Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Nam, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 3: Sự Đáng Sợ Của Tuyệt Phẩm Thiên Phú

Lý Hiên đi đến một khách phòng hẻo lánh ở lầu hai, mấy căn phòng cách vách đều là phòng của thuộc hạ hắn, lối đi nhỏ ở lầu hai còn có Thiết Long canh giữ. Chỗ này giữ bí mật rất hiệu quả.

Cho nên Lý Hiên đi tới hỏi thẳng: “Lý thúc, đã xảy ra chuyện gì? Vì sao lại gấp gáp như vậy?”

“Thiếu tiêu đầu, đây là vật mà Mẫu Đơn thương hội ủy thác, chuyện này có chút phiền phức.”

Lý thúc biểu tình nghiêm trọng nói đến đây, từ trong túi lấy ra một tờ giấy đưa cho Lý Hiên.

Lý Hiên nhận lấy tờ giấy, nhìn qua nội dung, sắc mặt hắn nhanh chóng trở nên nghiêm túc.

Trên tờ giấy viết vật phẩm ủy thác là một xe Nguyệt thạch, trong đó còn lẫn vào vài khối Hàn Nguyệt thạch quý giá, tổng giá trị đơn hàng lên đến mười vạn lượng bạch ngân.

Gía trị cao như vậy, Lý Hiên không thể không nghiêm túc xem xét.

Mười vạn lượng bạch ngân trên thế gưới này đã thuộc về mức giá trị khá cao, cho dù là hắn cũng không kìm lòng nổi mà thèm nhỏ dãi.

Nếu là lúc trước, Lý Hiên tất nhiên không dám nhận ủy thác này, chỉ có thể từ chối.

Nhưng giờ đây, hắn đã đạt tới Luyện thể tầng bảy, trở nên không giống trước đây.

Luyện thể tầng bảy cộng thêm trời sinh thần lực, còn có Thần Tiễn Thủ, có những thứ này làm cho trong lòng hắn càng thêm tự tin.

Nhưng cũng có nguy hiểm nhất định, Lý Hiên có chút do dự, hắn nghĩ ngợi một chút rồi thấp giọng hỏi: “Thù lao ủy thác là bao nhiêu? Năm phần trăm sao?”

“Không phải, là mười phần trăm, nhưng phải xuất phát vào ngày mai, chủ hàng bên kia chờ sốt ruột,” Lý thúc thấp giọng trả lời.

“Mười phần trăm? Một vạn lượng!”

Lý Hiên rung động, hắn thật sự rất động tâm, những đơn hàng trước đều chỉ trả khoảng năm phần trăm.

Bạch Vân tiêu cục của bọn hắn ở bên ngoài liều sống chết, tử thương thường xuyên, kiếm tiền rất vất vả.

Nhưng hiện tại bên kia lại trả thù lao cao như vậy, Lý Hiên có chút không nỡ từ bỏ.

“Lý thúc cứ về trước đi, để ta suy nghĩ một chút.” Lý Hiên chân thành nói.

“Đúng rồi Thiếu tiêu đầu, đây là bản đồ áp tiêu”

Lý thúc đem bản đồ đưa cho Lý Hiên, mới xoay người trở lại phòng mình nghỉ ngơi.

Lý Hiên cầm bản đồ yên lặng quan sát, tính toán chuyến hàng lần này đi có bao nhiêu nguy hiểm.

“Nơi này là thành trì của Bạch Dương Thành, mục tiêu là ở thành Bắc, đường đi tổng cộng khoảng năm ngày, trên đường có hai chỗ có khả năng gặp nguy hiểm,

Một là Thương Man sơn tặc, hai là căn cứ của Kim Vũ Điểu, Thương Mang sơn tặc là một đám ô hợp nên không đáng để nhắc tới, điều phải chú ý là Kim Vũ Điểu.”

Lý Hiên cau mày, phạm vi lãnh địa của Kim Vũ Điểu rất lớn, số lượng đông đảo cộng thêm tính cách vô cùng tàn bạo, thường xuyên công kích nhân loại đi ngang qua, vô cùng khó đối phó.

