Chuyến Về Quê Sung Sướng

chương 16

Nước phía dưới An Linh chảy ra như suối đều bị Từ Hạo nuốt hết, đầu lưỡi anh ban đầu chỉ mơn man hạt đậu nhỏ của cô, từ từ ngày một táo bạo mà vươn thẳng vào sâu bên trong để tìm kiếm nguồn nước. Chiếc lưỡi nhám nhám làm An Linh hơi rát, nhưng rất nhanh sau đó là cơn tê dại thoải mái chưa bao giờ cô được trải qua. So với côn ŧᏂịŧ thì đầu lưỡi nhỏ hơn khá nhiều, nhưng lại thắng bởi độ linh hoạt liên tục ngọ nguậy mọi góc độ, đâm cho cả người An Linh vừa nhột vừa sướиɠ, hai chân tự động dang rộng ra để Từ Hạo được thoải mái hoạt động.

Cử chỉ động tình không chút nào che dấu được của cô gái nhỏ làm Từ Hạo chưa lâm trận đã thấy lâng lâng thoả mãn, toàn thân anh to lớn hoàn toàn đè ép An Linh ở trên giường, cử chỉ mạnh bạo chẳng còn chút nào dáng vẻ trầm lặng hay ngại ngùng như lúc bình thường. Vô tình sự thay đổi này lại đúng với sở thích của An Linh, dù là người nhu cầu tìиɧ ɖu͙© rất cao thì cô vẫn muốn dụ dỗ để đàn ông không nhịn được lao về phía mình, chứ nhất định không chịu hạ mình chủ động cưỡng ép đàn ông.

Mặt trời bên ngoài đã lên quá đỉnh ngọn cây, ánh nắng ngày một gay gắt chiếu rọi khắp nơi, đường làng ngõ xóm vì thế mà cũng trở nên tĩnh lặng hơn hẳn. Người dân bây giờ nếu không ra đồng làm việc thì cũng sẽ ở nhà tránh nắng, chẳng ai rảnh rỗi đến nhà nhau chơi lúc này, điều đó lại càng tạo điều kiện thuận lợi để hai người bọn họ thoả chí lăn lộn trên giường mà không sợ ai bắt gặp.

Làn da An Linh vì động tình mà chuyển sang màu hồng phấn, Từ Hạo nhìn mà mê mẩn cả người, hai tay anh tham lam vuốt ve mỗi tấc da thịt trên cơ thể cô, cảm giác mềm mại ngọt ngào chỉ thuộc về phái nữ khiến nội tâm lẫn xúc giác anh rung động mạnh mẽ, không thể nhịn thêm được nữa mà muốn chiếm lấy cô làm vật sở hữu của riêng mình.

Suy nghĩ đó vừa nảy sinh trong đầu thì người anh em bên dưới Từ Hạo lại bất giác ngẩng cao đầu thêm một chút, chọc đến đùi nhỏ của An Linh khiến cô vừa ngượng vừa thích:

- Cái đồ đáng ghét này, chỉ biết ăn hϊếp em thôi.

Cách nói chuyện ưỡm ờ ám chỉ của An Linh là điểm chí mạng đối với đàn ông, Từ Hạo bị cô chọc đến mức cả người hừng hực lửa, ôm cả người cô kề sát côn ŧᏂịŧ mình mà hẩy hẩy hông uy hϊếp:

- Giờ cái thứ đáng ghét này vừa muốn ăn, vừa muốn hϊếp em, có được không hả?

An Linh nghe mà cả người rần rần như điện giật, thứ khủng bố của Từ Hạo cũng không chịu thua kém mà kích động đâm mạnh lên huyệt nhỏ của cô. Nước nhờn nhanh chóng thấm ướt qυყ đầυ to như quả trứng gà, cửa động đã sớm bị đầu lưỡi Từ Hạo chọc cho mềm nhuyễn nên bây giờ rất tự nhiên mà tiếp nhận thứ thô to kia tiến vào. Đến tận bây giờ An Linh mới chú ý thấy điểm khác thường trên côn ŧᏂịŧ Từ Hạo, không chỉ to lớn uy mãnh hơn hẳn người bình thường mà tính khí của hắn còn có độ cong khác biệt, chỉ vừa mới đi vào một đoạn nhỏ đã khiến cho tiểu huyệt cô phải gồng mình dãn rộng hết mức có thể mới miễn cưỡng ăn nổi.

