Khó được một ngày Thư Nghiên ngủ vô cùng an ổn, còn chưa mở mắt ra đã nghe thấy âm thanh từ bên ngoài truyền vào.
“Thư Nghiên, mau dậy đi, em còn phải đi học đấy.”
Cô bừng tỉnh, nghe ngữ khí của chị gái tương đối bình thường, không giống đã phát hiện chuyện đêm qua. Thư Nghiên xoa xoa đôi mắt hơi đỏ, sau đó mặc trên người bộ quần áo ba lỗ rồi vội vàng đến phòng vệ sinh rửa mặt.
Trên bàn cơm, Lăng Hạo Nhiên vẫn bày ra bộ dáng lạnh lùng đạm mạc, nhưng đôi mắt lại như có như không nhìn chằm chằm trước mặt.
Nhìn Thư Nhiễm bên cạnh vội vàng săn sóc khiến nội tâm Thư Nghiên vạn phần bất mãn, tiểu huyệt lại bắt đầu nhộn nhạo.
Dưới bàn ăn đang trình diễn một màn vô cùng sắc tình, gót chân Thư Nghiên câu tới côn ŧᏂịŧ giữa hai chân anh rể, nhẹ nhàng xoa nắn.
Dù Lăng Hạo Nhiên có mười phần bình tĩnh, trên mặt vẫn không khỏi lộ ra chút sắc thái.
Thư Nhiễm vốn cũng có rất nhiều tín nhiệm với em gái. Ngồi một lát đã xoay người đi tới nhà vệ sinh.
Thư Nghiên chống tay ở bàn ăn, vẻ mặt vừa đáng yêu lại ngốc manh, ý vị thâm trường hỏi hắn: “Ngày hôm qua anh rể nghỉ ngơi tốt chứ?”
Lăng Hạo Nhiên mắt sáng như đuốc, nắm chặt bàn chân tiểu nha đầu: “Tiểu yêu tinh, hoa huyệt lại muốn được anh rể chữa trị?”
“A a, đau, anh rể, không cần.” Thư Nghiên bỗng chốc ngượng ngùng, thân thể khẽ nghiêng về phía trước, bầu vυ' cực lớn đong đưa trước mắt hắn, núʍ ѵú hồng nhạt thoắt ẩn thoắt hiện.
Mang theo nụ cười lạnh lùng, Lăng Hạo Nhiên trực tiếp đứng dậy, ấn tiểu cô nương lên tường, một phen kéo xuống qυầи ɭóŧ nhỏ, hai cánh mông trắng nõn run rẩy trông vô cùng câu người.
Một tay hắn si mê xoa nắn phiến mông, một tay đem dươиɠ ѵậŧ thô to ra cọ cọ giữa hai chân cô.
Bầu vυ' cực lớn của Thư Nghiên dán trên gạch men sứ, bị hắn hung hăng xoa nắn. Cơ thể cô run lên nhè nhẹ, eo nhỏ khẽ vặn vẹo, trong đều chỉ nghĩ mong hắn không cần quá xúc động.
Vị bác sĩ thanh tao cấm dục trước đó đã hoàn toàn biến thành cầm thú.
Không nhiều lời, hắn trực tiếp đâm mạnh dươиɠ ѵậŧ vào nộn huyệt phía dưới, bắt đầu liều mạng thao người.
Thịt trên mông bị đè ép thành đủ loại hình dạng, cơ thể Lăng Hạo Nhiên run run, đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm cô, trong phút chốc đại não trở nên trống rỗng.
“Ưm ưm… anh rể, dươиɠ ѵậŧ anh thật cứng, so với hôm qua còn cứng hơn nha…”Thư Nghiên áp chặt người vào vách tường, tao bức lập tức được thỏa mãn khi dươиɠ ѵậŧ lớn vừa tiến vào, cơn giận trong lòng cũng nhanh chóng tan biến.
Dươиɠ ѵậŧ dùng tần suất vô cùng nhanh chóng rút ra cắm vào, bên trong hoa huyệt được nhét đến tràn đầy, một chút khe hở cũng không có.