Những năm này, Bạch Vân tiêu cục của bọn hắn mỗi lần áp tiêu ở thành Bắc đều phải cẩn thận từng li từng tí, vì nếu sơ sảy liền lọt vào công kích của Kim Vũ Điểu.

“Chuẩn bị thêm một ít Khu Điểu Hương, làm thêm một thanh cường cung, sẽ không có vấn đề lớn.”

Lý Hiên đánh giá sức chiến đấu của song phương, trong lòng có tám phần mười chắc chắn, hắn quyết định nhận lần giao dịch này.

Chủ yếu là do sức hút của một vạn lượng quá hấp dẫn, số tiền đấy đủ để cho hắn mua thật nhiều Khí Huyết Đan, Luyện Thể Đan, như vậy có thể bồi dưỡng Tần Nguyệt tốt hơn.

Chờ đến khi thực lực của Tần Nguyệt tăng lên như vậy hắn cũng có thể trở nên càng mạnh. Chuyện tốt như thế Lý Hiên quyết không từ bỏ.

Làm ra quyết định trong lòng, Lý Hiên gọi Thiết Long đi mua Huyền Kim Cương Cung cùng với Huyền Kim mũi tên, còn có Khu Điểu Hương, lúc này hắn mới quay trở về phòng của bản thân.

Kẹt kẹt!

Đi vào đến trong phòng, Lý Hiên thuận tay đóng kỹ cửa, vừa định lên tiếng, đột nhiên hắn thấy một nữ hài đáng yêu đứng phía trước.

Nữ hài này tóc tai ướt sũng, mặc váy dài màu lam, chân mang giày thêu, con ngươi tinh khiết không có một chút tạp chất.

Nữ hài này cũng không phải ai khác, chính là Tần Nguyệt.

“Sư tôn.” Tần Nguyệt lên tiếng mềm mại kêu.

“Ừm, thật đáng yêu.”

Lý Hiên đi qua xoa đầu nhỏ của Tần Nguyệt, giờ này mới phát hiện bên má phải nàng trắng nõn tựa như ngọc thạch.

Chỗ duy nhất không tốt chính là bên má trái có một vết bớt, làm phá hủy tổng thể khuôn mặt, tăng thêm vài phần gầy gò làm cho nàng nhìn qua rất nhỏ yếu.

Ọt ọt ọt!

Âm thanh từ bụng nhỏ truyền tới, Lý Hiên nghe được lại nhìn về khuôn mặt nhỏ ngại ngùng của Tần Nguyệt, mỉm cười nói.

“Đồ ăn đang có người làm, một lát là có thể ăn rồi.”

“Vâng, đồ nhi biết rồi thưa sư tôn.” Tần Nguyệt nhanh chóng gật đầu nhỏ.

“Đúng rồi, đây là một nình Khí Huyết đan, mỗi ngày ngươi ăn vào một viên, nó có trợ giúp rất lớn cho ngươi trong việc vận chuyển chân khí.”

Lý Hiên đưa một bình sứ nhỏ cho Tần Nguyệt, ấm giọng dặn dò.

“Cảm ơn sư tôn.”

Tần Nguyệt cẩn thận từng li từng tí nhận lấy bình sứ nhỏ, tò mò nhìn về kiểu dáng hoa văn trên bình sứ, giống như mèo con hiếu kì.

Nhìn một lát.

Tần Nguyệt lấy một viên đan dược màu đỏ nhạt trong bình sứ, từ từ nuốt xuống, sau đó một bên chơi với bình nhỏ, một bên vừa đứng vừa vận chuyển khí huyết.

“Chuyện này…”

Lý Hiên thấy cảnh này liền ngây ngẩn cả người, lại một lần nữa hắn lại bị đả kích.

Vận chuyển khí huyết là việc rất quan trọng, khi vận chuyển cần phải hết sức chuyên chú, bình thường phải ngồi xếp bằng tìm một chỗ yên tĩnh mà vận chuyển.

Nhưng bây giờ, Tần Nguyệt chỉ đứng ở đó liền có thể vận chuyển, thậm chí cũng không ảnh hưởng đến việc chơi bình nhỏ của nàng.

