Chương 30: Vô hạn thế giới...và tử thần! (nhất)
Đêm đó Lăng Tân không ngủ được, cho đến mãi ba bốn giờ sáng mới chợp mắt ngủ say, tám giờ sáng đồng hồ báo thức ở đại sảnh gõ vang lên, hắn nhanh chóng mở mắt ngồi thẳng lên, sau đó hắn liền cất Phong Thần bảng vào bên trong túi áo, cả căn phòng này hơi tối mang một cảm giác nặng trĩu, tám giờ sáng rồi mà không có ánh sáng mặt trời chiếu vào, chỉ có chút ánh sáng lờ mờ của buổi sáng sớm. Lăng Tân mặc xong quần áo sau đó yên lặng đi xuống đại sảnh, ở đại sảnh lúc này có hai vệ sĩ đang ngồi trên ghế salon, hai người này nghe được tiếng bước chân, đều đồng thời mở mắt ra nhìn về phía Lăng Tân đang đi tới, đợi đến lúc thấy Lăng Tân bọn họ mới trầm tĩnh lại, nhưng ánh mắt không ngừng nhìn theo chuyển động của Lăng Tân, bọn họ vẫn cẩn thận đề phòng cũng không vì đó là người đã biết mà thả lỏng, cho đến khi Lăng Tân đi ra khỏi biệt thự thì mới nhắm mắt lại một lần nữa. Lăng Tân cũng không để ý đến bọn họ, đi một mình từ trong biệt thự ra ngoài bãi cỏ, hắn cứ như vậy nhắm mắt đứng đó, lúc này tuy rằng còn sớm, nhưng bên ngoài biệt thự đã có không ít xe con đi trên đường, chỉ là căn biệt thự lớn nhất này bên trong yên tĩnh vô cùng.-... Phải không ngừng cố gắng!
Lăng Tân thấp giọng nhắc nhở mình một câu, sau đó hắn đem nội lực tản ra khắp toàn thân, bắt đầu thử rèn luyện khống chế nội lực, động tác của hắn nhìn qua hơi giống thái cực quyền, mỗi chiêu mỗi thức đều vô cùng chậm rãi, nhưng làm người ta cảm thấy kì quái là, từng luồng khí đang xoay tròn xung quanh khi tay và chân hắn di động, mỗi một quyền đánh ra rất nhẹ nhàng, lại làm cho có cảm giác giống như lực đạo vạn quân xông lên, giống như một ngọn núi nham thạch cầm trong tay.
- Nội lực phân bố đều lại trên cơ thể, có thể làm cho tố chất thân thể gia tăng thêm mấy lần, thậm chí có thể tưởng tượng được sau này, nội lực đạt tới trình độ nhất định ta có thể hoàn toàn né tránh thậm chí đỡ viên đạn, đều có thể được... Nhưng mấu chốt là để cho lượng và chất chuyển hóa, thân thể đạt được trình độ đó thì cần phải cần luyện ít nhất ba mươi năm, đương nhiên, nếu lấy Phong Thần bảng cường hóa thì thời gian có thể ngắn hơn rất nhiều...
Lăng Tân khống chế nội lực, tay và chân nhẹ nhàng vận nội lực lên, bỗng nhiên hắn đem toàn bộ nội lực, chuyển dời lên chân trái đồng thời bước một bước ra, cả bãi cỏ liền xuất hiện một dấu chân, đây không phải là bãi lầy mà là đất cứng thật sự, một bước chân sâu như thế này, làm cho người bình thường khó mà tưởng tượng nổi. Nhưng mà lần này nội lực hăng hái vận hành, Lăng Tân cảm giác kinh mạch trong cơ thể mình có một chút đau đớn, hắn vội vàng theo quỹ tích tự nhiên trong cơ thể vận hành chậm lại, dần dần, nội lực tản ra kinh mạch bị đau, thân thể lại khôi phục cảm giác bình thường, lúc này Lăng Tân đã đứng trên bãi cỏ được nửa giờ.