Từ Hạo biết côn ŧᏂịŧ của mình to lớn khác biệt so với phần đông cánh đàn ông vùng quê này, thấy mặt An Linh nhăn nhó khó chịu càng làm anh xót ruột, vội vàng vừa hôn vừa vuốt ve khắp người cô để an ủi:

- Xin lỗi, làm em đau hả? Hay anh rút ra nhé?

Hai người vờn nhau từ nãy đến giờ đã làm An Linh nứиɠ tợn, khó khăn lắm mới được ăn thứ mình muốn thì dễ gì An Linh chịu nhả ra. Là người có kinh nghiệm làʍ t̠ìиɦ phong phú, khác hẳn với sự thô lỗ chỉ biết chăm chăm cắm sâu vào của Từ Hạo, An Linh hơi nâng mông lên, tạo góc độ thích hợp để côn ŧᏂịŧ có thể dễ dàng di chuyển.

Bên trong của cô vừa nhiều nước vừa căng chặt mịn màng, Từ Hạo mới đi vào gần một nửa mà đã cảm thấy sướиɠ rơn khắp người, thần kinh anh giờ chẳng còn đủ tỉnh táo để cân nhắc xem cô gái nhỏ có bị đau hay không, phía dưới trướng đau kêu gào muốn được ngay lập tức tiến sâu vào vũng nước ấm dịu dàng kia ngay lập tức.

Lực eo của Từ Hạo vốn dĩ rất mạnh, bây giờ lại càng bạo lực muốn đâm sâu vào trong cơ thể An Linh nên không hề kiềm chế lực đạo, eo vừa di chuyển thì cả căn côn ŧᏂịŧ đã mạnh mẽ tiến sâu đến tận miệng tử ©υиɠ.

Cú đâm lút cán làm cho An Linh chân tay tê dại, toàn bộ huyệt nhỏ đều bị côn ŧᏂịŧ to lớn kia căng chặt chẽ đến mức không còn khe hở, miệng tử ©υиɠ đột ngột bị tấn công đến mức chỉ biết run rẩy tiết ra nước nhờn bao phủ lấy thứ thô to khủng bố kia. Hai chân An Linh không chịu nổi lực va chạm mãnh liệt này mà quấn rịn lấy eo Từ Hạo như cầu xin tha thứ, miệng không ngừng phát ra những âm thanh nũng nịu cần hoan:

- Anh…trướng quá…nhẹ thôi.

Nếu ban đầu nghe thấy lời cầu xin đáng thương này thì Từ Hạo chắc chắn sẽ lưỡng lự dừng lại, bây giờ đã nếm được mùi ngon ngọt, bảo anh chơi nhẹ nhàng từ tốn thì khác nào lấy mấy nửa linh hồn. Cảm giác ở bên trong tiểu huyệt của con gái quá mức tuyệt vời khiến anh có muốn đối xử nhẹ nhàng với cô cũng chẳng được. Côn ŧᏂịŧ ngày càng trướng to, nước bên trong huyệt nhỏ cũng chảy ra ngày càng nhiều làm cho mỗi cú ra vào càng thêm thông thuận, cảm giác siết mịn căng chặt khiến của hai đều thoả mãn đến mức thở dốc từng hồi.

Nhiệt độ bên ngoài vì ánh mắt trời mà mỗi lúc một tăng cao, bên trong căn phòng nhỏ cũng vì tình hình chiến đấu mãnh liệt mà nóng bỏng khiến ai nhìn cũng phải đỏ mặt ngượng ngùng.