Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Nam, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 17:

Tần Nguyệt kéo tay Lý Hiên, nhìn một tráng hán thể hình khôi ngô, còn có những nữ hiệp tư thế hiên ngang vác Đao kia, hết sức kinh ngạc về số lượng võ giả của tòa thành trì này.

"Bởi vì Trấn Bắc Thành tôn sùng vũ lực, trong núi lớn thành bắc sinh sống rất nhiều Man Tộc mạnh mẽ, còn có đông đảo dã thú cùng sinh vật ô nhiễm, có rất nhiều thảo dược cùng tài nguyên khoáng sản, cho nên các võ giả rất thích thông qua Trấn Bắc Thành, đi trong núi lớn đào vàng, săn gϊếŧ dã thú, thu góp thảo dược cùng khoáng sản. . ."

Lý Hiên nhẹ nhàng giải thích, giảng thuật tình huống đại khái của Trấn Bắc Thành.

"Thì ra là như vậy nha, hèn chi."

Tần Nguyệt bỗng nhiên tỉnh ngộ, không nhịn được đầu nhỏ giương lên nhìn về phía Lý Hiên: "Sư tôn, ngươi biết cũng thật nhiều."

"Sư phụ thường xuyên vào nam ra bắc, thấy cũng nhiều một chút, về sau ngươi có chỗ nào không hiểu cứ hỏi ta. " Lý Hiên mỉm cười nói.

"Được rồi nè."

Tần Nguyệt ngoan ngoãn gật đầu, chờ nhìn thấy bánh bao thịt cách đó không xa, tức thì liền dừng bước, mắt to thỉnh thoảng nhìn về phía bánh bao thịt lớn hơi khói lượn quanh.

"Muốn ăn rồi hả? " Lý Hiên cười cười nói.

"Dạ dạ, ta cũng không biết là tại sao, hôm nay đặc biệt muốn ăn đồ ăn. " Tần Nguyệt có chút ngượng ngùng nói.

"Ồ? Không việc gì, đang tuổi lớn, rất bình thường."

Lý Hiên như có điều suy nghĩ, cảm giác khả năng có liên quan tới huyết mạch của Tần Nguyệt, dứt khoát gật đầu nói: "Đi, chúng ta đi ăn bánh bao lớn, một người hai cái."

"Sư tôn thật tốt!"

Tần Nguyệt mắt to lần nữa cong thành trăng lưỡi liềm, cảm giác đi theo sư tôn quá hạnh phúc.

Hai người tới trước gian hàng bánh bao thịt, mua bốn cái bánh bao thịt lớn, một người hai cái bánh bao trực tiếp gặm.

Khoan hãy nói, bánh bao thịt lớn mới ra lò nóng hổi, mùi vị cũng còn không tệ lắm, Lý Hiên vẫn tương đối hài lòng.

Lúc này.

Trong đầu Lý Hiên hiện lên một đạo tin tức phân thân cung cấp, ánh mắt không khỏi nhìn về phía phương hướng đường đông.

"Sư tôn sao thế? " Tần Nguyệt phát hiện biến hóa của Lý Hiên, mềm mại nhỏ nhẹ hỏi.

"Đường Đông có một nhà Vạn Bảo Lâu, bên kia vũ khí rất nhiều, chúng ta qua bên kia nhìn một chút, ngươi muốn mua loại hình vũ khí gì? " Lý Hiên mỉm cười nói.

"Sư phụ dùng đao, ta đây cũng dùng đao. " Tần Nguyệt mắt to mang theo nghiêm túc nói.

"Ta không tính dùng đao, chuẩn bị chuyển tu kiếm thuật. " Lý Hiên nghĩ đến thiên phú kiếm tu của mình, chuẩn bị trở thành Kiếm tu.

"Sao cơ? Vậy . . Vậy ta đây cũng muốn tu kiếm, cùng sư tôn giống nhau. " Tần Nguyệt liền vội vàng thay đổi chú ý.

"Vậy chúng ta đi."

Nhìn Tần Nguyệt thay đổi chủ ý, Lý Hiên cảm giác tiểu nha đầu này thật là khả ái, ngây ngô trong sáng, vô cùng khiến người ta yêu thích.

