Cũng không biết đã hôn bao lâu, hai người thở hổn hển buông nhau ra.
Ở dưới hơi nước mờ mịt cùng với tìиɧ ɖu͙© ướt đẫm, gương mặt Hạ Nhiên đỏ lên nhưng đôi mắt lại sáng lấp lánh, lay động trộn lẫn du͙© vọиɠ cùng sóng mắt đầy sắc xuân.
Một giọt nước chảy giữa trán cô, muốn rơi cũng không xong, làm nổi bật dưới ánh đèn chiếu rọi sương mù mênh mông và dung nhan diễm lệ của người phụ nữ, chiết xạ ra ánh sáng đáng yêu mà mê người.
Trong phút chốc lòng Cố Hàn Đình mềm nhũn, môi hắn đi xuống nhẹ nhàng mυ'ŧ lấy viên bọt nước muốn rớt cũng không xong kia rồi sau đó một mặt mềm nhẹ mà vén tóc cô ra sau đầu một mặt lại hôn môi tinh tế, thành kính như đang hôn thần.
Thân thể Hạ Nhiên hơi hơi cứng lại.
Không phải lần đầu tiên Cố Hàn Đình tinh tế ôn nhu ôm, còn có tâm quý trọng như vậy, dùng tâm thành kính hôn cô, lúc trước cô cảm thấy không sao cả.
Nhưng lần này nhìn Cố Hàn Đình cô lại cảm thấy biểu cảm như vậy xuất hiện trên người hắn nhìn biệt nữu mười phần(*), cô nhìn thấy như thế trong lòng có chút bực bội.
*Biệt nữu: kỳ cục
Giác quan thứ sáu khi ở trong việc làʍ t̠ìиɦ nhiều năm làm cô không muốn tiếp tục xem.
Cô giơ tay lên, cởi bỏ nội y trói buộc trước ngực, giải phóng cho hai bầu vυ' tuyết trắng tròn trịa ra ngoài.
Sau đó cô đứng thẳng người quỳ gối tách hai chân ra hai bên hông Cố Hàn Đình, đặt hoa huyệt đã bị dâʍ ŧᏂủy̠ và nước trong bồn tắm thấm ướt lên qυყ đầυ của côn ŧᏂịŧ đã cương cứng, hai tay đồng thời cũng nâng một bầu vυ' trắng của mình lên, đặt núʍ ѵú lên môi hắn.
Miệng thoáng chốc có chút không kiên nhẫn nhưng lại khống chế chừng mực tốt, hừ nhẹ nói: “Cố tổng, quá nhiều ôn nhu thì không được nha, hôn em đi, làm em đi, hiện tại em muốn côn ŧᏂịŧ lớn dưới thân anh.”
Đầṳ ѵú tản ra hương thơm đặt ở giữa đôi môi hơi mỏng của Cố Hàn Đình, bởi vì tìиɧ ɖu͙© nên núʍ ѵú cô đã sớm đứng thẳng, vốn dĩ vẫn là nhan sắc phấn hồng đã bởi vì cứng rắn mà trở nên đỏ bừng nóng lên, còn nóng hơn so với bọt nước từ bầu vυ' cô chảy xuống.
Vậy càng làm cho người nóng lòng, là cái giọng điệu hờn dỗi mà không hờn dỗi của cô.
Yết hầu Cố Hàn Đình lại một lần nữa ngứa ngáy.
Hắn ngẩng đầu nhìn Hạ Nhiên cũng đang cúi đầu nhìn hắn, ánh mắt như bóng đêm lan tràn mà nhanh chóng đen lại.
Bàn tay to của hắn giữ chặt eo cô, thân thể lật lại một cái đã đổi vị trí với cô, hai chân giữ ở giữa hai chân cô, eo mông kiên cố hữu lực đâm lên, ngay cả dâʍ ŧᏂủy̠ và nước cũng đi hết vào tiểu huyệt cô, bắt đầu thọc vào rút ra thật mạnh.
Chỉ chốc lát sau đầu của hắn cũng đã thấp xuống, há mồm cắn lên vυ' phấn nộn còn đang được nâng lên của cô, vừa gặm vừa hút, động tác thô lỗ như một con dã thú.
Cảm giác vừa đau vừa ngứa từ ngực truyền đến khắp người, tiểu huyệt phấn nộn còn không có được làm dạo đầu, cây gậy lớn huyệt lại nhỏ bị cắm vào mang đến từng đợt cảm giác đau đớn và căng trướng.
Hạ Nhiên nhìn Cố Hàn Đình một lần nữa trở nên hung mãnh lạ thường thì khẽ mỉm cười ôm lấy đầu hắn, hoàn toàn thả lỏng bản thân để cho huyệt mình có thể cất chứa hắn càng tốt, hai chân cũng quấn ở trên eo Cố Hàn Đình để hắn động càng thêm dễ dàng.
Tiếng vang kịch liệt bạch bạch bạch từ dưới nước truyền đến, bồn tắm đầy ắp nước bị người đàn ông va chạm hung ác đến mức không ngừng chấn động cọ rửa vách tường bồn tắm cùng với thảm bên cạnh bồn tắm, ướt nhẹp một tảng lớn.
Hạ Nhiên ở dưới thân cùng hắn làʍ t̠ìиɦ là người đứng mũi chịu sào, mặt bị nước làm ướt nhẹp một lần lại một lần, mông cũng bị hai bàn tay lớn đánh cho vừa đau lại vừa hồng, ở trong nước ấm áp nỗi đau đớn càng tăng.
Thân thể bị hắn mạnh mẽ va chạm không ngừng đâm về phía trước, rồi sau đó lại bị cánh tay cứng rắn như thiết của hắn kéo trở về, tiếp tục đưa đẩy từ trên xuống dưới.