Pokemon Từ Dân Nghèo Đến Hắc Ám Cự Đầu

Chương 47: 47: Hậu Chiến

- Muốn gϊếŧ ta? Sợ là vẫn còn kém một chút!

Yuno cười lên một tiếng trêu tức, sau đó trong ánh mắt đề phòng của Natsu lấy từ bên hông ra một quả Ultra Pokeball mở chốt, thả ra một con Ampharos.

--- Thực lực Chuẩn Quán chủ cấp!

Ampharos vừa xuất hiện, ánh mắt sắc bén lập tức đảo qua toàn trường, lập tức chú ý đến Raticate, kẻ duy nhất hiện tại có thể gây cho nó cảm giác nguy hiểm.

Tương tự, Raticate cũng càng căng cứng lấy cơ thể, trạng thái kỳ lạ này của nó cũng không biết có thể kéo dài đến bao giờ, hơn nữa đối thủ nhìn qua so với Ursaring còn phải mạnh hơn một chút, lại trong trạng thái nguyên vẹn thực lực có thể phát huy tối đa.

Không như nó, thương tích chồng chất khắp người, thể lực cũng đã gần cạn đáy.

Tuy vậy, Natsu vẫn rất bình tĩnh, Ampharos xuất hiện cũng chỉ làm cho hắn có chút đề phòng nhưng tình trạng hiện tại hắn muốn đi hay ở đã không còn ai ở đây có khả năng ngăn chặn.

Natu chỉ là Tinh anh thấp đoạn, Psychic Terrain đã không đủ để áp chế hắn Teleport nữa rồi.

- Hóa ra là có hậu thuẫn, xem ra địa vị của ngươi trong gia tộc Matsuyana còn không thấp đâu?

- Tất nhiên, bổn tiểu thư chính là trưởng nữ của gia tộc, tương lai chấp chưởng đại quyền.

- Chỉ cần ngươi nguyện trung thành, thì bất kể thứ tiền tài hay quyền lực ta đều có thể ban cho ngươi!

Ngồi trên Pidgeot, Yuno ngẩng cao đầu như một con thiên nga cao ngạo nói, hoàn toàn không nghĩ đến việc sẽ bị Natsu chối từ.

Phải biết, ở trong địa khu Kanto này, gia tộc Matsuyana tuy không phải một tay che trời nhưng cũng là một trong số ít các thế lực cổ xưa còn tồn tại, nắm giữ hai ghế nguyên lão bên trong Liên Minh, quyền hành to lớn.

Có thể tiến vào Matsuyana gia tộc đồng nghĩa với tài nguyên mở rộng, cho dù chỉ là chó săn ký khế ước tinh thần thì phía ngoài kia cũng có vô số trainer tranh nhau chảy máu đầu.

Yuno cũng là hứng thú với thân phận siêu năng giả cùng trạng thái kỳ lạ của Natsu nên mới mở miệng mời hắn gia nhập, dự định đưa về nhờ người nghiên cứu một hai xem có thể nắm được yếu quyết hay không?

Nếu có thể, thực lực chỉnh thể toàn gia tộc ắt sẽ đề cao thật lớn, Yuno cũng thành công thần.

Còn không, thì cũng chẳng mất mát gì, đến lúc đó cứ thuận tay sử dụng như đồ vật hay gϊếŧ quách đi cũng được.

Còn lời hứa, haha, ngu tin chết thì chịu thôi, làm như cô ta quan tâm vậy!

Natsu tuy không biết được những tính toán trong lòng Yuno, tuy nhiên bất kể thế nào hắn cũng không có khả năng một lần nữa ký tinh thần khế ước.

— QUẢNG CÁO —

Lúc trước với Hana chỉ là vạn bất đắc dĩ không còn đường lui thôi, chứ hiện giờ hắn muốn đánh thì đánh, muốn đi thì đi, ai cản được?

- Nghe hấp dẫn đấy, đáng tiếc ta từ chối!

