Lúc này bộ dáng của Diệp Thần vừa kinh vừa khϊếp!
Khuôn mặt của cậu được bao phủ bởi một lớp hạt màu xanh lá cây dày đặc, đây là từ lớp da và máu tạo thành trên khuôn mặt. Chúng giống như vô số con sâu xanh, quằn quại giãy giụa, cố hết sức tách chúng ra khỏi mặt Diệp Thần.
[Cảnh báo: Bạn đã bị khóa bởi "Du͙© vọиɠ Bảo Khiết*", nó tin chắc rằng bạn là "rác thải đô thị", vui lòng thoát ra trong vòng ba phút, nếu không, bạn sẽ bị đưa đến bãi rác]
*Mong muốn tẩy rửa.
Du͙© vọиɠ bảo khiết, chính con quái vật không thể tả kia mọc đầy đôi mắt cùng miệng, phát ra tiếng nói mớ khủng bố, từ sương mù màu lục ngưng tụ, đem Diệp Thần biến thành hình dáng giống như ma quái này.
Cảnh báo kịp thời của hệ thống khiến bộ não vỡ nát của Diệp Thần khôi lại trong một thời gian ngắn, cậu không chút nghĩ ngợi, trực tiếp trong đầu gào rống:
"Tiêu Khi Ức, cứu tôi, cứu tôi! Bất kể anh yêu cầu điều gì, tôi cũng sẽ đồng ý mà, ngay cả khi là trở thành một tác phẩm nghệ thuật! "
Tâm trí thật tĩnh lặng.
"Nói! Damn, đây là cơ thể của tôi và của cả anh nữa! Cho dù muốn chết cũng không thích thân thể này, cũng không nên để cho tên xấu xa kia phá hỏng! Nó phá hủy tôi, cũng chính là phá hủy anh! "
Từ "hủy hoại" Diệp Thần nhấn rất mạnh, hắn giống như một miếng thịt, tự mình trói buộc với Nhân Cách Phụ vào ngõ cụt.
Không biết có phải là bị lời nói của cậu làm ảnh hưởng, hay là Tiêu Khi Ức bị lảm nhảm đến cảm thấy phiền, cuối cùng hắn cũng đáp lại.
"... Từ bỏ chống cự. "
Từ bỏ chống cự?
Diệp Thần đã hiểu ra ở một điểm, và ngay lập tức hiểu được mục đích thực sự của việc "Du͙© vọиɠ Bảo Khiết".
Kì thực, phương hướng này cũng không khó đoán, dù sao thì Diệp Thần đã uống hết hai bình Vong Ưu Thủy. Nhưng vì cậu không sẵn sàng đánh cược, đặc biệt là khi có những lựa chọn khác.
Diệp Thần cảm thấy rất mệt mỏi với việc đánh cược và đặt cược vào các tỷ lệ cá cược trong cuộc sống của mình, điều này đã vi phạm nghiêm trọng sự "ổn định" của cậu. Chưa kể dùng mạng sống như một con bài mặc cả để đánh cược lương tâm của Thượng Đế.
Tất nhiên, không có gì là tuyệt đối, nhiều khi con người phải phó mặc số phận của mình cho Thượng Đế. Nhưng nếu có sự lựa chọn, Diệp Thần sẽ luôn chọn con đường an toàn nhất, cho dù thu nhập rất nhỏ, thậm chí là âm.
Đương nhiên, "ổn định" trong lòng cậu không giống như những gì người thường hiểu.
Chẳng qua, sau khi Nhân Cách phụ đưa ra đáp án mà Diệp Thần hầu như không nghĩ tới,cậu liền từ bỏ phản kháng, để cho du͙© vọиɠ xâm chiếm thế giới tinh thần...
[... Không nói nên lời, tôi không biết nên nói người chơi này quá thận trọng hay quá điên rồ. ]
[Đừng đoán suy nghĩ của người chơi này, đoán tới đoán lui cũng không rõ. ]
[May mắn thay, cuối cùng tôi đã lựa chọn đúng, tuy lựa chọn đúng nhưng cũng vi phạm thiết lập nhân vật. ]
[Không có cách nào, và đây không phải là một câu hỏi trắc nghiệm, trong sinh tử, vẫn còn lựa chọn sao? ]
[Vì vậy, trừ khi người chơi này có thể thay đổi nhân vật, nếu không cậu ấy sẽ chết. ]
Đây là lý do tại sao tất cả khán giả không lạc quan về Diệp Thần - bất kể bản chất của Diệp Thần là gì, nhưng nhân vật cậu sắm vai đã được định sẵn là vi phạm nghiêm trọng trật tự của Thị trấn lý tưởng và không thể hòa giải.
Diệp Thần đã cố gắng thay đổi và đã đạt được những kết quả mong muốn ban đầu, nhưng thời gian quá ngắn, đường sống phát triển rất hạn chế.
