Trong khi đó một nhóm hắc y nhân khác đến phòng của Bà La Mặc Ca, đại diện một tên cầm ống trúc thổi khói thuốc mê vào trong, đếm đến ba, năm hắc y nhân nhìn nhau gật đầu, đạp tung cửa tiếng vào, đao kiếm thủ sẵn mà đến bên giường, có chút bất ngờ khi trên giường chẳng có ai, người đâu?.
- Lục tung cái phòng này lên nhất định phải diệt trừ tên đó.
Thủ lĩnh ra lệnh, bốn tên còn lại tuân lệnh chia nhau ra tìm kiếm, đồ vật trong phòng bị lật tung lên, nhiều thứ rơi vỡ xuống nền gạch tạo ra âm thanh "choảng choảng."
- Bẩm đại ca không tìm thấy.
Bốn tên hắc y nhân quay trở về, đứng bên cạnh đại ca bẩm báo. Tên cầm đầu thần sắc âm trầm, lúc này hắn cảm nhận được có người đang đến, môi từ khi nào nở nụ cười bí hiểm giấu phía sau khăn che mặt.
- Phục kích.
Hiệu lệnh ngắn gọn dù thế mấy tên hắc y nhân ăn ý mà lập tức nhanh chân nấp đi chỉ trong cái chớp mắt, trong phòng chẳng có ai ngoài đống lộn xộn.
Tung tăng trở về phòng Bà La Mặc Ca phát hiện có điều không ổn, cửa phòng mở toang, bước vào trong, gì đây?. Đập vào mắt Bà La Mặc Ca là mền gối rơi xuống sàn, bình hoa vỡ, rèm bị rách và còn nhiều thứ khác nữa.
"Có người đột nhập, ăn trộm hay thích khách?" Bà La Mặc Ca ngầm tụ linh lực trong lòng bàn tay, chân lùi về sau một bước, cặp mắt xao động liếc qua bên trái.
"Vυ't vèo... Bùm."
Nhanh chân xoay người ra phía sau, chưởng một phát đến hướng bên trái, Bà La Mặc Ca đỡ được một nhát kiếm lấy mạng của hắc y nhân. Tên hắc y nhân cầm kiếm lui về sau vài bước chân, mắt đầy sát khí khoá chặt đối tượng.
Hai tên hắc y nhân khác từ đâu xuất hiện sau lưng Bà La Mặc Ca cầm kiếm đâm tới. Bà La Mặc Ca ngã thân về sau, ngón tay được linh lực bao bọc dứt khoát kẹp lấy hai lưỡi kiếm sắc bén chế trụ.
Bà La Mặc Ca thần sắc nghiêm túc đối chiến, xoay người, tung chân đạp hai tên hắc y nhân đó, phản lực tác động làm Bà La Mặc Ca lộn mèo trượt dài trên nền gạch, chống một tay xuống sàn cản lại bước lùi, Bà La Mặc Ca ngẩng đầu, nhíu mày nhìn bọn hắn, thần sắc ngưng trọng.
Hai tên hắc y nhân loạng choạng lùi về sau, không tin nổi Bà La Mặc Ca đã tiến bộ đến bực này, bọn hắn không nên khinh địch, đánh nhanh gϊếŧ lẹ.
- Ai phái các ngươi đến?.
Bà La Mặc Ca tức giận hỏi nhưng trong lòng đã có phán đoán riêng, không ai khác chính là Vũ Kình Hổ.
- Ha ha, không giấu gì kẻ sắp chết như ngươi, người đó là...
Một tên hắc y nhân có lòng tốt mở miệng ban phát ân huệ, nói đến giữa chừng thì kéo dài úp mở đánh lạc hướng Bà La Mặc Ca, lúc này một lượt sáu phi tiêu từ hai bên trái phải phóng ra ám sát Bà La Mặc Ca.
"Vèo vèo."
