Hàn Kỳ Dao đang vừa nằm trên giường ăn bim bim vừa đọc truyện. Vẻ mặt cô càng lúc càng tối đi, sau đó tức giận mắng một tràn: "Sao lúc nào nữ phụ cũng là nhân vật ác vậy chứ? Chỉ là do không được nuôi dạy tốt thôi mà!?"
"Mà rồi tại sao nữ phụ lúc nào cũng phải chết hay phải chịu khổ??? Không ai yêu thương các cô ấy à? Rõ ràng là vừa xinh đẹp lại vừa có tiền mà!!!"
Hàn Kỳ Dao hét lên đầy bức xúc sau khi đọc rất nhiều truyện ngôn tình ngọt ngào mà các nữ phụ đều có cái kết bi thảm.
Một tiếng nói từ hư không vang tới: "Nếu không ác thì lấy đâu ra truyện để đọc. Và hơn hết, các bi kịch mà họ phải đối mặt là do những việc ác mà họ đã làm đấy chứ"
Chân mày Kỳ Dao nhăn lại, tức giận phản bác: "Thì chọn mấy nữ phụ xấu xấu một tý, sao cứ lựa mấy người đẹp rồi hành hạ vậy hả!!"
Nói xong cô mới hoảng hồn, cô đang ở một mình trong phòng, đâu có ai đâu chứ?
Hàn Kỳ Dao run cầm cập, nhìn xung quanh: "A..ai..vừa mới.. nói vậy?"
Đột nhiên có cái gì đó xuất hiện, cơ thể nó có các bộ phận giống con người nhưng lại béo béo tròn tròn, nhìn như người tý hon.
Hàn Kỳ Dao ngạc nhiên chỉ vào vật thể nhỏ trước mặt, lắp ba lắp bắp nói: "Ng..ngươi là cái gì vậy!? Không phải là m..ma chứ??"
Vật thể nhỏ tiến lại gần, cúi đầu nói: "Chào cô"
Thấy nó tiến lại gần cô lặp tức lùi về sau, tay vẫn không chịu buông gói bim bim ra mà với lấy thêm một cái gối chắn trước người. Cô thủ thế, sẵn sàng ném cái gối vào vật thể nhỏ bất cứ lúc nào.
Thấy cô định ném gối tới, nó lập tức né ra xa: "Ấy, khoan khoan, đừng manh động"
"Tôi là một tinh linh tên Bảo Bảo, tôi là linh hồn của cuốn truyện "Ngược tra nữ" mà cô đang đọc"
Hàn Kỳ Dao nghi hoặc nhìn Bảo Bảo, tay vẫn không buông cái gối ra mà nói: "Sao ngươi lại xuất hiện ở đây?"
"Lần đầu tiên tôi thấy một người bênh vực nữ phụ phản diện đấy. Nếu cô muốn tôi sẽ cho cô xuyên vào truyện để giúp nữ phụ thay đổi. Thế nào?"
Kỳ Dao ăn tiếp gói bim bim đang dở và suy nghĩ về chuyện mà tinh linh nói. Cô vốn không có cha mẹ phải ở cô nhi viện, sau khi đủ lớn thì dọn ra ngoài ở, thường ngày chỉ làm việc bán thời gian cho mấy cửa hàng tiện lợi. Cuộc sống của cô cũng khó khăn, hàng tháng tiền không dư lấy 1 xu, cô chỉ ăn mì gói sống qua ngày, nay được xuyên không có khi còn sung sướиɠ hơn.
Nghĩ xong ánh mắt Hàn Kỳ Dao sáng lên rồi nói với tinh linh: "Đư..được thôi, xuyên thì xuyên, ai sợ ai chứ. Nhưng mà giúp nữ phụ như thế nào mới được?"
"Tuỳ cô, muốn dùng cách gì thì dùng cách đó. Cô chỉ cần khiến cho nữ phụ không còn làm việc ác và làm các nhiệm vụ ẩn được giao là được"
"Hừm...được. Nhưn.. Nhưng mà nếu ta làm xong thì sau đó ta sẽ thế nào?" - Kỳ Dao thắc mắc hỏi, trong lòng không khỏi nghĩ ngợi nhiều thứ.