Khi lòng tham và sự sa đọa chịu sự dẫn dắt của cám dỗ, từ trái tim đến não bộ, dọc theo cánh cửa bị du͙© vọиɠ mở ra, cùng chung tay xâm nhập thế giới tinh thần, Diệp Thần có một phát hiện.
Nhưng cậu không thể làm gì được. Thanh minh bị nhuộm bởi màu sắc, đen, đỏ và xanh lục, chúng nó ngươi tranh ta đoạt, ai cũng không chịu nhượng bộ, đều muốn chiếm cứ càng nhiều địa bàn......
【 Người chơi đã chủ động tiếp thu sự biến đổi của du͙© vọиɠ, và đã thành công thoát khỏi tình trạng "rác rưởi". Dọn dẹp du͙© vọиɠ là "làm sạch" tâm trí: tham lam, sa đọa, cám dỗ... Bạn sẽ phải trả giá bằng lý trí, kỷ luật tự giác và kiểm soát. 】
【 Cảnh báo: Hành vi của người chơi vi phạm nhân cách nghiêm trọng, vui lòng chấm dứt càng sớm càng tốt, nếu không sẽ bị trừ 30 điểm! 】
【 Cảnh báo: Hành vi của người chơi vi phạm nhân cách nghiêm trọng, vui lòng chấm dứt càng sớm càng tốt, nếu không sẽ bị trừ 30 điểm! 】
Damn!
30 điểm, cướp bóc a!
"Tiêu Khi Ức, tôi phải làm gì đây? Tại sao tôi lúc đầu lại không bắt anh và đưa anh đến đồn cảnh sát nhỉ? "
Sau khi nhiệm vụ phụ được chia sẻ Chu Thiến, nó chỉ có giá trị 30 điểm. Nếu cậu hoàn thành nó cùng với Chu Thiến, cậu còn có thể kiếm được 15 điểm, điều này khó có thể không làm cho mọi người phấn khích.
Đương nhiên, tâm động thì tâm động, trừ phi hoàn toàn không biện pháp, nếu không cậu tuyệt đối sẽ không đánh Nhân cách phụ, này cùng tìm đường chết có gì khác nhau.
Tuy nhiên, lúc này Diệp Thần vẫn còn tâm trạng đùa giỡn, hiển nhiên là cậu đang ở trạng thái "không tồi".
[Hệ thống nhắc nhở: Người chơi đã bị trừ 30 điểm do vi phạm nhân cách nghiêm trọng, và số điểm còn lại là 11 điểm.]
Cũng may là vẫn có khán giả đến tặng thưởng nên có thể thấy thỉnh thoảng "nổi điên" cũng là điều đáng mừng. Tuy nhiên, chỉ có một vi phạm nghiêm trọng về thiết lập nhân vật đã bị trừ 30 điểm, thì tương lai của cậu rất mỏng manh dù cậu có nhìn thế nào đi nữa.
Điểm có thể bị trừ bất cứ lúc nào trừ khi cậu trốn trong nhà và sống sót trong bảy ngày.
Chỉ là, điều này có thực tế không?
Ngay cả khi cậu có thể chịu đói trong bảy ngày, hệ thống cũng sẽ không cho phép điều đó, và chắc chắn sẽ sắp xếp tất cả các loại "ngoài ý muốn" ngẫu nhiên cho cậu...
Làm sạch và chuyển hóa du͙© vọиɠ vẫn đang tiếp tục, nó đang dọn dẹp rác thải từng bước: lý trí, công lý, lòng nhân ái... tất cả các loại vẻ đẹp bị tước bỏ từng chút một.
Giá trị SAN của Diệp Thần đang giảm mạnh, nó lao xuống dưới 50 trong chớp mắt.
Lúc này, khi trước uống "Lam Sắc Yêu Cơ" bây giờ đã phát huy tác dụng.
Cậu nhìn thấy vũng máu màu lục đậm, được bao phủ bởi một lớp nền màu xanh nhạt. Khi giá trị SAN đạt đến 45, nền màu xanh nhạt phát ra ánh sáng và giá trị SAN ngay lập tức bị đóng băng và không thể hạ xuống dù chỉ 1 điểm.
Trong biển ý thức tinh thần, màu đen, đỏ, xanh lục và một lượng nhỏ màu nâu bị ép vào màu xanh lam băng giá.
Vừa xuất hiện, những màu sắc kia vốn là cướp đoạt lẫn nhau ăn tươi nuốt sống, như có điều tâm tư, đồng loạt phát động công kích cuồng bạo lên màu lam!
Với sự xuất hiện của màu xanh lam, Diệp Thần càng trở nên tỉnh táo hơn.
