“Anh, em đăng nhập tài khoản rồi, anh mau mời em. Em luyện một tay SP Swain, đặc biệt mạnh! Đi đường trên tuyệt đối đẩy chết đối phương…” Tiểu Bạch nói một tràng, quay đầu lại hỏi đầy nghi ngờ: “Anh, sao sảnh đợi của anh full rồi?”
“Có ai đó vào phút cuối.” Lộ Bá Nguyên nói, “Mày với anh Khiêm đánh trước với nhau đi.”
Tiểu Bạch: “??”
Cậu trợn tròn mắt, “Ai vào? Nó có lợi hại hơn em không? Anh phải biết rõ là, bây giờ anh là Kim Cương IV, thua hai trận sẽ rớt xuống Bạch Kim đó, top 4 thế giới lại ở rank Bạch Kim, nói ai tin???”
Giọng Pine lành lạnh chen vào: “Đánh với ông, đừng nói Bạch Kim, chắc rớt thẳng xuống rank Vàng.”
“Tào lao!” Tiểu Bạch hỏi, “Anh, cuối cùng là ai vào vậy?”
“Một fan nhỏ.” Lộ Bá Nguyên nói, “Tặng anh rất nhiều quà nên dẫn cậu ấy chơi hai trận.”
Giản Nhung: “…”
Giản Nhung với vẻ mặt gượng gạo chọn vị trí đẹp cho mình, vờ như không nhìn thấy tràng cười nhạo trên mưa đạn.
Tiểu Bạch cũng ngây cả người, quà tặng mà có thể được anh trai cậu để ý chắc hẳn nhiều con số lắm.
Vài giây sau, cậu dè dặt hỏi: “Bạn fan kia đã tặng cho anh bao nhiêu tiền?”
“Không biết.” Lộ Bá Nguyên nghĩ nghĩ, mỉm cười, “Có người nói tặng một mớ có thể mua được một tiệm internet lậu?”
Tiểu Bạch: “?”
Giản Nhung: “…??”
Giản Nhung dùng tóc cũng có thể nghĩ ra là Fans nhà cậu bịa đặt.
Cậu đóng mic trong game, lạnh lùng thốt một câu: “…Lần sau mấy người có thể nói mấy câu cao sang hơn một chút được không? Tiền đồ chút đi.”
Cuối cùng Tiểu Bạch cũng ngậm miệng và giọng nói rơi vào khoảng lặng im ngắn ngủi.
“Hôm qua cậu đi nhanh quá, chưa kịp hỏi.” Lộ Bá Nguyên bỗng nhiên lên tiếng, “Có bị thương không?”
Giản Nhung qua hai giây mới phản ứng được là đối phương đang hỏi mình.
“Không có.” Giản Nhung nói, “Không bị thương.”
Lộ Bá Nguyên ‘Ừm’ một tiếng.
Giản Nhung không hiểu sao lại nghĩ đến áo len của Lộ Bá Nguyên, cậu liếʍ môi dưới: “Khi đó tui đứng không vững, đυ.ng phải anh có đau…”
“Không đau, cậu rất nhẹ.” Lộ Bá Nguyên cắt ngang lời cậu, “Cậu bù chỗ?”
Giản Nhung: “…Ừ.”
Vị trí thứ hai mà Giản Nhung chọn là bù chỗ, chính là vị trí trong trận thiếu chỗ nào cậu đánh chỗ đó. Đối với cậu mà nói, nếu như không phải vị trí đường giữa, thì những ví trí khác với cậu mà nói chẳng khác nhau mấy.
Rank thấp, bọn họ tìm trận rất nhanh.
Giản Nhung nhìn thoáng qua vị trí bố trí, Road cầm JG, vậy bù chỗ chơi SP.
Giản Nhung chọn cuối cùng, AD trong đội vừa chọn tướng vừa gõ chữ trên kênh chat.
[ Chỉ yêu tiểu Thiên: SP có thể chơi Yuumi không? ]
Giản Nhung nhíu mày.
Yuumi là tướng được thích cầm trong trận đấu chuyên nghiệp, vô cùng thách thức sự phối hợp của đồng đội, leo rank bình thường rất ít người chơi phối hợp được.
Dù sao đại bộ phận thời gian Yummi đều phải kè kè sát bên người đồng đội, giáp mặt thì sẽ không chơi được, vậy chẳng khác nào cầm vật trang sức vô dụng. Hơn nữa nó lại da mỏng, không theo đồng đội rất dễ chết, Giản Nhung suy nghĩ chơi tướng này chẳng khác nào treo máy cả.