- Quả nhiên, mở cơ nhân tỏa là một việc rất quan trọng, đáng tiếc điểm nhân quả quá ít, không thể dùng Phong Thần bảng cường hóa được, bây giờ còn bị âm mấy nghìn điểm nhân quả, có trời mới biết lần này ta sẽ gặp tình trạng tử vong kiểu gì, cho nên việc mở cơ nhân tỏa phải đợi một thời gian nữa... cơ nhân tỏa không mau chóng mở được, như vậy không cần nóng vội với việc của Đạt Vân Hi... Mà có gấp cũng không được.
- Đạt Vân Hi, không phải, thật sự trọng yếu không phải là Đạt Vân Hi, mà là cha mẹ của nàng, Đạt Vân Dương cùng Mộ Dung Nghệ Tâm, hai cái tên này cũng có thể người trong hiện thực lấy tên là như vậy, nhưng đây là người xuyên qua từ không gian vũ trụ kia, cả hai đồng thời còn là vợ chồng, mà cô gái Đạt Vân Hi lại mạnh mẽ như vậy, thật đúng chỉ có tiểu thuyết Ma pháp thế kỉ miêu tả về nhân vật chính lại phù hợp với mấy người đó.
Đó là lúc Lăng Tân học trung học cơ sở đã từng nhìn qua một quyển tiểu thuyết trên mạng, nói về một câu chuyện xưa, nhân vật chính bên trong tiểu thuyết là Đạt Vân Dương, có một loại năng lực đặc biệt, chính là thời không tọa tiêu, có thể xuyên qua giữa các không gian này với không gian khác, đi vào các thế giới khác nhau, hơn nữa năng lực này là ở cuối quyển tiểu thuyết mới sử dụng được, bên trong tiểu thuyết nói là Đạt Vân Dương dùng năng lực này để mang hai thê tử tiến vào thời không khác.
- Cái này vốn là trong tiểu thuyết, vì sao nhân vật chính trong tiểu thuyết lại xuất hiện ở thế giới hiện thực này? Chưa nói đến cái thời không tọa tiêu kia vốn chỉ là trong tiểu thuyết hư cấu mà thôi, giống như trong quyển tiểu thuyết kia sức mạnh với hệ thống ma lực là vô nghĩa... Không, cũng có giả thuyết khác, ma lực kia chính là nội lực, hoặc ma lực và nội lực đều chỉ là một hình thức của năng lượng, như ta hiện có nội lực trong người, vậy vì cái gì không có khả năng có thể tồn tại ma lực đây? Còn rất nhiều loại năng lượng hay các kĩ năng trong truyền thuyết, có lẽ đều tồn tại... Nhưng nếu đều tồn tại, vậy các thần thoại cổ đại trong truyền thuyết đều có thật không?
Lăng Tân suy nghĩ không ngừng, đây cũng là thói quen từ nhỏ của hắn, không có lúc nào là không tự hỏi một mình, đối với hắn, tự hỏi cũng là phương thức nghỉ ngơi, điều này làm hắn và những đứa trẻ khác ở trong cô nhi viện càng thêm khác nhau.
-...Thật sự là thông tin không đủ, không thể suy luận bước tiếp theo, trước mắt chi tiết tình huống chỉ có như vậy, trong không gian của chúng ta tồn tại cả tiểu thuyết, như vậy rất có thể còn có một vũ trụ song song, nó phù hợp với lý luận thực tế của không gian vũ trụ, theo khoa học hoàn toàn có thể hiểu được, bởi vì thế giới song song là vô cùng tận, cho nên cái thế giới này tồn tại cũng là vô cùng tận, thậm chí chỉ cần một suy nghĩ trong đầu, ý nghĩ này của bản thân mình cũng là một không gian vũ trụ, cũng rất có thể sự tồn tại của ta đối với không gian vũ trụ khác chỉ là một quyển tiểu thuyết hoặc là một bộ phim, hoặc một trò chơi...