Cậu đột nhiên mở mắt ra, cũng không thèm nhìn từng hạt giống đang phập phồng trên người, cầm lấy điện thoại, lập tức bấm chơi - lần này không phải là Tối Huyễn Dân Tộc Phong.
"Tôi đã trồng một hạt giống, cuối cùng nó đã kết quả, hôm nay là một ngày tuyệt vời đáng nhớ..."
["Trái táo nhỏ"? Này, cậu muốn làm gì? ]
[Tôi không hiểu, chơi nhạc vào lúc này để giảm bớt tâm trạng căng thẳng sao? ]
[ Cậu ấy sẽ không phát triển một trật tự về "âm nhạc" chứ? Nhớ điệu nhảy của Chó Đầu Người không? Tôi lúc đó đã nghĩ rằng điều đó rất kỳ lạ đó...]
[Không thể nào, nhóm nhạc nữ kia chỉ là do sở thích của nhân vật, về phương tiện trật tự có ích lợi gì? Những gì Vong Ưu Thủy kích phát là chính người chơi, nó không liên quan gì đến thiết lập nhân vật cả. ]
[Trừ khi bản thân cậu chàng người chơi này có một tình cảm mãnh liệt đối với âm nhạc, hơn nữa chấp niệm còn phi thường sâu...]
[Không thể ngẫu nhiên như vậy, đúng không? ]
...
Tất nhiên, không thể trùng hợp đến vậy, nhưng Diệp Thần cũng không thể không "gian lận"!
Mới một ngày, cậu vốn diễn theo thiết lập nhân vật rất thành công, nhưng kết quả vẫn là bị trừ 30 điểm. Cậu dám đảm bảo, nếu cậu chọn khả năng mà cậu giỏi, cậu nhất định sẽ bị trừ rất nhiều tiền.
Lúc này, cậu liền nghĩ đến Chó Đầu Người.
Không nói đến điệu nhảy của Chó Đầu Người, hắn đã tự tạo ra "ngụy trang" khác người cho bản thân.
Vào thời điểm đó, cậu đã bắt Cẩu huynh nhảy hoàn toàn không theo ý thích - cậu muốn "chinh phục" Chó Đầu NGười, nhưng vì những hạn chế và cam kết mà mọi người đặt ra, rất khó để sử dụng vũ lực.
Không biết là cọng dây thần kinh sai ở chỗ nào, vẫn là cố ý khiến Nhân cách phụ ghê tởm một chút, nên Diệp Thần đã thật sự chọn vũ đạo nhóm nữ.
Tuy rằng cậu thành công khiến Nhân Cách phụ "ghê tởm", cũng đem chính cậu ghê tởm nốt. Tuy nhiên, hiệu quả lại rất tốt, thậm chí còn vượt xa mong đợi - không thấy rằng cẩu huynh bị tại chỗ tự bế quan sao?
Diệp Thần vốn đã nếm trải đủ ngọt bùi, sao có thể buông tha cho được?
Cậu thậm chí còn cảm thấy rằng "vũ đạo" vẫn còn rất nhiều chỗ để phát triển và nó hoàn toàn phù hợp với thiết lập nhân vật, vậy tại sao lại không làm điều đó lần nữa!
"Tiêu Khi Ức, tôi muốn phát triển sở thích Nữ đoàn vũ... Không, TM biến nó thành chấp niệm của tôi! "
"..."
Tiêu Khi Ức không đáp, hiển nhiên là không có ý định hợp tác.
Diệp Thần nghiến răng: "Tôi biết anh có thể làm được, xem ra anh so với tôi vẫn thành thạo khả năng đó hơn. Nếu anh không đến, tôi sẽ tự mình đến! Ngoài ý muốn xảy ra lúc nào, không ai biết! "
Tiêu Khi Ức không phải là do cậu tạo ra sao?
"......Được, thân thể. "
Diệp Thần do dự vài giây, sau đó kiên quyết từ bỏ khống chế thân thể.
Kết quả là, dưới cái nhìn của hàng trăm khán giả, một cái bóng méo mó được gắn vào góc nhìn chính của Diệp Thần.
Khán giả còn chưa kịp kinh ngạc thì từ trong vô số miệng của "Du͙© vọиɠ Bảo Khiết" của Diệp Thần, đồng thời thốt ra những tiếng kinh hô khủng khϊếp - không, đó là một tiếng hét kinh hãi!
[Tình hình thế nào? ]
[Cái bóng quái quỷ gì vậy? Có ai thấy không? ]
[Không, hãy nhìn Du͙© vọиɠ Bảo Khiết, nó... nó thực sự đã bỏ trốn? Không, nó không chạy trốn, nó đang bị "Bóng tối" cắn nuốt! ]
[Chúa ơi, chuyện gì đã xảy ra vậy? ]
[Đây có còn là vùng đất lý tưởng mà tôi quen thuộc không? Vẫn còn đó sự tồn tại của du͙© vọиɠ, sự dọn dẹp và sợ hãi...]