Mặc dù xuyên không cô không vướng bận thế giới thực, tuy nhiên không tránh khỏi việc gặp nguy hiểm ở thế giới khác. Vì thế hỏi rõ vẫn hơn.
Bảo Bảo dường như đã lường trước được những lo lắng của cô, nó bình thản trả lời: "Tổng cộng cô cần giúp ba nữ phụ trong truyện hoàn lương, sau khi làm xong cô có thể chọn một thế giới mà ở lại hoặc cũng có thể quay lại thế giới thực của mình. Mà cũng có thể là cô sẽ được mở khoá một phần thưởng cũng nên"
"Nhưng mà nếu ta làm thay đổi cốt truyện ban đầu thì có ổn không vậy?"
"Nếu nữ phụ đã thay đổi thì chắc chắc không thể nào giữ nguyên được cốt truyện rồi. Còn về hậu quả thì tôi không chắc"
Hàn Kỳ Dao có chút lo sợ rồi, tuy mạnh miệng là thế nhưng với một vấn đề quá mới mẻ như vậy vẫn là khó quyết định.
*Nhưng mà đây chỉ là thế giới ảo thôi mà nhỉ? Nếu mọi chuyện có gì đó thì cũng đâu ảnh hưởng đến ai ngoài mình ra đâu ta? Dù sao cuộc sống ở đây cũng quá nhàm chán đi, không có mục đích sống thì sống cũng như không mà thôi. Dù sao đi trải nghiệm xong dù có chết ở đấy cũng chả khác là mấy* - Hàn Kỳ Dao thầm nghĩ.
Hàn Kỳ Dao có những suy nghĩ như thế cũng không lạ, vì từ nhỏ đến giờ mọi chuyện với cô không có gì là vui vẻ cả, cũng không có gì khiến cô luyến tiếc nơi này.
Đối với mọi người thì cô cũng chỉ là con nhỏ mồ côi ất ơ nào đấy không hơn không kém, dù cô có biến mất cũng chả ai hay biết đâu. Cũng do đó mà trong tư tưởng của cô có chút bất cần, tâm lí không giống người bình thường cho lắm.
Bảo Bảo biết điều không chen ngang suy nghĩ của cô mà để mặc cô như thế. Một lúc sau thì cô cũng suy nghĩ xong và đưa ra quyết định.
"Rồi ok, ta quyết định xong rồi, đằng nào cũng gọi được ngươi ra đây cũng là cái duyên, chắc ông trời muốn cho cuộc sống của ta thêm chút sắc màu trước khi chết thôi chứ gì. Ta đi với ngươi!"
"Cô chắc chứ? Ta nói trước là mọi chuyện không đơn giản đâu đấy nhé" - Bảo Bảo vừa nói vừa đưa tay chỉ lên màn hình đang lơ lửng trong không trung tỏ ý muốn cô bấm xác nhận.
Cô liền hiểu ý và chạm vào màn hình. Lúc này trên đó hiển thị chương truyện đầu tiên trong câu truyện cô đang đọc. Câu chuyện chủ yếu nói về những lần mà nữ chính giải quyết những âm mưu mà nữ phụ lập ra để hảm hại mình và câu chuyện tình yêu của cô và nam chính.
Kỳ Dao tiếp tục chạm vào màn hình, lúc này màn hình hiện lên chữ "Bạn có muốn vào không gian không?"
Bảo Bảo gật đậu kêu cô bấm rồi giải thích: "Đây sẽ là nơi tìm hiểu cốt truyện và nữ phụ trước khi xuyên không đến đó"
Vừa bấm xong thì ánh sáng loé lên, khi cô mở mắt ra cô đang ở trong một căn phòng rộng lớn. Trong đó chỉ có một cái ghế ngồi và một màn hình to đang lơ lửng.
Bảo Bảo chỉ vào màn hình rồi hỏi cô muốn thiết lập nhân vật xuyên vào là nam hay là nữ.
"Tất nhiên là nữ rồi" - Cô trả lời một cách dứt khoát.
