Phu Quân Của Ta Nhân Cách Phân Liệt

Chương 34: Thiếu Niên Xa Lạ.

“Cách đây không lâu, trong lúc đến bẩm báo sự vụ, phụ thân ta cũng đã vô tình nghe được cuộc đối thoại giữa gia gia với các trưởng lão trong điện.”

“Nội dung đại khái chính là, ông ấy đã sớm đem ấn điện chủ giao cho hắn ta.” Nói đến đây, Thẩm Khinh Trần rốt cuộc cũng đã không nhịn được nữa mà nghiến răng nghiến lợi.

“Chỉ cần đợi ông ấy vừa cưỡi hạc quy tiên, toàn bộ ám vệ đều sẽ hoàn toàn nghe theo mệnh lệnh của hắn. Mà toàn thể trưởng lão cũng sẽ cùng lúc đứng ra, bức ép phụ thân ta thoái vị, lui về hậu phương làm trưởng lão, nhường lại chức vị điện chủ cho hắn!”

Bây giờ đây, Kì Ngân xem như cũng đã hiểu được Thẩm Khinh Trần vì sao lại điên tiết đến thế. Dù sao, nếu phụ thân không còn làm điện chủ, thì vị thiếu chủ như hắn, e rằng cũng đã cách ngày bị phế truất không xa.

“Cho nên, ngươi để ta gϊếŧ hắn, chính là vì để phá hủy kế hoạch của lão bất tử đó?” Mi mày nhướng cao, dù cho từ trong lời nói của Thẩm Khinh Trần cảm nhận được nguy cơ, nhưng Kì Ngân cũng không dễ dàng tin tưởng đối phương như vậy.

“Đúng vậy, chúng ta cần sự trợ giúp của ngươi.”

“Thẩm Khinh Trần, Thẩm thiếu chủ, ngươi rốt cuộc cảm thấy ta rất ngu, hay là thấy ta rất dễ bị lừa gạt đây?”

“Nếu những gì ngươi nói là thật, thái thượng trưởng lão sủng ái kẻ đó đến mức ngay cả chức vị điện chủ cũng muốn cướp lấy giao cho hắn, vậy nếu ta gϊếŧ hắn, đó chẳng phải chính là đang trắng trợn vuốt râu hùm à?”

Cười lạnh, Kì Ngân liền không chút do dự đoạn tuyệt ý nghĩ của đối phương :“Lợi bất cập hại, còn để kẻ khác ngư ông đắc lợi, loại chuyện như vậy, ta nhất định sẽ không làm.”

Đừng thấy Kì Ngân bình thường ở trước mặt Sở Ly luôn ngây ngốc, đơn thuần, nhưng trên thực tế, đầu óc của hắn vẫn rất nhạy bén. Suy nghĩ một chút cũng đã đoán được lý do vì sao phụ tử bọn họ lại không tự ra tay đối phó kẻ đó mà phải dùng kế mượn đao gϊếŧ người.

Đơn giản chính là vì, hai người bọn họ còn là người của Sâm La Điện, tựa như châu chấu trên một sợi dây thừng. Nếu việc bọn họ gϊếŧ kẻ đó bị phát hiện, bằng vào tình thương của thái thượng trưởng lão dành cho kẻ đó, hai người bọn họ nhất định sẽ phải trả một cái giá rất đắt.

Không những không giữ được chức vị điện chủ, mà ngay cả ngày tháng sau này cũng đừng hòng sống yên nữa.

Nhưng Kì Ngân thì không giống vậy, hắn là người của Ma giáo, cho dù bị phát hiện đi nữa, thái thượng trưởng lão cũng sẽ không dám quang minh chính đại trả thù hắn.

Quan trọng hơn hết, dù cho không có Sâm La Điện, cuộc sống của hắn cũng sẽ không bị ảnh hưởng gì cả.

“Biểu đệ…ngươi đừng lo…” Biết rõ thứ Kì Ngân đang quan tâm là gì, Thẩm Khinh Trần ngay tức khắc liền cười nói.

