Tối đó An Linh được Minh ca đút ăn no cháo gà, rồi lại ngoan ngoãn bị anh ôm đến tận giường. Hai người ngọt ngọt ngào ngào trải qua một đêm tình nồng ý mật, An Linh thoả mãn thức dậy thì đã là gần trưa hôm sau. Cả căn nhà yên tĩnh không một tiếng động, nhà Minh ca so với nhà họ An thì nhỏ hơn một chút, từ giường phòng ngủ đưa mắt ra nhìn là thấy cả quang cảnh sân vườn. Có lẽ Minh ca đã ra đồng đi làm, chỉ còn vài con gà mái dẫn con đi loang quanh kiếm ăn bên dưới gốc cây đầu sân.
An Linh nằm ườn ra một lúc mới đứng dậy đi về nhà. Tối qua cô bỏ điện thoại trong phòng khách, sau một hồi nồng nhiệt với Minh ca thì tâm trí bay lên tận chín tầng mây, làm gì còn nhớ đến điện thoại đáng thương bị cô bỏ ở một góc kia chứ. Vừa mở điện thoại lên, tin nhắn từ Từ Khê liên tục gửi đến.
Mối quan hệ của An Linh với Từ Khê vừa mập mờ lại có chút khó định nghĩa. Ngoài những lúc hai người chơi đùa nhau ở trên giường thì họ vẫn thường xuyên nhắn tin hỏi thăm, thậm chí không ít lần còn gửi những thứ xấu hổ cho nhau xem. Nhìn thấy mấy tấm hình Từ Khê mới gửi làm An Linh nóng hết cả mặt, dù không có ai ở đây thì cô vẫn ngượng chết đi được. Đắn đo mãi mới dám nhắn lại:
- Anh đó, toàn gửi mấy thứ xấu hổ này cho em. Người khác phát hiện ra thì ngại lắm.
Hôm nay chắc Từ Khê không phải đi làm, hoặc đi ra đồng trông ruộng dưa nên ngay lập tức gọi video qua cho cô. Mấy ngày không gặp An Linh cũng hơi nhơ nhớ Từ Khê, cô ngay lập tức bắt máy.
Màn hình vừa kết nối, Từ Khê đã nhìn thấy cô gái nhỏ đang nửa nằm nửa ngồi ở trên võng, da mặt trắng nõn ngọt ngào khiến trái tim anh đánh trật một nhịp. An Linh cũng chẳng khá hơn là bao, ngoại hình Từ Khê đúng kiểu đàn ông nam tính là cô thích từ trước đến nay, dưới ánh nắng càng làm cho con người anh trở nên rắn rỏi, hooc môn đàn ông toả ra tứ phía, cách một màn hình mà An Linh cũng mơ hồ cảm nhận được xúc cảm tuyệt vời mỗi khi tiếp xúc thân mật với Từ Khê là như thế nào.
- Anh đang canh ruộng dưa hấu hả? Sắp được thu hoạch chưa anh?
Đằng sau lưng Từ Khê là ruộng dưa hấu với từng trái tròn lúc lỉu, nhìn vô cùng thích mắt. Do sắp đến ngày thu hoạch nên mấy anh em bọn họ phải thay phiên nhau đi canh trộm, Từ Khê hơi xoay màn hình điện thoại để An Linh nhìn rõ ruộng dưa, miệng liên tục giải thích:
- Dưa sắp vào vụ rồi, chỉ khoảng 1 tuần nữa là thu hoạch, lúc đó cả nhà sẽ tập trung ra ruộng dưa để hái và chở xuống thị trấn. Dưa năm nay được mùa nên trái vừa to vừa ngọt, ăn ngon lắm.
An Linh nghe anh nói mà cũng thấy thích, cô hào hứng kề sát màn hình gần mặt để xem cho kỹ, vô tình khiến cho hai bầu ngực trắng nõn lấp ló hiện lên. Từ Khê nhìn mà miệng lưỡi khô rang.
- Nhưng mà vẫn không bằng em.
- Anh nói gì – An Linh khó hiểu hỏi lại.
Đột nhiên như hiểu ra hàm ý sâu xa trong câu nói đó, mặt cô tức khắc đỏ bừng, tức giận lườm anh một cái sắc lẻm:
- Anh… không biết xấu hổ, lỡ người khác nghe thấy thì sao.
Gọi là tức giận, nhưng giọng nói An Linh vốn dĩ đã nhẹ nhàng, dù nghe như thế nào thì Từ Khê cũng thấy nó như tình thú giữa những cặp trai gái. Anh chỉ ước bây giờ hai người họ có thể gặp nhau, nhất định anh sẽ hôn cái miệng nhỏ kia đến khi nó sưng đỏ lên mới hả nỗi nhớ nhung mấy ngày nay. Bình thường buổi tối Từ Khê hay trốn nhà để sang nhà An Linh, anh ở riêng một phòng nên không lo bị ai phát hiện, bao nhiêu năm ăn chay không sao, giờ đã quen vị thịt mặn mà sao anh có thể chịu được cô đơn. Buối tối nằm cứ trằn trọc mãi không ngủ được, toàn thân anh đều bức bối khó chịu, kêu gào muốn được giải toả.
Ruộng dưa nhà họ có một căn lều nhỏ để người đi trông dưa nghỉ ngơi, Từ Khê vừa nói chuyện với An Linh vừa thong thả đi vào lều nghỉ ngơi. Ở đây có hai anh em họ, Từ Khê đi vào thì tức khắc Từ Hạo sẽ hiểu ý đi ra ngoài để ý ruộng dưa. Thế nhưng không hiểu sao hôm nay có chút kỳ lại, Từ Hạo nhìn chằm chằm điện thoại của Từ Khê, cả người ngồi yên bất động trên sạp gỗ, thái độ hoàn toàn chẳng muốn đi ra ngoài chút nào.
An Linh với anh em họ chẳng phải người ngoài nên Từ Khê cũng không tắt cuộc gọi, anh khó hiểu hỏi anh trai mình:
- Anh sao thế, có chuyện gì hả?
Mới ban nãy thái độ Từ Hạo còn rất tốt, sao tự nhiên bây giờ lại thay đổi khác biệt một trời một vực như thế.
- Chẳng sao cả. Chỉ là không muốn đi ra ngoài thôi
- …
- Trời nắng.
Phải mất mấy giây Từ Khê mới hiểu hết nội dung câu nói của anh trai mình. Mặc dù chẳng hiểu người như Từ Hạo sao hôm nay lại vì sợ nắng mà không ra ngoài, tuy nhiên biết rõ anh mình không thích nói nhiều nên Từ Khê vẫn cho qua vấn đề này mà tiếp tục nói chuyện với An Linh.
Ở bên kia An Linh cũng vô cùng bất ngờ, cô không biết Từ Hạo cũng có mặt ở bên cạnh Từ Khê, không biết anh ấy có nghe được mấy lời mờ ám mà cô cùng Từ Khê ỡm ờ trao đổi trước đó không. Dù sao việc phát sinh quan hệ với cả hai anh em nhà họ vẫn khiến An Linh có chút lúng túng chẳng biết phải làm thế nào cho phải. Cô thích sự nhiệt tình của Từ Khê, nhưng Từ Hạo cũng vô cùng tốt. Đặc biệt hai anh em họ ở trên giường đều là bộ dạng sinh long hoạt hổ khiến cho cô thử một lần là nhớ mãi không quên.