[Còn người chơi thì sao? Cậu ấy vẫn còn sống? Damn, giá trị SAN của Người chơi đã trở về 0! ]
Giá trị SAN của Diệp Thần đã trở về 0?
Đúng, bởi vì hiện tại chính là Nhân Cách phụ đang điều khiển thân thể!
Diệp Thần: "Này, giá trị SAN của anh như thế nào vậy? Tất cả đã được đặt lại về 0 và anh vẫn có thể duy trì các giác quan của mình. Anh không bị ảnh hưởng bởi Vong Ưu Thủy chứ? "
Tiêu Khi Ức, người đang đuổi theo và gϊếŧ chết Du͙© vọиɠ Bảo Khiết, đáp lại một câu trong đầu Diệp Thần.
Câu nói này khiến Diệp Thần đầu óc nổ tung, ngay cả nhịp tim cũng lỡ vài nhịp.
"Tại sao? Tôi có nó à? "
Diệp Thần nhanh chóng ngậm miệng, hít sâu một hơi, không dám nói. Cậu sợ khi cậu mở miệng sẽ "kí©ɧ ŧɧí©ɧ" Nhân Cách phụ nên xé xác cậu ra.
Ôi trời, thác lớn, vừa rồi cậu lấy đâu ra lá gan để "uy hϊếp" Tiêu Khi Ức vậy?
Đúng lúc này, "Du͙© vọиɠ Bảo Khiết" bị Tiêu Khi Ức cắn xé đột nhiên tách ra làm hai nửa, bỏ đi bộ phận vướng víu trong bóng tối, quay đầu bỏ chạy ra ngoài cửa sổ.
Nó chạy rất nhanh, nhưng Tiêu Khi Ức đuổi theo nó còn nhanh hơn!
Nhìn thấy màn sương xanh khó tả và những bóng đen méo mó lần lượt biến mất khỏi cửa sổ, Diệp Thần vừa lấy lại quyền kiểm soát thân thể, trong lòng lo lắng nói: "Anh làm ra động tĩnh lớn quá, cẩn thận bị khán giả chú ý đấy! "
Tuy nhiên, không ai đáp lại cả.
Đúng vậy, Tiêu Khi Ức còn không có lý trí, làm sao có thể quan tâm khán giả?
"Đứng lại! Anh là ai?"
Trong màn đêm tĩnh mịch, có một tiếng hét kinh ngạc, đó là của Diệp Thần.
Tiêu Khi Ức không thèm quan tâm, hắn vẫn hành động.
Diệp Thần thậm chí còn không có thời gian kiểm tra khả năng thu hoạch của mình, liền sải bước chạy tới bên cửa sổ, không quan tâm mà vươn đầu ra.
"Mẹ kiếp! Cẩn thận!"
Xong rồi, lộn xộn hét rồi!
Du͙© vọиɠ Bảo Khiết cùng Tiêu Khi Ức, không ngờ lại lần lượt xông vào phòng bên cạnh!
Nếu nhớ không lầm thì căn phòng đó chính là của Du Trạch và Lữ Kệt!
"Cái quái gì vậy? A!! Cứu mạng!!!"
Tiếng than khóc thảm thiết vang lên từ bên cạnh, đó là giọng của Du Trạch.
Diệp Thần trong lòng không ngừng chìm xuống: Nhân cách phụ sẽ không gϊếŧ người, đúng chứ?
[Lời nhắc hệ thống: Du͙© vọиɠ Bảo Khiết đã gặp phải một cuộc tấn công không xác định, giấy phép cung cấp thông tin đã có hiệu lực. Bạn có muốn báo cáo không? 】
Thông báo!
Diệp Thần đã chọn xác nhận mà không do dự, bởi vì cậu thấy rằng không có thông tin nào về sự xuất hiện của "kẻ sát nhân mạo danh cậu" lần này.
Mặc dù hiện tại không thể hình dung ra logic, nhưng để duy trì chính mình và cái bóng kia "không quen biết", cậu nhất định phải vạch ra một đường rõ ràng với Nhân cách phụ.
"Quá quen thuộc, đây hẳn là thứ kinh dị khiến Chó Đầu Người sợ hãi trong con hẻm đó đúng không?"
Diệp Thần đột nhiên ngẩng đầu, hướng trên không trung oán giận: "Mẹ kiếp, Hắn vậy mà vẫn luôn đi theo ta! Các người cũng không thèm nhắc nhở một chút, đồ vô lương tâm!"
Nằm không cũng trúng đạn, khán giả bối rối nhìn nhau...
Editor có lời muốn nói: Nói cho những bạn chưa biết về Trái Táo Nhỏ, Bài hát Nghĩa Nhân Hạo Nam là chế từ bài Trái Táo nhỏ đó.