Chap:7 - Bị anh rể bắn vào trong
__________________
Phạn Âm biết, “Cô ấy” trong lời của Phạn Tâm, là chỉ tình nhân qua đường Nhạc Quân Tín.
Hóa ra, Phạn Tâm vì giữ chân Nhạc Quân Tín, mà trở nên thấp hèn ti tiện đến vậy. Nɠɵạı ŧìиɧ có dặn nhớ phải mang bαo ©αo sυ.
Lời hứa của người đàn ông nɠɵạı ŧìиɧ, có thể tin?
Nói không chừng nếu tối hôm qua nàng tỉnh, có thể phối hợp với hắn trò chơi biếи ŧɦái bắn vào trong.
Nhạc Quân Tín có tiền có quyền, đương nhiên quan tâm bản thân mình hơn nhiều so với nàng.
Nàng không sợ hắn có bệnh.
Đương nhiên, chờ đến lúc kết thúc mối quan hệ với hắn, nàng sẽ làm kiểm tra toàn thân.
Nàng hy sinh trong sạch, cần phải đổi lại làm cho Phạn Tâm đau khổ.
Một ngày kia, nàng muốn ở trước mặt Phạn Tâm, bị Nhạc Quân Tín bắn vào trong.
Đáng tiếc thời cơ chưa tới.
Nàng phối hợp mà giơ di động.
Nhạc Quân Tín vẫn như cũ có lệ: “Được.”
Phạn Tâm không thay đổi sự nhẹ nhàng: “Quân tin, Âm Âm sắp thi đại học lại không học tập, em ấy tương đối nghe lời anh, anh có thể giúp em khuyên nhủ em ấy không?”
Hắn nghiêng người vòng qua che ở trước mặt thiếu nữ đang xem diễn, buông túi đồ mua sắm, lấy lại di động, “Cô là chị gái của em ấy.”
Phạn Âm cố ý mở cửa thật mạnh, từ sau ôm lấy Nhạc Quân Tín, nhũ hoa tròn trịa no đủ làm cho hắn căng cứng người .
“Quân Tín, ngày hôm qua em đưa Nhạc Nhạc đi dạo, nó đột nhiên lại cắn người khác. Em cố xin lỗi, nó liền chạy. Âm Âm cáu kỉnh với em, sẽ không nghe lời em nói. Nhưng thi đại học là chuyện quan trọng trong đời người, em hy vọng em ấy sẽ chú trọng.”
Phạn Tâm tựa như không bị ảnh hưởng, tình cảm chân thành mà “Quan tâm” nàng.
Nhạc Quân Tín nhẹ nhàng bâng quơ: “Đã biết.”
Phạn Tâm lại lần nữa lâm vào trầm mặc, lại không thể dứt khoát.
Phạn Âm bực vì cô ta cố làm ra vẻ, đôi tay ngoan ngoãn điệp để trên cơ bụng hắn, linh hoạt phủ lên thắt lưng.
Việc này rất mới lạ, nàng mở không ra.
Nhưng lúc buông tay xuống nàng lắc mạnh một phát, cố ý va chạm để tạo ra âm thanh leng keng có phần ái muội.
Phạn Tâm lại lần nữa mở miệng: “Quân Tín, anh đừng vội. Nhớ rõ ăn cơm đúng bữa, chú ý nghỉ ngơi, em chờ anh về nhà.”
“Được.”
Cuộc trò chuyện ngắn ngủi mà lại dài dòng, rốt cuộc cũng kết thúc.
Nhạc Quân Tín một tay nắm lấy hai cổ tay yêu kiều của nàng, dễ dàng kéo lêи đỉиɦ đầu, đem nàng đẩy về phía tường, “Chó của cô, tên là gì?”
“Nhạc nhạc, nhạc trong âm nhạc’, Nhạc Nhạc là con gái của em, đấy là tên của mẹ con em.”
Ánh mắt thiếu nữ đầy trong trẻo, “Anh rể, anh là “nhạc” (vui vẻ), em không coi anh như con gái.”
Nhạc Quân Tín: “…… Câm miệng.”
Phạn Âm cong cong đôi mắt mỉm cười: “Được.”
Thành phố xa lạ.
Vợ cho phép hắn cùng tiểu tam làʍ t̠ìиɦ.
Hắn một tay để lên em vợ ngực lớn eo nhỏ.
Tối hôm qua hình từng ảnh hương diễm hiện lên trong đầu, Nhạc Quân Tín vẫn chưa kịp thời buông nàng ra.
Hắn cố gắng duy trì lý trí, “Phạn Âm, em sẽ nghiêm túc mà thi đại học sao?”
Khuôn mặt nhỏ thân mật cọ ngực hắn, nàng thuận theo: “Anh rể muốn em đậu đại học nào?”
“Đại học Z.”
Hắn thuận miệng nói Hải Thành nổi tiếng là nơi học tập tốt .
“Anh rể, nếu em thi đậu, có khen thưởng gì không?”
“Em muốn gì?”
Tiện với tư thế hiện giờ, Phạn Âm tránh ra tay phải, thuận lợi cởi bỏ quần của hắn. Cánh tay nhỏ mềm mại vuốt ve dươиɠ ѵậŧ mang kích cỡ kinh người, bị nóng đến co rúm lại, giây tiếp theo cố gắng nắm lấy, “Em muốn có được trái tim của anh rể.”
Có cái rắm.
Sợ một ngữ thành chương, Phạn Âm trong lòng âm thầm phủ nhận.
——-
Giải thích tên gọi
乐: hán việt là Nhạc
Trong tiếng trung có hai cách đọc tương đương với hai ngĩa khác nhau
Đọc là yue (duề) : âm nhạc
Đọc là le (lơ): vui vẻ