Bà La Mặc Ca phản ứng nhanh, lách người né đi nhưng không may bị trúng hai cái phi tiêu, một cái ở bắp chân và một cái ở trên vai.
Lưỡi phi tiêu sắc bén có tẩm kịch độc nhanh chóng thẩm thấu vào da thịt, Bà La Mặc Ca mạnh dạn gỡ ra, phát hiện máu đã chuyển sang màu đen, sắc mặt có chút biến hoá, không ngờ đến mấy tên thích khách lại âm hiểm như vậy.
- Các ngươi thật bỉ ổi.
Bà La Mặc Ca quăng đi phi tiêu, căm giận nói, chân bị đau dù thế thân là nam nhi đại trượng phu trong tình thế này phải mạnh mẽ chống trả, quyết không hạ thấp mình trước kẻ địch.
Hai tên hắc y nhân còn lại bay ra tụ họp cùng đồng bọn, trên tay tên nào cũng cầm kiếm tiến đến gần bao vây Bà La Mặc Ca, uy áp của bốn Đại Linh Sư Ngũ Tinh và một Đại Linh Sư Tứ Tinh chế trụ Bà La Mặc Ca.
- Chúng ta không quan trọng quá trình miễn sao ngươi chết là được.
Tên thủ lĩnh âm độc nói, ra hiệu ánh mắt cho đồng bọn hành động. Lời vừa dứt năm tên hắc y nhân đồng loạt xông tới tấn công Bà La Mặc Ca, tình thế cấp bách Bà La Mặc Ca đánh liều dùng bàn tay dính máu của bản thân nắm chặt ngọc bội trước ngực khẩn cầu.
Cái này Bà La Mặc Ca cũng không chắc có hiệu nghiệm không, thử áp dụng mấy tình huống hay gặp trên phim Huyền Huyễn mong là kỳ tích xuất hiện.
"Bịch... Hộc..."
Một luồng sáng chói lọi từ ngọc bội phát ra ẩn chứa linh lực cường đại đánh văng mấy tên hắc y nhân ngã nhào, trọng thương phun máu.
Bà La Mặc Ca đổ mồ hôi hột "Quả nhiên mình có bàn tay vàng hoá giải nguy cơ." Nhìn đến ngọc bội được đeo trên cổ mà thầm cảm kích tổ tiên phù hộ.
Nhân lúc năm tên hắc y nhân trọng thương Bà La Mặc Ca cúi người xuống cầm lấy thanh kiếm của một tên thích khách gần đó, ánh mắt xẹt qua một tia bạo ác.
"Phập."
- Aaa!!!.
Tên thích khách bị đâm kêu lên một tiếng thảm, hơi thở yếu ớt rồi tắt hẳn đi, hắn đã chết.
- Ngươi... ngươi...
Mấy tên thích khách khác lui về sau khi Bà La Mặc Ca từng bước tiến đến gần, trên tay còn cầm một thanh kiếm nhuốm huyết tương đang nhiễu giọt. Trên gương mặt tuấn tú nam nhi dính vài giọt máu của tên hắc y nhân đã chết trước đó cộng với ánh mắt đầy sát khí trông có phần điên dại.
"Phập phập phập phập."
Lần lượt từng nhát kiếm đâm xuống ngay tim bốn tên hắc y nhân, Bà La Mặc Ca nở nụ cười man rợ, phun một ngụm máu vì chất độc đã thấm vào lục phủ ngũ tạng. Chân khuỵu xuống sàn, Bà La Mặc Ca dùng kiếm chống đỡ, sắc mặt cực kỳ khó coi.
Tưởng chừng đã giải quyết xong đám thích khách nào ngờ trong phút chốc lại xuất hiện thêm năm tên nữa. Bọn họ trơ mắt nhìn huynh đệ chết không nhắm mắt trên sàn nhà, máu đang chảy ra đọng thành vũng.
- Gϊếŧ hắn trả thù cho huynh đệ.
