Lãng Nữ Hào Môn

Chương 2: Mà bây giờ, đương nhiên là đi làm đẹp

Cố Hàn Đình hơi hơi nhíu mày, nữ nhân này, lại giở trò gì?

Hạ Nhiên nhướng mày: “Này, cầm đi, không phải anh tiếc năm trăm triệu kia chứ, không dám cầm giấy thỏa thuận ly hôn?”

Ánh mắt sâu thẳm của Cố Hàn Đình liếc qua nữ nhân đang cười hì hì một cái, tiếp nhận giấy thỏa thuận ly hôn, dư quang sau khi thoáng nhìn phía trên đúng thật là chữ ký của Hạ Nhiên, đưa nó cho trợ lý đằng sau, rồi sau đó đứng lên, kéo thẳng áo, xoay người đi ra ngoài.

Bất quá chỉ là một nữ nhân mà thôi, mặc kệ cô ta giở trò gì, hắn cũng sẽ giải quyết được!

“Phu nhân, cô thật sự ký…” Cố Hàn Đình cùng trợ lý vừa đi ra ngoài, cô gái lúc trước vẫn luôn dùng ánh mắt quan tâm nhìn cô liền sốt ruột hỏi, còn đi tới đi lui bên cạnh sô pha.

Hạ Nhiên có chút khó chịu xoa xoa cổ: “Cô đừng đi nữa, tôi nhìn đến choáng váng đầu óc, cổ tôi có chút mỏi do ngủ, cô lại đây xoa bóp giúp tôi.”

“Ai nha phu nhân, đã lúc này, cô còn có tâm tình xoa cổ!”

Ngữ khí cô gái trẻ tuổi càng thêm gấp gáp, nhưng thấy Hạ Nhiên đúng thật không thoải mái, dậm dậm chân, vẫn đi qua giúp Hạ Nhiên xoa bóp cổ.

Ngoài miệng còn phun tào: “Phu nhân, không phải Tiểu Nhiễm nói ngài, tiên sinh ưu tú như vậy, ngài hẳn nên thu liễm tính tình của mình, cái khác không nói, tiên sinh tìm ngài ly hôn, ngài không nên ở nhà khóc lóc làm loạn, làm loạn đủ rồi lại còn lệch mặt ngủ trên sô pha, để khi tiên sinh trở về nhìn thấy bộ dáng đó của ngài. Ngài nên đợi, nếu như giả bộ tốt, chờ đến khi tiên sinh về, ngài thành thật nhận sai, tiên sinh sao có thể nhẫn tâm ly hôn ngài?”

Hạ Nhiên vốn dĩ còn không nghĩ ra cô gái trẻ tuổi này là ai, hiện tại nghe cô ấy tự báo tên, lại nhớ tới trong tiểu thuyết còn có một nhân vật tên “Giang Tiểu Nhiễm”.

Trong tiểu thuyết, Hạ Nhiên vì nhất thời thiện tâm đón một cô gái đáng thương tên Giang Tiểu Nhiễm về nhà làm người hầu, cô gái này cực kỳ trung tâm, thời điểm còn ở Hạ gia lúc nào cũng trợ giúp Hạ Nhiên, chờ đến khi Hạ Nhiên gả cho Cố Hàn Đình, cũng thường xuyên nhắc nhở cô không nên làm chuyện xấu.

Đáng tiếc nguyên chủ quá ngu ngốc, nghe không vào, còn trách cứ cô ấy tiếp tay cho bên ngoài, cô lập cô ấy, cuối cùng còn trực tiếp đuổi việc.

Mà sau khi đuổi việc, cô gái này cũng không quên ân tình của nguyên chủ, sau khi nguyên chủ cửa nát nhà tan, thậm chí còn mưu toan giúp nguyên chủ trả thù nữ chủ, cuối cùng bị thuộc hạ của lão đại hắc bang một trong những người thích nữ chủ hại, luân gian đến chết.

Nghĩ đến kết cục trong tiểu thuyết, nhìn cô gái với hai cặp mắt to mông lung, Hạ Nhiên thở dài, sờ sờ đầu cô ấy: “Yên tâm, lòng tôi biết rõ, ly hôn là chuyện tốt. Về sau đi theo tôi, không cần lại tiếp tục nhắc đến hắn.”

Nếu cô đã xuyên qua, sẽ không để người bên cạnh nguyên chủ rơi vào kết cục ban đầu.

Mà bây giờ, đương nhiên là đi làm đẹp!