- Tạm thời bỏ qua suy nghĩ này, trước mắt nếu như Đạt Vân Hi quả thực là nhân vật trong tiểu thuyết là con gái của Đạt Vân Dương, thế thì sức mạnh của nàng chính là hệ thống sức mạnh của tiểu thuyết kia... Ma lực, một thứ cùng loại với nội lực, giống nhau là đều có thể nâng cao thể chất, sức mạnh, vậy ta nên làm thế nào để lấy được lực lượng từ chỗ nàng đây? Còn nữa, nếu như ngay cả tiểu thuyết đều có thể là hình chiếu của thế giới song song, như vậy có thể hay không có cái vũ trụ chứa không gian truyền thuyết cổ xưa? Như thần, tiên, ma ta có thể lấy được những lực lượng đó sao?
- Lăng Tân tiên sinh, ngươi đang đánh quyền sao?
Lúc này, một giọng nữ tử trong trẻo từ phía sau truyền tới, làm cắt đứt ngang suy tư của Lăng Tân, người từ cửa biệt thự đang đi chính là Đạt Vân Hi, nàng vì hận cha mẹ bỏ rơi nàng lại cái thế giới này, cho nên mới đổi tên là Phác Mỹ Chân... Nói thật, cái tên Đạt Vân Hi thật sự dễ nghe hơn.
Lăng Tân quay đầu hướng về phía nàng mỉm cười, cũng không nói gì, vẫn ở chỗ cũ vặn tay chân. Đạt Vân Hi cũng không thèm để ý, nàng mỉn cười đi lại phía Lăng Tân rồi đứng lại cách đó không xa, mở miệng nói:
- Đây là lực lượng của Lăng Tân tiên sinh sao? Nội lực trong truyền thuyết phải không? Sức mạnh rất tuyệt, gần như có thể thấy được năng lượng đang quay xung quanh người của Lăng Tân tiên sinh, nhưng mà lực lượng này quá mức... Ách, nhỏ yếu đó, haha, chất lượng thì rất tốt, nhưng số lượng thì quá ít, cho nên Lăng Tân tiên sinh cần thời gian rất lâu để rèn luyện đó.
-...Còn lực lượng của cô thì thế nào? Là ma lực sao?
Lăng Tân cũng không quay đầu lại nói.
- Ân, đúng vậy, ma lực...Cha ta trước khi đi đã để lại trong cơ thể ta một lực lượng bảo mệnh, ông ta nói cho ta biết, khi vận mệnh mở ra thì lực lượng sẽ trở nên mạnh mẽ, ta đã ở cấp bậc tu sĩ hơn mười năm rồi, không nghĩ tới đến lúc gặp được tiên sinh Lăng Tân mới đột phá được, Lăng Tân sử dụng Phong Thần bảng sao?
Đạt Vân Hi khẽ cười nói, nhìn một dạng của nàng không một chút kinh ngạc hay xấu hổ hiện lên, mà là một loại thần thái rất tự nhiên. Lăng Tân đột nhiên quay đầu lại nhìn về phía nàng nói:
- Cô có tâm linh năng lực sao? Cô có thể biết ta đang nghĩ gì? Đáng chết... Biết rõ trong tiểu thuyết có miêu tả, Đạt Vân Dương có năng lực tâm linh, không nghĩ tới cô lại cũng có...
- Không có đâu, hơn nữa Lăng Tân tiên sinh tức giận với con gái như vậy, thật không có chút tôn nghiêm của đàn ông tí nào cả...
Đạt Vân Hi cười hì hì nói, không biết có phải là ảo giác hay không, nhưng hôm nay nhìn qua hình như đã vui vẻ rất nhiều, tuy rằng vẫn lấy cái loại lễ phép nói chuyện, nói tôn nghiêm với Lăng Tân chẳng hạn, nhưng ít nhất nụ cười của nàng không có cái loại lễ phép này, mà có vẻ hồn nhiên. Đạt Vân Hi tiếp tục nói:
- Cha của ta sau khi xuyên qua thế giới này, ông ta liền thấy được sự liên quan của mình với thế giới trong tiểu thuyết Ma pháp thế kỉ, thậm chí còn tìm được tác giả của quyển tiểu thuyết, nhưng tác giả này chỉ là người thường mà thôi, quyển tiểu thuyết này hắn viết hoàn toàn vì kiếm tiền nuôi gia đình mà thôi, cha ta thậm chí dùng cả năng lực tâm linh dò xét ý thức của tác giả, lấy được đáp án vẫn như thế, cho nên thế giới trong tiểu thuyết miêu tả này, rất có thể chính là thế giới kia, đây là đáp án đầu tiên của cha ta...