Một trong số năm tên thích khách lên tiếng, giọng nói tràn đầy căm phẫn. Mắt tên nào cũng đỏ ngầu, ẩn hiện đường chỉ máu tức giận, bọn họ được huấn luyện từ nhỏ, cùng nhau trải qua gian khổ, tình huynh đệ keo sơn, nhìn cảnh tượng này trong lòng dâng lên phẫn nộ cực hạn. Năm tên thích khách hung ác cầm kiếm lao đến quyết sống chết cùng Bà La Mặc Ca.
"Bịch."
Bà La Mặc Ca cầm lấy một cái xác quăng về phía bọn hắc y nhân, nhanh chân tẩu thoát qua đường cửa sổ.
- Mau đuổi theo.
Mấy tên hắc y nhân truy hô nhau, phóng ra đường cửa sổ rượt theo.
Thật may cứu viện đã đến kịp lúc, Lỗ Kiêu, Bà La Lý cùng các trưởng lão và một vài tên gia nhân đυ.ng mặt Bà La Mặc Ca ngoài hành lang.
- Nghĩa huynh mau cứu đệ.
Bà La Mặc Ca sắp không trụ nổi mà loạng choạng ngã xuống, Lỗ Kiêu nhanh tay đỡ lấy, quan sát sắc mặt tím tái của Bà La Mặc Ca, vệt máu đen trên môi biểu hiện đã bị trúng độc, liền nhét vào miệng Bà La Mặc Ca một viên đan dược ngăn ngừa độc phát tác rồi đẩy sang cho đám hạ nhân chăm sóc.
- Trông coi Mặc Ca cho tốt.
- Vâng, ngài yên tâm.
Hai tên nam hầu gật đầu, đỡ lấy thiếu gia lui về sau. Đan dược tan rã, thẩm thấu vào trong cơ thể, Bà La Mặc Ca đã thấy đỡ hơn phần nào.
Bà La Lý lo lắng cho nhi tử rồi quay đầu nhìn đám thích khách đang cầm kiếm chạy đến, mặt biểu hiện rõ tức giận. Hai bên không nói một lời, ánh mắt đối phương tràn đầy sát khí liền lao vào đánh nhau.
Bà La Lý cùng các trưởng lão đối chiến với năm tên thích khách, trong khi đó Lỗ Kiêu lại âm thầm đứng một bên quan sát, lựa thời cơ mà phóng kim châm phong bế huyệt đạo của bọn thích khách, rất mau năm tên thích khách đứng yên bất động. Bà La Lý chính tay gϊếŧ chết bốn tên thích khách để trả thù cho nhi tử, chỉ chừa lại một tên để tra hỏi.
- Nói, ai phái ngươi đến ám sát hài nhi của ta?.
Bà La Lý kề lưỡi kiếm sắc bén ngay cổ tên thích khách, giằng giọng hỏi.
Tên thích khách đó dùng ánh mắt căm thù đại hận nhìn chằm chằm đám người Bà La tộc rồi cười điên dại, cắn lưỡi tự sát quyết không khai ra.
Lỗ Kiêu đi tới, gỡ bịt mặt của hắn xuống, thân thế hắn bại lộ. Bà La Lý và các trưởng lão đều nhận ra hắn, đây chẳng phải là người lúc sáng theo chân Vũ Kình Hổ đến làm loạn hay sao?. Nói như vậy đám người này là do Vũ Kình Hổ phái đến.
Thâm tâm Lỗ Kiêu tràn đầy không vui "Lão ta dám giở trò sau lưng mình, thật không xem lời nói của mình ra gì, được lắm, còn rắp tâm hãm hại nghĩa đệ của ta, Vũ tộc của ngươi e là phải diệt." Sự kiêu ngạo của Lỗ Kiêu bị đá động đến, Lỗ Kiêu có lòng tự trọng rất cao, không chấp nhận chuyện này vì thế liền đưa ra quyết định trong lòng.