Chương 10: Anh rể, dùng dươиɠ ѵậŧ lớn của anh chơi chết em đi (H)
__________________
Khoảnh khắc đôi môi mỏng của người đàn ông chạm vào môi âʍ ɦộ, một cơn tê dại đột ngột lan tràn.
Phạn Âm cong cong thắt lưng, vò rối mái tóc được chau chuốt cẩn thận của người đàn ông, khẽ thở dốc: "Anh..."
Thiếu nữ lần đầu được nếm trải kí©ɧ ŧɧí©ɧ như vậy, hơn nữa còn đang chịu tác dụng của thuốc, ngây ngô lại rất mê người, ngây thơ cũng không kém phần dâʍ đãиɠ.
So với hai ngày qua ép mình giả bộ trêu chọc hắn, hắn càng thích nàng vì chiếc lưỡi của mình mà khuất phục.
“Tôi đang giúp em chữa bệnh.”
Sau khi Nhạc Quân Tín tự lừa dối mình, chiếc lưỡi nóng ẩm quét qua âʍ ɦộ trắng trẻo nhẵn bóng của thiếu nữ, chen vào khe hẹp trong khi hai môi âʍ ɦộ không ngừng mấp máy, cố gắng đâm thẳng vào trong, nhưng rốt cục vẫn bị chặn lại.
Rút đầu lưỡi ra, hắn thấp giọng dỗ dành, “Phạn Âm, thả lỏng.”
“Em không khẩn trương!”
Nàng lăm lăm mà nhìn thẳng vào cây gậy đang dựng đứng của hắn, “Anh rể, dùng dươиɠ ѵậŧ lớn của anh đâm vào em đi…… Dù sao anh cũng đã từng làm rồi……”
Nhân lúc nàng quyến rũ gọi mời, vật dưới háng kịch liệt giật lên hai lần, như hận không thể phá tan chiếc quần, đâm thẳng vào tiểu huyệt khép kín.
Nhạc Quân Tín thầm mắng chính mình không biết kiếm chế.
Xoay khuôn mặt nhỏ sắp bị vùi trong bể tìиɧ ɖu͙©, hắn bế lên em vợ vẫn đang tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, sải bước vào phòng tắm, một tay cởi dép dùng một lần, đỡ cô đứng dậy, “Đừng nhúc nhích. "
Phạn Âm khom lưng, hai bầu vυ' mềm mại và đầy đặn bóp chặt lấy đầu hắn..
“Anh rể, em không cần tắm rửa. Em muốn anh làʍ t̠ìиɦ với em.”
Nàng mặc một chiếc áo sơ mi và vẫn còn nịt ngực, nhưng bầu tuyết rắng và hai quả anh đào vẫn hiện ra rõ trước mắt anh.
“Phạn Âm, tôi không phải là kẻ nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của.” Hầu kết của Nhạc Quân Tín cuộn lăn, giọng nói khàn khàn, “Nhưng nếu cô ngoan ngoãn, tôi có thể làm cho cô thoải mái.”
Phạn Âm dựng thẳng thắt lưng, đôi mắt đen ướŧ áŧ, "Thật sao?"
Ngón tay giữa đút vào trong khe hẹp, không giống như đầu lưỡi mềm mại, ngón tay thuận lợi đè xuống toàn bộ phần thịt mềm mại xung quanh làm kẻ đầu tiên khám phá nơi này.
Chặt.
Ướŧ áŧ.
Nóng.
Điều đó đủ để chứng minh rằng, nàng không những chưa từng quan hệ với một người đàn ông nào, thậm chí chưa bao giờ thủ da^ʍ.
Phạm Tâm lấy đi “Nhạc nhạc” của nàng, nàng sẽ dùng sự ngây thơ của mình để xả giận.
Rất có bản lĩnh.
Nhạc Quân Tín tức giận không giải thích được, đột nhiên dùng lực, đẩy đầu ngón tay vào sâu.
“Anh rể…… A!”
Phạn Âm hét lên, tay phải chống vào tường, cả người co rúm lại.
Nhạc Quân Tín bị bắn đầy một tay dâʍ ŧᏂủy̠: “……”
Cũng không biết là do thuốc kí©ɧ ɖụ© có tác dụng mạnh hay vốn dĩ nàng đã nhiều nước như vây.
Da thịt mềm mại co rút mυ'ŧ chặt lấy ngón tay đặt ở bên trong, cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt của nàng.
Khi cơn sóng ham muốn của nàng kết thúc, hắn rút ngón giữa dính nhớp của mình ra, "Bây giờ đi tắm."
Phạn Âm ngoan ngoãn đáp, “Vâng ạ.”
Hắn tin là thật, “Tôi đi ra ngoài chờ em.”
Giây tiếp theo, liền nghe được nàng nói: “Anh rể, anh nói xem, nếu em dùng bàn chải đánh răng tự chơi chính mình, có phải cũng thực sướиɠ hay không? Một cây bàn chải đánh răng không to bằng của anh, nhưng mười cái gộp lại có lẽ được chăng?”
Nhạc Quân Tín đứng dậy, tay phải nắm lấy hai cổ tay nàng, ghì lêи đỉиɦ đầu áp vào hướng tường, “Cô thật sự bị chuốc thuốc?”
Thiếu nữ nâng khuôn mặt nhỏ nhắn như hoa đào, đôi mi thanh mảnh khẽ rung động.
Vô tội mà lại mê người.
Hắn kiên nhẫn giải thích: "Chu Quang Minh hiện tại không dám làm gì cô. Nếu không phải do cô sắp đặt mọi chuyện, có lẽ tôi cũng không thể bảo vệ cô."
Nghe vậy, Phạn Âm ngơ ngẩn.
Vùиɠ ҡíи của nàng rất ngứa ngáy, cả người nàng khao khát được Nhạc Quân Tín âu yếm, nhưng trong lòng lại bình tĩnh một cách kỳ lạ.
Nàng trầm mặc hồi lâu.
Rốt cuộc hỏi: “Anh rể, anh vì sao lại phải bảo vệ em?”
Hắn trả lời: “Cách xưng hô của em chính là đáp án.”
Phạn Âm cũng không dễ bị lừa, “Nhưng anh không yêu Phạm Tâm.”
Nhạc Quân Tín hỏi lại: “em làm sao được biết?”
Lời nói đã ít lại còn lạnh nhạt, người chồng có thói quen nɠɵạı ŧìиɧ, sẽ thực sự yêu vợ của mình?
Phạn Âm vừa muốn mở miệng, tiếng chuông cửa bỗng nhiên vang lên