Nguyên bản Linh Hoàng Miêu Sư là triệu hoán thú cực hiếm, có thể triệu hoán ra tỉ lệ cực kỳ thấp chỉ 1/1000 phần cơ hội, ấy thế mà khi dùng cách của Huyết Thần Hy chỉ một lần liền thành công, việc này cũng phải nhờ đến Âu Dương Giai Tuệ lĩnh ngộ cao.
- Ta chỉ hướng dẫn cho Tuệ Tuệ, thành công hay không đều nhờ tư chất thông minh của muội ấy.
Huyết Thần Hy cười nhạt đáp lại, nghe thế Âu Dương Giai Tuệ thích muốn chết, miệng cười tủm tỉm không ngớt lại có phần ngại ngùng mà cúi đầu nhìn chân.
- Nhưng dù sao cũng phải cảm tạ Hy cô nương đã giúp đỡ, giai đoạn này vất vả cho Hy cô nương chỉ dạy Tuệ Tuệ rồi.
Liễu Nghi khách lễ nói, mấy người kia cũng gật đầu phụ hoạ theo. Quen biết được Huyết Thần Hy trăm lợi không một hại, chỉ có đều, nếu phật lòng Huyết Thần Hy coi như tận, Địa Ngục đón chào nhiệt tình.
Huyết Thần Hy không nói gì thêm, chỉ nhàn nhạt cười cho qua, ánh mắt có tia cưng chiều nhìn Âu Dương Giai Tuệ.
Âu Dương Giai Tuệ đưa cho Linh Hoàng Miêu Sư mười viên Tinh Hạch cấp 1 rồi thu nó vào triệu hoán thư. Muốn tăng cấp cho triệu hoán thú không phải ngày một ngày hai mà phải từ từ, vì thế lúc đầu chỉ có thể cho ăn Tinh Hạch cấp thấp thôi, sau đó mới nâng dần cấp lên.
Mấy ngày qua tối nào Âu Dương Giai Tuệ cũng đến phòng của Huyết Thần Hy ăn đồ bổ do chính tay Huyết Thần chế biến. Đã thành thói quen từ lâu, đêm nay cũng vậy Âu Dương Giai Tuệ lại đến.
Sống 5.000 năm nhiều lúc rãnh rỗi quá Huyết Thần Hy có đi học nấu ăn bởi vậy tay nghề của cô rất tốt, nếu đem so sánh còn tốt hơn ngự trù của hoàng gia, mỹ thực Huyết Thần Hy làm có thể đem sánh bằng Tiên thực, dù Huyết Thần ăn chay nhưng cô cũng có thể nấu ra món mặn, không cần nêm nếm thử, mùi vị cũng đã rất tuyệt vời, vì thế Âu Dương Giai Tuệ rất thích ăn những món do chính tay Huyết Thần làm.
Thú thật Huyết Thần lười lắm, có lòng nấu cho Âu Dương Giai Tuệ cũng vì bồi bổ cho nàng có nhiều máu thôi. Quá tâm cơ!.
"Chi nha."
Âu Dương Giai Tuệ vừa mở cửa phòng đã thấy Huyết Thần Hy ngồi đó đợi, trên bàn còn có một chén huyết yến được nấu cùng hạt sen, táo khô, kỷ tử và hoa hồng.
- Chào buổi tối Hy tỷ.
Âu Dương Giai Tuệ vui vẻ ngồi xuống, mùi hương thoang thoảng của mỹ thực bay vào mũi nàng. Thật thơm!, vừa ngửi đã muốn ăn.
Huyết Thần Hy ngồi nhìn Âu Dương Giai Tuệ ăn đến ngon miệng như thế, thực quản nàng đang dao động lên xuống khi nuốt thức ăn, Huyết Thần Hy khẽ liếʍ môi, tà mị nhìn, quyết định đêm nay Âu Dương Giai Tuệ sẽ là món ăn của mình.
