Tỉnh Mịch Hà chần chờ nhìn hắn, cô sẽ không tùy tiện dễ dàng tin tưởng người khác, nhưng Trạm Lâu đưa cô đi ăn một cái bữa tiệc đủ để thuyết minh, hắn“ cần ”cô đến nhường nào.Nhϊếp Nghiên ân cần giới thiệu bạn trai cho cô. Nếu đây là một cuộc giao dịch bình đẳng ,Nhϊếp Nghiên vẫn sẽ sử dụng cô làm bàn đạp.
"Tôi cảnh cáo anh, đừng có ở trước mặt tôi giả dạng đức hạnh cao cao tại thượng. Trước khi rời khỏi anh ta, tôi có quyền nói hơn anh."
Lôi Hành còn không có nhếch khóe miệng, trong mắt hắn Tỉnh Mịch Hà chỉ là một vai hề tự cho là đúng:
"Đừng làm những hành động không thực tế, tiên sinh khẩu vị mới mẻ kỳ sẽ qua nhanh thôi"
Cô cắn răng hàm sau, tức muốn hộc máu lại càng hợp tâm ý hắn, Lôi Hành cởi tạp dề rời đi, Tỉnh Mịch Hà mới thô tục nói một câu:
“Fuck!”
Để xác minh lời Lôi Hành nói có đúng không, Tỉnh Mịch Hà click mở điện thoại bấm số của Nhϊếp Nghiên.
Cô ấy không trả lời cuộc gọi trong một thời gian dài và tự động cúp máy. Cô không bỏ cuộc và gửi cho cô ấy một tin nhắn. Chỉ cách đây không lâu, Nhϊếp Nghiên đã đăng một vòng kết nối bạn bè, định vị ở bang Alaska thôn bắc cực, là những bức ảnh đẹp khi đi du lịch, mặc quần áo bông dày, hạnh phúc cười đùa vui vẻ.
Rõ ràng mấy ngày hôm trước còn ở trước mặt cô quỳ xuống cầu xin, như vậy là để nhận lấy những lợi ích của Trạm Lâu rồi bỏ đi.
Lẽ ra cô không nên tin tưởng cô ta như vậy, nói dối Trạm Lâu là một phú nhị đại, hóa ra là muốn lấy lòng cả hai, tại sao lúc trước cô lại ngu ngốc như vậy, chỉ nghe lời cô ta.
Tỉnh Mịch Hà phẫn nộ đập nát điện thoại trên ghế sô pha.
Cũng tự trách mình bốc đồng, thật sự cứ tưởng anh ta là con nhà giàu gì đó, giờ thì tốt rồi, cô trở thành bạn gái của kẻ làm trái pháp luật, không biết trên tay hắn có dính máu, gϊếŧ không nữa, nếu hắn có người mới thì tốt rồi, nhưng nếu hắn sống chết ăn vạ không bỏ cô, cô sẽ sống trong nỗi phòng bị, sợ hãi bị gϊếŧ đến hết đời.
Sau bài kiểm tra môn cuối cùng, khi đi ra khỏi trường, có một chiếc xe 911 chói lọi đang đậu ở cửa. Khiến người khác không thể rời mắt được.
Cửa sổ xe trượt xuống, không ngờ Trạm Lâu đang ngồi bên trong móc ngón tay về phía cô.
Các bạn học bên cạnh đồng thanh trăm lời cùng thốt lên: “Bạn trai?”
"Mịch Hà không ngờ cậu giấu kĩ một người bạn trai đẹp trai như vậy"
“Đúng rồi, sao tớ chưa thấy cậu nhắc tới, lái xe sang là vậy. Hẳn là thân phận không nhỏ"