"Nô tài này có lẽ là cẩu nô, nghe nói công phu lưỡi của cẩu nô rất tốt, nếu là dùng lưỡi....thì cũng không tính là nɠɵạı ŧìиɧ..." Mắt hoàng hậu hơi nheo lại, thật ra trừ khối ngọc, cung phi tịch mình cũng thường kêu nội thị giúp liếʍ hiệp xoa ngực, thậm chí mỗi lần hoàng hậu đi tiểu xong còn chẳng dùng khăn để lau khô, mà là để nội thị liếʍ giúp bà.
Cẩu Lệnh Hoan trước mặt tuy còn trẻ nhưng dù sao cũng là một nam nhân thực thụ, đương nhiên khác hẳn với đám nội thị.
Ân Ngưng cũng đau lòng cho hoàng hậu, sau khi suy nghĩ xong liền gật đầu, đỡ mẫu thân nằm trên phượng tiễn, sau đó để Cẩu Lệnh Hoan quỳ xuống.
"Cẩu cẩu ngoan, ngươi nhất định phải liếʍ cho mẫu hậu thoải mái, nếu không để ngươi mẫu hậu thoải mái, ta sẽ không để ý tới ngươi nữa."
Trong lòng Cẩu Lệnh Hoan chỉ có Ân Ngưng, nhưng hắn không thể làm trái mệnh lệnh của công chúa, đành phải vén váy hoàng hậu lên.
Mặc dù hoàng hậu đã đề nghị để cho cẩu nô liếʍ nhưng bà cũng không thể phóng đãng trước mặt con gái, vậy nên mới nửa nằm trên xuân ghế, thiếu niên cũng không cởi hết tiết khố của bà ra mà cách một lớp tiếp khố mà liếʍ.
Tiết khố của hoàng hậu được làm bằng lụa, loại lụa mỏng và thoáng khí nhưng dính vào da khi bị ướt.
Ngay khi cái lưỡi nóng ẩm của thiếu niên lướt qua đã khiến lớp lụa mỏng dính chặt vào tiểu huyệt, tiết khố màu trắng cũng vì dính nước mà biến thành màu trắng bán trong suốt khiến tiểu huyệt bên trong mơ hồ lộ ra. Đầu lưỡi của thiếu niên trượt vào đường may mềm rồi ấn mạnh để đầu lưỡi và vải ép vào đường may, sau đó liếʍ từ trên xuống dưới theo đường viền quanh tiểu huyệt, lỗ huyệt lõm xuống.
Hơi thở của Cẩu Lệnh Hoan mang một mùi đặc biệt của nam nhân, nghĩ đến nam nhân đang liếʍ cho mình không phải nội thị khiến hoàng hậu có cảm giác như đang yêu đương vụиɠ ŧяộʍ, tiểu huyệt cũng trở nên vô cùng mẫn cảm, trong vô thức dâʍ ŧᏂủy̠ tràn ra ngoài.
Cảm nhận được hương vị của dâʍ ŧᏂủy̠, thiếu niên cách lớp vải bắt đầu mυ'ŧ mạnh lấy, hoàng hậu tuy đã sinh con nhưng dâʍ ŧᏂủy̠ vẫn vô cùng ngọt ngào, cũng không khó ăn lắm.
Lụa tuy mỏng nhưng dán vào da cũng có cảm giác khác biệt, nhất là khi dùng đầu lưỡi ấn vào, cảm giác trơn nhưng hơi cọ xát làm cho hoàng hậu có cảm giác mát mẻ, tiểu huyệt co rụt lại, một dòng dâʍ ŧᏂủy̠ khác lại phun ra làm lớp vải ướt đẫm.
Nhận thấy hoàng hậu đã động tình, ngón tay của Cẩu Lệnh Hoan xuyên qua ống quần, ép hai bên cánh hoa rồi kéo sang hai bên, sau đó nhét từng chút vải trên quần vào trong tiểu huyệt, cuối cùng lại ép lại, miếng vải tẩm nước hoàn toàn ẩn vào trong hai cánh hoa, nhìn từ xa tiểu huyệt hơi phồng lên, giống như không mặc tiết khố.
Thiếu niên áp môi tới, ngậm lấy hai cánh hoa rồi liếʍ mυ'ŧ, thiếu niên không cố ý chơi đùa âm đế của hoàng hậu mà lớp vải lụa ma sát vào đó khiến hoàng hậu thở gấp không chịu nổi.
"A...cẩu nô....sao có thể nghĩ ra phương pháp này....đừng liếʍ cách vải nữa...liếʍ trực tiếp đi...” Kɧoáı ©ảʍ từ hạ thể khiến hoàng hậu cuối cùng cũng như trút được gánh nặng, coi Cẩu Lệnh Hoan là nội thị mà sai sử.