Âu Dương Giai Tuệ ăn rất nhanh, chút xíu liền xong, dù vậy động tác ăn của nàng rất từ tốn, không hề thô lỗ. Dùng xong món ngon Âu Dương Giai Tuệ nhấp một ngụm trà để tráng miệng. Huyết Thần Hy rất có kiên nhẫn ngồi chờ, lúc này lên tiếng.
- Tuệ Tuệ lại đây.
Huyết Thần Hy ngoắc tay với Âu Dương Giai Tuệ, bảo.
- Hửm?.
Âu Dương Giai Tuệ ngờ vực nhìn Huyết Thần, không biết là có chuyện gì nhưng cũng đứng lên đi lại chỗ cô. Bất ngờ vòng eo thon gọn của Âu Dương Giai Tuệ bị Huyết Thần ôm, kéo nàng ngồi vào lòng mình.
- Hy tỷ!.
Âu Dương Giai Tuệ sợ hãi khi đυ.ng chạm thân mật như thế, phản ứng muốn đứng lên tránh thoát nhưng không thành, sức lực Huyết Thần Hy quá lớn chế trụ nàng lại.
- Ngồi im!.
Huyết Thần Hy lạnh lẽo nói, tay giữ chặt eo Âu Dương Giai Tuệ. Chất giọng hàn băng của cô làm nàng lo sợ, cả người căng cứng không dám nhúc nhích.
- Tuệ Tuệ đã hứa sẽ đáp ứng với tỷ một chuyện, còn nhớ không?.
Huyết Thần Hy nhỏ giọng nói, phả hơi ấm bên tai Âu Dương Giai Tuệ làm nàng ngứa ngáy, một trận da gà nổi lên, lông tơ dựng đứng như bị nhiễm điện.
- Tuệ Tuệ còn nhớ... Hy tỷ muốn muội đáp ứng... chuyện gì?.
Âu Dương Giai Tuệ khó khăn đáp, nàng có cảm giác chuyện Huyết Thần Hy nhờ chẳng tốt lành gì, tâm có hơi hoảng loạn.
- Tỷ muốn uống máu của Tuệ Tuệ có được không?.
Huyết Thần Hy tà mị nói, chẳng đợi Âu Dương Giai Tuệ đồng ý, mũi cao của Huyết Thần đã kề ngay bên cổ nàng hít hương thơm, hành động này làm Âu Dương Giai Tuệ rùng mình, tay nàng bấu chặt váy kiềm chế kích động trong lòng.
- Hy tỷ đừng mà!.
Âu Dương Giai Tuệ nhỏ giọng như muỗi kêu thốt lên khi bị hành động của Huyết Thần làm cho giật mình. Chuyện là Huyết Thần Hy vươn lưỡi liếʍ bên cổ của nàng cứ như thưởng thức món ăn khai vị trước khi trực tiếp cắn vào.
- Tuệ Tuệ ngoan, sẽ không đau đâu.
Huyết Thần Hy buông lời dụ dỗ, lời vừa dứt liền há miệng, nhe răng nanh cắn xuống, con ngươi Huyết Thần chuyển sang màu đỏ, một Ma Cà Rồng thực thụ.
- Â~.
Âu Dương Giai Tuệ bất khả phản kháng, chỉ biết cắn môi nhẫn nhịn cơn đau. "Hy tỷ là người của Ma Giới thật sao?"
Đau đớn thể xác qua đi bây giờ là cảm giác lân lân khó tả, máu của nàng phúng ra bấy nhiêu đều được Huyết Thần nuốt trọn vào bụng.
"Ực ực."
Máu với độ tinh khiết cao, mùi vị thoang thoảng hương hoa hồng, vừa tinh khiết, vừa ngọt ngào, Huyết Thần rất thích, quả là báu vật mà cô nhìn trúng.
Âu Dương Giai Tuệ có thể cảm nhận được máu trong người đang bị hút đi, nàng yếu ớt dựa hẳn vào l*иg ngực của Huyết Thần Hy, cắn môi dưới chịu đựng ủy khuất.