Hoàn toàn không cần cân nhắc một chút nào, Natsu cứ vậy lạnh giọng trả lời, bản thân sau đó cũng lười nói nhảm nữa mà chuẩn bị Teleport rời đi.

- Khoan...

- Ngươi có biết ngươi vừa nói gì không? Dám từ chối ta ngươi chắc chắn sẽ bị đưa vào sổ đen, nhận lấy toàn bộ Matsuyana gia tộc truy sát!!

- Đừng ỷ vào một chút thực lực hiện tại mà ngông cuồng, cho dù có là Thiên Vương dám đắc tội gia tộc ta đều phải chết không có chỗ chôn!

Nghe Yuno tuôn ra một tràng uy hϊếp mà mí mắt Natsu nhảy cũng không nhảy một cái, chỉ nhàn nhạt nhìn Yuno phun ra một câu

- Bố đéo care, đến một người gϊếŧ một người, đến hai người gϊếŧ đủ hai.

Cứ phóng ngựa mà đến!

Xong, cũng không để tâm đến khuôn mặt tức giận đỏ bừng kia, nhanh chóng thu lại hai nhỏ vào Pokeball rồi trong tích tắc Teleport đi mất.

Gần như chỉ một phần trăm giây sau đó, hai luồng Thunder giáng mạnh vào nơi đứng của Natsu đánh ra một cái hố to gần mười mét bốc khói nghi ngút.

Tuy nhiên, thân ảnh hắn đã sớm mất dạng, đến cọng lông cũng không còn.

- Dragneel D.

Natsu, ngươi chờ, cùng trời cuối biển ta cũng phải rút gân lột da ngươi!

Khuôn mặt đẹp vì tức giận mà trở nên dữ tợn đến mức vặn vẹo, cho dù có là thân thiết như Pikachu thì lúc này cũng chỉ dám rụt đầu im thin thít nằm ở một bên.

Chỉ có Ampharos, nó vốn chỉ là bảo tiêu được phái theo Yuno nên căn bản không thèm nhìn sắc mặt đối phương, thấy không còn nguy hiểm thì đánh cái ngáp dài sau đó tự hóa thành tia sáng chui trở về Pokeball.

Viu~~~ bộp!!

Tuy nhiên, ngay lúc này, một viên đá nhọn lấy góc độ xảo trá cùng tốc độ cực nhanh bắn tới nhắm ngay khuôn mặt Yuno, cũng may mà có Pikachu kịp thời phản ứng nhảy ra dùng Iron Tail đánh vỡ.

Yuno giật nảy người, thuận theo hướng nhìn tới thì thấy Natsu lúc này đang đứng trước cửa động Ursaring, trên tay còn ôm lấy một quả trứng Pokemon, khắp khuôn mặt đều là tiếc rẻ.

Sau đó, chớp mắt một cái lại biến mất tiếp, lần này là thật sự rời đi.

— QUẢNG CÁO —

- Khốn kiếp, thứ vô dụng, ngươi có siêu năng lực để làm gì hả?

Giật mình qua đi là giận dữ bùng nổ, Yuno không chút lưu tình đối với Natu tiến hành chửi mắng mạt sát, chỉ kém chút là động thủ gϊếŧ chết đối phương.

Đối với cảnh này, Natu căn bản không dám phản kháng, chỉ im lặng cúi đầu chịu trận, chỉ là trong mắt bắn ra rất nhiều suy nghĩ khác thường.

Nó từ đầu tới cuối ở gần chứng kiến cảnh Natsu cùng Raticate cộng đồng chiến đấu, cộng đồng đột phá, cộng đồng kiên cường.

Lúc đó, như có một mặt trời chân lý chiếu thẳng qua tim Natu, khiến nó lần đầu tiên trong đời đối với trainer của mình sinh ra ý niệm kháng cự

----- Ta, mới không phải là công cụ!

.....

Tại một diễn biến khác.

- Ở đây có lẽ là được rồi!

Chuẩn Quán chủ cấp tinh thần lực khiến phạm vi dịch chuyển của Natsu tăng lên gần gấp đôi, thoáng một cái đã đi đến một địa điểm cách chiến trường hơn bốn km.