- Đáp án đầu tiên?
Lăng Tân lặng đi một chút, hắn liền vội vàng hỏi:
- Như vậy còn một đáp án khác là gì đây?
- Đáp án khác chính là vô số thế giới song song, kì thật chúng ta đều ở một quyển tiểu thuyết hoặc là một bộ phim, hoặc là một nhân vật trong trò chơi, còn người sáng tạo ra tiểu thuyết, điện ảnh, trò chơi, người đó là ai, cha ta sẽ không nói cho ta biết.
Đạt Vân Hi khoát tay áo, vừa cười hì hì vừa nói. Lăng Tân trong lòng thở dài, đáp án này cùng với suy luận của hắn là một, nếu sự thật là nhân vật chính trong tiểu thuyết có thể đến đây là sự thật, như vậy chứng mình rằng ngoài thế giới của hắn còn thế giới song song nữa, nếu là thế giới song song, ai mà khẳng định được, thế giới của hắn không phải là một quyển tiểu thuyết đây? Nếu là tiểu thuyết, như vậy còn nói rõ một vấn đề khác... Là ai sáng tạo ra tiểu thuyết? Có lẽ còn vô số quyển tiểu thuyết khác chăng?
- Ta nhớ được một lý luận nói rất đúng về trí thông minh nhân tạo, nếu trí thông minh nhân tạo có thể sáng tạo, như vậy trí thông minh nhân tạo này sinh ra và tồn tại trong máy vi tính, nếu dùng máy vi tính thiết kế theo trình tự thành một thế giới riêng biệt, mà sinh vật mang trí thông minh nhân tạo sẽ ở trong thế giới đó phát triển, tiến hóa, khi bọn họ ở trong đó đạt được khoa học kĩ thuật hoặc bản thân có lực lượng tới một trình độ nhất định thì bọn họ có thể phát hiện mình đang ở trong một thế giới của máy vi tính, đó là lý luận cái hộp... Bọn họ ở trong hộp lại sáng tạo ra một thế giới có trí thông minh nhân tạo khác. Đậy chính là sinh vật trong hộp sáng tạo ra một cái hộp khác... Có lẽ, chúng ta cũng đang ở trong một cái hộp.
Lăng Tân thở dài nói. Nói xong lời này, Lăng Tân bỗng nhiên quay lại nhìn Đạt Vân Hi tiếp tục hỏi:
- Cô vẫn chưa trả lời vấn đề của ta, vì sao mà cô có thể biết ta có Phong Thần bảng? Hơn nữa còn biết ta sử dụng nó... Cô cũng có năng lực tâm linh ư?
Đạt Vân Hi lắc đầu, nàng khẽ cười:
- Cha ta nói cho ta biết, nếu muốn hoàn toàn phá vỡ từng tầng của chiếc hộp Vô Hạn thế giới này, như vậy nhất định phải có Phong Thần bảng... Ông ta còn nói cho ta biết, chỉ có Phong Thần bảng mới có thể đột phá ra bên ngoài, còn đột phá như thế nào, cái gì là Phong Thần bảng, và ai có được Phong Thần bảng, cha ta cũng không nói cho ta biết, sau đó không bao lâu ông ta cùng với mẹ ta và dì cùng nhau rời khỏi thế giới này... Cha mẹ thật sự rất đáng giận.