Không đợi Giản Nhung trả lời, ADC lại gửi một câu.
[ Chỉ yêu tiểu Thiên: ông chọn Yuumi đi, nhanh lên. ]
Giản Nhung cười lạnh một tiếng, đánh chứ: Tao chơi game là để hầu hạ mày sao? Cút.
Trước khi Giản Nhung chuẩn bị gửi thì bên trong tai nghe truyền đến âm thanh đặt ly xuống.
Giản Nhung phanh lại đúng lúc, ngón tay từ chỗ gửi tin chuyển sang xóa hết toàn bộ chữ.
[ Nhìn tui thao tác là được: Được ]
Giản Nhung lựa chọn Yuumi.
[??? ]
[ Loại ngu si như vậy sao ông không chửi hả? Tui thật sự khinh thường ông. ]
Giản Nhung cũng không nhìn bình luận đang bắn trên màn hình mưa đạn, vừa vào đã nhảy tới bên cạnh người ADC, bắt đầu hình trình treo máy buồn chán.
Ai ngờ ADC này chẳng những không kiểm soát tốt còn thật sự rất gà.
Đến khi gã để lọt lưới đợt lính thứ ba, rốt cục Giản Nhung không nhịn nổi nữa.
Cậu đánh chữ: “Những xe pháo này là thân thích trên gia phả nhà mày sao? Không nỡ gϊếŧ à?”
Nhưng khi gửi đi – – [ Nhìn tui thao tác là được: Cố gắng lên, đừng để lọt lưới lính nào, được không? ]
ADC bị đối phương liên tục gank hai lần, sau đó gõ chữ trách cứ Giản Nhung không bảo vệ tốt bản thân mình.
Giản Nhung gõ chữ: “Bố đây dù có dắt hết toàn bộ trâu ở thảo nguyên cũng chẳng đủ sữa cho mày sống.“
Gửi đi – – [ Nhìn tui thao tác là được: Xin lỗi, ông cũng không nên bị gank nữa, được không? ]
ADC bị đối phương solokill, lại gõ chữ chất vấn sao Giản Nhung không ở cạnh mình.
Giản Nhung gõ chữ: “Bố đây có mua mười đôi giầy cũng chẳng theo kịp tốc độ chết của mày.“
Gửi đi – – [ Nhìn tui thao tác là được: Lỗi của tui, lần sau chờ tui tới rồi hãy đánh, được không? ]
[ Tiểu Thiên: SP là nữ hả? ]
[ Nhìn tui thao tác là được:?? ]
[ Tiểu Thiên: Làm gì mà cứ nói õng ẹo với chồng tao hoài thế? Không nhìn thấy ID của ảnh sao? ]
Giản Nhung không ngờ cả đời cậu sẽ đứng cùng một hàng với từ “õng ẹo”
Cậu còn chưa thoát khỏi nỗi khϊếp sợ thì Mid lại gửi thêm một câu.
[ Tiểu Thiên: Xuống khỏi người chồng tao đi ]
ĐM.
Nếu không phải tướng này cần phải bám theo đồng đội thì cậu sớm đã vứt xác chồng mày vào rừng rồi.
Giản Nhung bị ép phải hỗ trợ cho một con gà đã rất uất nghẹn rồi, lúc này trực tiếp nổ tung.
Giản Nhung đứng ở Bệ Đá Cổ, tốc độ gõ chữ còn nhanh hơn vừa nãy mấy lần.
“Không phải chứ không phải chứ, chồng mày gà như vậy mà mày còn có thể lo lắng có em gái quyến rũ gã trong game sao? Mặt hàng này mà nhét vào rank Đồng mấy em gái còn muốn nắm mũi ném gã ra xa một chút đấy chứ? Còn mày tỷ lệ thắng 20% của Teemo không biết xấu hổ hay sao mà còn kéo ra chơi? Hai người chỉ nên tổ chức cuộc thi master chef của bộ đôi vợ chồng ở đường dưới đi nha – -“
“Vèo” một tiếng, JG Camille của đội xuất hiện ở Bệ Đá.
“Mèo nhỏ.” Người đàn ông vẫn luôn im lặng chơi game bỗng nhiên cất tiếng.
Giản Nhung vô thức trả lời: “Đây!”
Lộ Bá Nguyên khẽ cười rất nhỏ, nói: “Đến bên tôi.”
“…”
Hầu kết Giản Nhung trượt lên xuống, mặt không biểu cảm xóa bỏ đống chữ mắng nhiếc trong khung thoại, nhanh chóng bấm kỹ năng bay đến bên cạnh Road, “…Ờ.”