là mờ mịt đến giờ này mới phát hiện ra bản thân yêu thích Huyết Thần Hy đến thế. Ngày mai làm gì còn mặt mũi nhìn ai, quá xấu hổ rồi a!.