Hai người tay cầm tay đi tới đường đông, từ xa xa thấy trước cửa Vạn Bảo Lâu có rất nhiều võ giả vây quanh, từng người hung thần ác sát, khí tức mạnh mẽ.

"Sư tôn, nơi này làm sao có nhiều người vây quanh như vậy đây? " Tần Nguyệt nghi ngờ giương cao đầu nhỏ, nhìn về phía dung nhan tuấn mỹ của Lý Hiên.

"Vạn Bảo Lâu lấy được một bức cổ kiếm phổ, kiếm phổ cất giấu kiếm thuật thần bí, nhưng Vạn Bảo Lâu lấy được kiếm phổ nhiều năm, từ đầu đến cuối không cách nào biết được kiếm thuật trong đó, dứt khoát cởi bỏ hạn chế, chỉ cần tiêu tốn 10 lạng bạc, liền có thể học hỏi một giờ. " Lý Hiên nhẹ giọng giải thích, trong mắt mang theo mong đợi.

“Hoá ra là như vậy, sư tôn, chúng ta cũng đi vào học hỏi sao? " Tần Nguyệt mềm mại nhỏ nhẹ hỏi.

"Dĩ nhiên, thuận tiện mua hai thanh trường kiếm."

"Được rồi nè."

Hai người nói xong, cất bước đi vào Vạn Bảo Lâu, thấy bên trên thang lầu phía bên phải, các võ giả đi lên đi xuống, hiển nhiên kiếm phổ đang ở lầu hai Vạn Bảo Lâu.

Lý Hiên không có lập tức lên lầu, mà là cùng Tần Nguyệt ở lầu một đi dạo, cuối cùng dừng lại ở trước hai cây Huyền kim trường kiếm.

Huyền kim là kim loại đặc thù của cái thế giới này, loại kim loại này đặc điểm lớn nhất là vững chắc, sức nặng so với hoàng kim thì nhẹ hơn rất nhiều, là tài liệu rất tốt để chế tạo binh khí.

Thấy hai cây Huyền kim trường kiếm này, Tần Nguyệt lập tức thích, chớp mắt to nhìn Lý Hiên.

"Vậy thì mua hai thanh trường kiếm này đi."

Thấy Tần Nguyệt thích, Lý Hiên lấy ra bạc trực tiếp mua, sau đó cầm một thanh đưa cho Tần Nguyệt nói: "Ừm, đây là của ngươi này."

"Tạ ơn sư tôn."

Tần Nguyệt vui vẻ vuốt vuốt trường kiếm trong tay, vuốt ve hoa văn trên chuôi kiếm, mừng rỡ nhìn tới nhìn lui.

"Đi, chúng ta cũng lên lầu."

Lý Hiên kéo tay nhỏ Tần Nguyệt, dưới nụ cười của nàng đi lên lầu hai, thấy được phòng khách học hỏi to lớn lầu hai.

Giữa đại sảnh.

Một tấm kiếm phổ đạt tới kích cỡ kiệu xe, lẳng lặng đặt ở giữa đại sảnh, mấy chục người đang vây ở xung quanh, lẳng lặng xem.

Lý Hiên nộp chi phí học hỏi, kéo Tần Nguyệt cùng đi tới.

Nhưng là mới vừa nhìn hai ba giây, Lý Hiên cũng cảm giác được bên trong kiếm phổ dường như có một người, một người đang luyện kiếm.

Ý chí của hắn kiên định, có thể ung dung thản nhiên lẳng lặng xem, mà Tần Nguyệt bên người hắn thì lại khác.

Tần Nguyệt giờ phút này cả người đều ngơ ngác nhìn kiếm phổ, thật giống đốn ngộ vậy, không nhúc nhích.

Trong góc lầu hai.

Một nữ tử cao gầy ôm lấy trường kiếm, híp mắt đánh giá tứ phương, khi nhìn thấy Tần Nguyệt tỉnh ngộ trong nháy mắt, trên mặt nữ tử cao gầy thoáng qua kinh hỉ.

Một giây kế tiếp.

Nữ tử cao gầy lấy ra một cái đĩa quay đặc thù, nhỏ một giọt máu tại trên đĩa quay, rất nhanh đĩa quay xoay tròn, cuối cùng chỉ hướng Tần Nguyệt.