Nó gật đầu rồi bấm cái gì đó liên tục khiến cô hoa mắt.
Cô vừa dụi mắt vừa hỏi: "Này!! Ngươi bấm cái gì mà nhanh dữ vậy hả?"
Bảo Bảo không quay lại mà tiếp tục bấm: "Tôi đang tìm nguyên thân phù hợp để cô xuyên vào"
"Oh, hiểu rồi" - Kỳ Dao gật gật đầu.
Màn hình đột nhiên sáng lên và kêu *Tinh *. Bảo Bảo dừng tay, quay lại nói: "Thiết lập hoàn tất, cô sẽ xuyên vào tiểu thư phủ thừa tướng, là con gái nuôi của Hàn thừa tướng"
"Tuy là con nuôi nhưng cô rất được mọi người yêu quý, cô ấy chỉ gặp nữ phụ một lần khi tham gia yến tiệc trong cung. Để thuận tiện tên nhân vật sẽ cố định là tên của cô - Hàn Kỳ Dao"
Kỳ Dao gật đầu rồi bấm xác nhận, đột nhiên cơn đau đầu ập đến, những kí ức của nguyên thân chảy trong đầu cô. Những cơn đau cứ tăng rồi giảm xuống khiến cô như muốn chết đi. Khi cô tỉnh lại thì xung quanh toàn là nha hoàn. Họ nhìn cô một cách lo lắng và hỏi: "Tiểu thư, tiểu thư ơi cô sao rồi"
"ưm~đau đầu quá đi " - Cô vừa cố gắng ngồi dậy vừa nói.
Bảo Bảo đột nhiên hiện ra và thông báo cô đã xuyên vào nguyên thân thành công. Hàn Kỳ Dao tay ôm đầu rồi liếc mắt nhìn Bảo Bảo: "Sao ngươi không nói là sẽ đau như vậy hả!!! Đau chết ta rồi huhu"
Bảo Bảo xin lỗi cô rồi chỉ lên màn hình, trên đó hiển thị "Chúc mừng bạn đã nhận được thân phận đặc biệt-Hàn Lăng đại nhân"
Phía dưới có ghi chú Hàn Lăng là một kiếm sĩ tài giỏi trong giới giang hồ, do nguyên thân nguỵ trang những lúc ra ngoài.
"Wow~ kiếm sĩ sao? Vậy ta có biết kiếm thuật không?" Cô như quên đi cơn đau và vui sướиɠ thốt lên.
Bảo Bảo gật đầu giải thích cho cô rằng những gì nguyên thân biết cô sẽ đều biết và ngược lại những gì nguyên thân không biết cô cũng sẽ không biết. Kỳ Dao cười một cách nham hiểm rồi như chợt nhận ra điều gì đó: "Sao ngươi cứ gọi ta là cô vậy? Ta đọc truyện toàn là túc chủ, chủ nhân... mà."
Bảo Bảo nghiêng đầu hỏi: "Vậy cô muốn ta gọi cô là gì?"
Cô băn khoăn suy nghĩ *thần tiên tỷ tỷ, à không ừm... tiểu tỷ tỷ..ơ khoan hay là gọi chủ nhân nhỉ.. hmm*. Một lát sau gật đầu quyết định nói: "Ta quyết định được rồi, gọi ta là tỷ tỷ đẹp trai đi"
"Được thôi, đúng là không hiểu nổi cô nghĩ gì trong đầu mà"- Bảo Bảo lắc lắc cái đầu nhỏ xíu của nó mà ngao ngán thở dài
"Hửm? Cô?"
"À không, không. Là tỷ tỷ đẹp trai. Haizzz"
Kỳ Dao cười mãn nguyện rồi đột nhiên giật mình quay người chỉ ra phía những người hầu gái: "Bọn họ không nghe thấy đúng không."
Bảo Bảo nói với cô rằng họ đang giao tiếp bằng suy nghĩ nên không có ai nghe được cả, cô gật đầu tỏ vẻ hiểu. Đột nhiên một giọng nam trung niên nói vọng tới với vẻ lo lắng: "Dao nhi con sao rồi"