Uống hai ngụm máu lớn, Huyết Thần Hy thu răng nanh rồi liếʍ miệng vết thương trên cổ nàng, phút chốc lỗ răng sâu hút đã liền lại, biến mất như chưa từng có vết thương.
- Hy tỷ rốt cuộc là ai vậy?.
Âu Dương Giai Tuệ níu tay áo của Huyết Thần Hy, ngẩng đầu lên nhìn cô, ánh mắt muôn phần ủy khuất, long lanh nước, nàng thật tâm muốn biết lại sợ câu trả lời không như ý muốn, Huyết Thần Hy là người của Ma Giới.
- Tuệ Tuệ muốn biết tới vậy sao?.
Huyết Thần liếʍ máu còn sót lại nơi khoé môi của mình, nhìn Âu Dương Giai Tuệ hỏi, màu mắt đỏ hoe cùng với bốn cái răng nanh làm Âu Dương Giai Tuệ giật mình sợ hãi, nhìn Huyết Thần rất giống quỷ dữ, tràn đầy tăm tối, xung quanh Huyết Thần là sóng ngầm đại dương đêm khuya, dữ tợn và bí ẩn.
- Ân.
Âu Dương Giai Tuệ gật đầu cầu khẩn Huyết Thần trả lời, nhìn biểu hiện của nàng, Huyết Thần vuốt cằm, nheo mắt suy nghĩ một chút có nên tiết lộ hay không.
Tiểu hồ ly được Huyết Thần Hy cho ăn Tinh Hạch nên đang trong quá trình hấp thụ ấy thế mà lỗ tai vẫn dựng đứng lên, nghe ngóng câu trả lời về thân phận của chủ nhân.
- Tỷ ở trển xuống.
Huyết Thần Hy đưa ngón tay trỏ chỉ lên trời, úp mở trả lời. Nhìn sắc mặt của Huyết Thần giống như không hề nói dối, Âu Dương Giai Tuệ bán tín bán nghi "Ở trển là trên trời? Hy tỷ là người của Tiên Giới sao?"
- Tỷ là người ở Tiên Giới sao?.
Âu Dương Giai Tuệ có chút vui vẻ hỏi, Huyết Thần Hy không phải là người ở Ma Giới như thế liền tốt.
Căn bản Tiên Nhân ở Tiên Giới có thể qua lại với Tân Đại Lục nhờ Cổng Trời nhưng rất ít khi họ xuất hiện ở Tân Đại Lục vì muốn qua được Cổng Trời phải có thẻ thông hành của Tiên Đế ban cho.
- Không phải.
Huyết Thần thẳng thừng phủ nhận làm Âu Dương Giai Tuệ thất vọng bủa vây. "Ở trển chỉ có Thương Khung Đại Lục thôi, không phải người của Tiên Giới vậy là người ở đâu? Thật khó hiểu!."
Cũng phải, sự hiện diện của Thần Giới chỉ có những người chức cao vọng trọng ở Tiên Giới mới được phép biết đến. Người ở Tân Đại Lục cũng như những hành tinh khác đều không biết đến, nên việc này cũng dễ hiểu cho cảm xúc và suy nghĩ của Âu Dương Giai Tuệ bây giờ. Hơn nữa ở những hành tinh phát triển về công nghệ, thế giới quan duy vật quá lớn, lấn áp thế giới quan duy tâm, con người không chịu tin vào sự tồn tại của đấng tối cao quyền năng.
Huyết Thần Hy cúi thấp đầu, thì thầm vào tai Âu Dương Giai Tuệ.
- Tuệ Tuệ yên tâm, tỷ thuộc chính đạo, đến cả Tiên Đế còn phải cung kính quỳ trước tỷ, thân phận của tỷ đến lúc thích hợp sẽ cho muội biết.
Huyết Thần Hy chậm rãi giải thích cho Âu Dương Giai Tuệ hiểu, tránh lại nghĩ xấu cho cô.