“Chỉ cần ngươi chịu giúp chúng ta lần này, chúng ta cam đoan sẽ ở phía sau, âm thầm bảo hộ cho ngươi. Ngoài ra, sau khi việc thành, đợi ngày gia gia ta quy tiên, ta, phụ thân ta cùng toàn thể Sâm La Điện cũng sẽ quy thuận ngươi, trở thành hậu thuẫn vững chắc của ngươi, mặc ngươi sai đâu đánh đó.”

“Điều kiện ngươi đưa ra quả thật rất có sức hấp dẫn. Nhưng mà…” Lời nói hơi ngừng, Kì Ngân liền khiêu mi, xẵng giọng :“Ta làm sao tin tưởng ngươi được đây?”

“Đến lúc đó ngươi lật lọng, không chịu làm theo lời hứa, thì ta có thể làm gì? Nói suông mà thôi, ai nói mà không được chứ?”

“Không phải hứa suông.” Lập tức lắc đầu, đã sớm chuẩn bị sẵn tâm lý, Thẩm Khinh Trần liền dùng giọng điệu nghiêm túc khẳng định.

"Ta và phụ thân ta sẽ hướng thiên đạo, dùng sinh mệnh đến tuyên thệ, một khi trái lời thề, sẽ bị cửu tiêu lôi kiếp oanh thành tro bụi, vĩnh thế không được luân hồi.

Không giống với một số nơi, lời thề chẳng khác gì một mảnh giấy lộn, không đáng một đồng. Ở thế giới này, một khi đã lập xuống lời thề với thiên đạo, nếu dám bội ước thì thứ trừng trị bọn họ, sẽ là chính thiên địa rộng lớn này.

---------------------------

Cùng lúc đó, trên đường đi đến khoang thuyền, đám người Sở Ly cũng đã gặp được đạo đồng được sắp xếp đến giới thiệu về Kinh Nam Sơn - nơi tọa lạc của Sâm La Điện.

Âm thầm quan sát đối phương một chút, Bạch Yêu Yêu cũng không khỏi tấm tắc trong lòng, không hỗ là tu chân giới, tùy tiện tìm một đạo đồng đều có diện mạo xuất chúng như vậy.

Tuổi tác không lớn, có lẽ cũng không xê xích quá nhiều so với Kì Ngân, chỉ là dáng người lại có hơi gầy gò, đơn bạc, chiều cao cũng thấp hơn hắn một chút.

Giọng nói đối phương rất êm tai, có hơi mềm mại, trong trẻo, phương thức giảng giải cũng rất từ tốn, nhịp nhàng, tỏa ra mị lực, khiến người nghe không nhịn được mà chìm đắm vào trong câu chuyện của hắn.

Nhưng so với những điều này, làm người chú ý hơn hết, vẫn là cỗ khí chất ưu nhã như lan, lại thanh cao không ai bằng không giống cố ý bắt chước, mà càng giống như là phát ra từ sâu trong xương cốt đối phương.

Một tùy tùng bình thường, rất khó có thể bồi dưỡng ra được loại khí chất như thế này.

“Mục sư thúc, ngài nhìn tên tùy tùng này thử xem, có phải là có cảm giác rất quen mắt hay không?” Âm thầm đánh giá thiếu niên trước mặt một lúc lâu, khuôn mặt nhỏ nhắn cũng trở nên cau có, Bạch Yêu Yêu liền nhỏ giọng dò hỏi.

Vốn dĩ đã chú ý đến chuyện này, nên cũng không phản bác, Mục Viễn Khanh liền gật đầu tán đồng :“Đúng thật là rất quen…chỉ là không nhớ được đã gặp qua ở đâu…”

“Ngươi và Kì Ngân có quan hệ gì với nhau?”

Giây phút Sở Ly hỏi ra câu này, sững sờ phút chốc, Mục Viễn Khanh và Bạch Yêu Yêu mới giống như được khai sáng, rốt cuộc cũng nghĩ ra được, tại sao bọn họ lại cảm thấy thiếu niên trước mặt này trông quen mắt đến vậy.

Bởi vì nhìn kĩ, ngoại trừ gương mặt đối phương tương đối âm nhu hơn một chút ra, thì ngũ quan quả thật là tương đồng với Kì Ngân đến bảy phần, nhất là khi cười lên, hai lúm đồng tiền còn gần như là được đúc ra từ một khuôn.

**Ly nhi nhìn một phát là nhận ra ai đó giống chồng mình luôn. "))