Nơi này đã là vượt qua ngoài khả năng cảm ứng của Natu, nên hắn cũng yên tâm dừng lại, tùy tiện tìm một hang động đuổi ra bầy Golbat bên trong rồi nghỉ ngơi.

Lúc này, trạng thái kỳ lạ đã bắt đầu rút lui, mệt mỏi cùng đau đớn như nước lũ cuốn tới, đập vào ý chí của hắn.

Có điều Natsu cũng chỉ cắn răng chịu đựng, trước tiên thả ra hai nhỏ cùng Ursaring.

Zubat trong cuộc chiến này không có vết thương nào, chỉ là tiêu hao lớn nên chỉ qua loa ăn vào vài viên Pokeblock rồi bay ra đậu trên cửa hang canh gác.

Ursaring khắp người đều có thương, tuy nhiên nó da dày thịt béo nên chỉ cần lấy thuốc trị thương phun lên sau đó cho ăn chút Pokeblock là xong, Natsu cũng trước thu lại đợi sau này thật tốt giao lưu.

Chỉ có Raticate, trọng thương, hôn mê sâu, tình trạng thật sự không quá tốt.

Natsu lúc này thật sự rất bối rối, trong tay không có Pokemon biết chữa trị nên hắn cũng chỉ đành đút cho Raticate toàn bộ thuốc mà bản thân có, tuy nhiên cũng chỉ có thể tạm ổn định ngoại thương.

Quan trọng nhất, phải là di chứng sau khi tiến vào trạng thái đặc biệt đó, không biết là ảnh hưởng đến tinh thần hay tầng sâu cấp độ sinh mệnh mà Raticate hôn mê rất là sâu, cho dù hắn có làm cách nào cũng không tỉnh lại được.

— QUẢNG CÁO —

- Này Musharna, ngươi có biết Raticate đây là thế nào không?

- Rồi còn trạng thái lúc nãy nữa...

- Này, đừng vờ điếc, ta biết ngươi tỉnh lại rồi!

- ....

- Xin hãy nói cho ta biết, ta cầu xin ngươi...

Trong tinh thần không gian, Natsu liên tục đối với Musharna tiến hành kêu gọi.

Natsu vẫn còn nhớ rất rõ lúc bản thân bị nó cưỡng chế cướp đoạt lấy quyền khống chế cơ thể, sau đó mới dẫn đến hắn cùng Raticate rơi vào trạng thái kia, cho nên việc này mà không liên quan đến Musharna đánh chết hắn cũng không tin.

- Ồn ào, nó ngủ đủ thì sẽ tỉnh dậy thôi.

- Lại gọi nữa, tin hay không ta lập tức bóp chết con chuột đó!

Có lẽ do phiền, hay cũng có lẽ do nguyên nhân nào khác, Musharna có vẻ phẫn nộ lên tiếng, đồng thời một luồng ý chí khác biệt bắt đầu tiến hành ô nhiễm lấy tinh thần thể của Natsu.

Hắn lúc này cảm tưởng như bản thân bị tinh thần phân liệt vậy, mặc dù biết là di Musharna tác quái nhưng lại thấy rất giống tự mình hỏi tự mình trả lời.

Nhưng dù vậy, theo ý Musharna thì có lẽ Raticate tạm thời cũng không có nguy hiểm, một thời gian nữa sẽ tỉnh lại.

Tuy không thể tin tưởng hoàn toàn nhưng tình cảnh hiện giờ Natsu cũng không có lựa chọn tốt hơn, đành thở dài thu lại Raticate vào trong Pokeball.

Ôm lấy quả trứng bên cạnh, Natsu ngã đầu xuống nền đá lạnh lẽo.

Hôm nay thật là một ngày mệt mỏi, đủ thứ chuyện xảy đến khiến tinh thần Natsu hoàn toàn kiệt quệ, hai bên thái dương đau nhức không chịu nổi.

Nặng nề ngủ mê man đi.....