- Đúng rồi, trong ma pháp thế kỉ Đạt Vân Dương là nhân vật chính, thực lực của ông ta trong tiểu thuyết đó là một trong những cường giả mạnh nhất, bài sơn đảo hải, hủy diệt đại lục cũng rất dễ dàng, nếu những gì trong tiểu thuyết không phải hư cấu mà thật sự tồn tại, thì tại thế giới này chính là một nhân vật thần thoại đỉnh cấp nhất, đã gần như trong số những người mạnh nhất, chắc cũng có thể biết rất nhiều sự việc, ngay cả Phong Thần bảng cũng có thể biết trước tương lai, nhân vật cường đại như vậy tất nhiên cũng có thể biết trước tương lai... Nếu thực lực đã không thể tưởng tượng, có thể xem như ông ta là người mạnh nhất tồn tại. Lăng Tân nghĩ đến đây nhất thời tò mò hỏi:
- Cha cô nếu là người cường đại như vậy... Cô nên biết rằng, một quyển tiểu thuyết và còn là nhân vật chính lực lượng khủng khϊếp trong tiểu thuyết xuất hiện ở thế giới hiện thực, ít nhất đối với ta và cô mà nói thì nó cường đại tới mức nào đây, cô cũng sinh sống tại thế giới này cô chắc cũng phải hiểu ý ta nói chứ? Vậy tại sao ông ta không muốn đột phá ra ngoài chiếc hộp này xem một chút? Đến cuối cùng là cái gì đang giám sát chúng ta?
- Không có biện pháp đâu...
Đạt Vân Hi khoát tay nói:
- Cha của ta là một người thất thường, ta nghĩ ngươi đã xem qua Ma pháp thế kỉ hẳn là hiểu được, chính xác mà nói, ông ta làm cái gì cũng tùy hứng, lại không có phân biệt tốt xấu, rất thích những trò đùa dai, còn thích không có việc gì cũng cứ đi tìm việc để làm, không ngừng điên cuồng biếи ŧɦái... Hừ, mắng chửi ông ta thật thoải mái hơn nhiều... Tóm lại, cha ta là một sinh vật đơn bào, khi ông ta vào trong thế giới này tìm được bản thảo của ma pháp thế kỉ, phản ứng đầu tiên của ông ta là bản thảo kia miêu tả ông ta một chút đáng khinh và kém trí tuệ, ông ta liền cầm rất nhiều tiền đi bảo tác giả kia sửa lại bản thảo... Ngươi cảm thấy người ngu ngốc như vậy sẽ muốn xông ra ngoài xem chiếc hộp sao?
Lăng Tân nghe lời nói liền sửng sốt một chút, lúc mà hắn đang sửng sốt thì Đạt Vân Hi nở nụ cười nói tiếp:
- Nhưng mà ta thực sự có hứng thú a, ta rất muốn ra bên ngoài chiếc hộp này xem đi đến đâu, chỉ có điều đừng cao hứng vội, cho rằng ta sẽ làm minh hữu với ngươi... Cha ta nói cho ta biết, có vài người giữ Phong Thần bảng, bọn họ cũng có thể một lần trở thành nhân vật chính, đừng hỏi ý tứ của cha ta là gì, tóm lại theo chuyện ông ta kể rằng, những người này đều có thể trở thành nhân vật chính, mà người có được đầy đủ Phong Thần bảng thì chỉ có một, cũng không nhất định là ngươi đâu nha, cho nên Lăng Tân tiên sinh à, nếu muốn ta làm minh hữu của ngươi thì ngươi nhất định phải biểu hiện được thực lực của mình mới được a, Lăng Tân tiên sinh cho dù là trí lực cũng được, lực lượng cũng được, tín niệm cũng được... Cho ta xem thực lực như thế nào đi.
Nói xong, nàng xoay người đi về phía biệt thự.
- Tiểu thuyết cùng thế giới thật sự.... Cái hộp sao? Vai chính sao? Vai chính mới có được Phong Thần bảng.... Vậy những người cầm mảnh Phong Thần bảng khác thì sao đây? Chỉ có một con đường chết sao? Hạo Thao... Huynh đệ của ta, ta nên làm thế nào để đối mặt với ngươi đây? Nếu quả thật có ngày đó... Ta nên đối mặt với ngươi ra sao đây?