Điều này làm cho Lý Hiên rất là ngạc nhiên, nhất là khi thấy Tần Nguyệt vừa tu hành vừa chơi trò chơi, vậy mà không bị ảnh hưởng gì.

Nói như vậy, chỉ cần dư dả khí huyết, Tần Nguyệt có thể vận chuyển khí huyết trong cả 24 giờ, còn có thể phân tâm làm việc khác.

Nhìn thấy như thế, Lý Hiên lại một lần nữa cảm nhận được tầm quan trọng của thiên tư.

“Thiên phú Tuyệt phẩm quá mức đáng sợ, tư chất bình thường khi tu hành cần phải ngồi xếp bằng chăm chú hết mức có thể, một ngày tu luyện được tám giờ đã rất khó khăn.

Vậy mà Tần Nguyệt có thể tu luyện hai mươi bốn giờ không ngừng nghỉ, còn không làm ảnh hưởng đến những việc khác, khoảng cách như thế làm cho những người còn lại khó thể tưởng tượng nổi.”

Ánh mắt hắn phức tạp, trong lòng yên lặng nói thầm, hắn rất hi vọng thiên phú của mình cũng có thể đạt tới Tuyệt phẩm.

【 Đinh! Đệ tử Tần Nguyệt của ngài thành công trở thành Luyện thể tầng một, ban thưởng: Lưu Vân Bộ cộng thêm cảm ngộ về Lưu Vân Bộ. 】

Theo âm thanh máy móc của hệ thống vang lên, một lượng tri thức cảm ngộ tràn vào đầu Lý Hiên, đều là những tri thức liên quan đến Lưu Vân Bộ.

Sau khi hấp thu hết những kiến thức này, Lý Hiên cảm giác hai chân hắn ấm áp, hắn cảm thấy bản thân đi đường cũng có thể đi bộ pháp giống như trong chiến đấu, mây trôi nước chảy.

Nhưng Lý Hiên cũng không quá chú ý đến phần thưởng, mà ánh mắt lại phức tạp nhìn về Tần Nguyệt.

Bởi vì tốc độ Tần Nguyệt đạt tới Luyện thể tầng một thật sự quá nhanh.

Lúc trước Lý Hiên phải cần một tháng mới đạt tới tầng một, Thiết Long Thiết Hổ hai tháng, những người tư chất kém thậm chí phải dùng một hai năm mới đạt tới.

Chênh lệch lớn như vậy lần nữa khiến Lý Hiên hiểu được tầm quan trọng của thiên tư, trong lòng hắn càng khát vọng thiên tư của mình đạt tới Tuyệt phẩm.

Bên ngoài.

Trên hành lang.

Thiết Long đang cõng trên lưng một thanh cường cung và một trăm mũi tên, chậm rãi lên lầu hai, vừa lúc gặp Lý thúc.

“Thiết Long, ngươi mua cung tên làm cái gì vậy? Muốn học bắn cung sao?” Lý thúc tò mò hỏi.

“Là Thiếu tiêu đầu kêu ta đi mua, có lẽ Thiếu tiêu đầu muốn học bắn cung.” Thiết Long chân thành nói.

“Thiếu tiêu đầu? Nhưng mà, đây là Huyền Kim cường cung, dùng cung mạnh như vậy để học sao? Không thể nào.” Lý thúc lộ ra vẻ nghi hoặc.

“Lý thúc, Huyền Kim cường cung không thể luyện tập sao?” Thiết Long mờ mịt.

“Huyền Cung cường cung không giống với cung tên bình thường, phải dùng lực rất mạnh, chính ta thân là Luyện thể tầng bảy cũng kéo không ra, ngươi nhìn.”

Lý thúc cầm Huyền Kim cường cung, dùng hết toàn lực, mồ hôi trán đều xuất ra nhưng vẫn kéo không ra cung tên.

Chuyện này để cho Thiết Long phi thường kinh ngạc, hắn không nhịn được nói: “Cung thật lợi hại, kỳ lạ, Thiếu tiêu đầu mới Luyện thể tầng sáu, sao lại kêu ta mua cung mạnh như vậy để làm gì?”