“Ngày hôm trước vừa làm với Thư Nhiễm, hôm nay côn ŧᏂịŧ sẽ dành toàn bộ cho em.” Lăng Hạo Nhiên chỉ giữ lại một tia lý trí, bên hông siết chặt, tần suất ngày càng nhanh, trong đầu hắn chỉ nghĩ muốn nhanh chóng phát tiết.
Chợt qυყ đầυ run run thả lỏng, rồi bắn thẳng tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào bên trong huyệt nộn.
Thư Nghiên xoắn chặt phiến mông tự mình an ủi vì chưa thỏa mãn. Đại não Lăng Hạo Nhiên chợt tỉnh, nhưng nhìn khuôn mặt si mê của cô, làm như thế nào thần trí cũng không bình phục nổi.
Lưng cong lại, côn ŧᏂịŧ của hắn lại lần nữa dựng đứng. Trên khuôn mặt anh tuấn nồng đượm vẻ tìиɧ ɖu͙© còn chưa rút, lại muốn cắm dươиɠ ѵậŧ của mình vào cái lỗ kia.
“Nghiên Nghiên, WC hết mất giấy rồi, mau lấy vào đây cho chị.”
Vừa nghe thấy tiếng Thư Nhiễm kêu to, hai người không tránh khỏi hoảng sợ. Lăng Hạo Nhiên nhanh chóng kéo qυầи ɭóŧ cho Thư Nghiên.
Thư Nghiên luyến tiếc nắm chặt, tự mình nhét côn ŧᏂịŧ của tỷ phu vào bên trong. Dù sao hiện tại chị gái không ra được, cô có thể động nha.
Vẻ mặt Lăng Hạo Nhiên thoải mái, ngẫm lại cũng đồng dạng bình tĩnh. Côn ŧᏂịŧ của hắn vẫn nhét trong huyệt đạo cô, cả hai rút ra thọc vào một vòng lớn mới tìm thấy một cuộn giấy vệ sinh.
Dươиɠ ѵậŧ to lớn khuấy động bên trong, lực đạo mạnh đến nỗi trực tiếp khiến Thư Nghiên quỳ xuống. Lăng Hạo Nhiên đổi tư thế, cấp tốc muốn nhét côn ŧᏂịŧ vào nơi mềm mại ấm áp nhất.
Cô biết hắn muốn gì, hai cánh môi anh đào ngậm lấy côn ŧᏂịŧ. Miệng nhỏ phía dưới thỏa mãn, nhưng cái miệng phía trên còn chưa đâu. Cái lưỡi nhỏ không ngừng đảo qua lại, trực tiếp quên việc mang giấy vệ sinh đưa cho chị gái.
Ngày hôm qua cô không quá chú ý, hiện tại nhìn kĩ lại mới thấy, anh rể rất đẹp trai, côn ŧᏂịŧ cũng ăn vô cùng ngon.
Lăng Hạo Nhiên nhìn chằm chằm biểu tình của Thư Nghiên, vừa đáng yêu vừa vô tội nhưng không ngờ lúc làʍ t̠ìиɦ lại vô cùng lẳиɠ ɭơ, vô cùng yêu mị. Hắn thở hổn hển, mắt thấy muốn bắn, âm thanh Thư Nhiễm lại truyền đến: “Nha đầu, mau lấy giấy cho chị.”
Cuối cùng hắn dùng sức mà thọc, Thư Nghiên chỉ có thể duỗi một bàn tay đưa đồ vật qua.
Miệng nhỏ không ngừng hé mở, dươиɠ ѵậŧ to lớn ngầm hiểu, nồng tinh mau chóng bắn vào miệng. Thư Nghiên không hề để tâm nuốt toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào.
Cô xoa xoa vài cái, sau đó cấp tốc chạy trốn. Lưu lại Lăng Hạo Nhiên đứng tại chỗ nhìn chằm chằm mông nhỏ run run ngày càng xa.