Nhân Danh Bóng Đêm

Chương 18: Quay Về

Chỉ có bảo trì trạng thái tinh thần sung mãn mới có thể tùy thời phân tích tình huống.

Thế nhưng, hắn vừa mới nằm nhoài người lên mặt bàn không lâu thì Lộ Quảng Nghĩa cẩn thận từng li từng tí đi tới.

Lộ Quảng Nghĩa muốn nói chuyện với Khánh Trần nhưng sợ bị người khác nhìn thấy, vì thế mãi đứng bên ngoài khu đọc sách vò đầu bứt tai.

Mặt Khánh Trần không đổi ngẩng đầu nhìn về phía đối phương:

"Không cần cẩn thận như vậy, Lý Thúc Đồng đã biết quan hệ của ta và ngươi. Bất quá đừng lo lắng, hắn không để ý. Còn có, trước ngươi cứ làm việc của ngươi đi, đừng đến quấy rầy ta."

Khắp nơi trong ngục giam số 18 đều là camera, đám tù nhân mới sau khi đóng nhận nghi thức hoan nghênh đều trốn về phòng mình, cho nên tới khu đọc sách đi ngủ là an toàn nhất.

Kỳ thật Khánh Trần rất muốn hỏi Lộ Quảng Nghĩa, rốt cục Khánh thị có kế hoạch gì.

Nhưng hắn sắp về, không muốn mọi chuyện phức tạp thêm.

Cho nên trước tiên cứ đuổi Lộ Quảng Nghĩa đi trước. Đợi hắn suy nghĩ kỹ rồi kiếm cách nói sau.

Nhưng Lộ Quảng Nghĩa cũng không chịu rời đi, ở bên cạnh nhỏ giọng nói:

"Lão bản, ta suy nghĩ nửa ngày vẫn không biết nên gọi ngài là gì cho tốt, vẫn nên gọi lão bản là thuận miệng nhất."

"Đoán chừng ngài cũng từng nghe Khánh Ngôn nhắc qua ta. Ta số khổ từ nhỏ, thận bị cha ta bán cho kẻ có tiền. Đổi cho ta một bộ phận giả. Ngay cả cha mẹ còn vậy thì ai thương ta nữa? Về sau ta nghe Khánh Ngôn nói, lần này ngài chỉ đích danh để ta dò đường, nói là nhìn trúng năng lực của ta, cho nên ta sướиɠ đến phát rồ! Ngài yên tâm, lần này Lộ Quảng Nghĩa ta dù xông pha khói lửa vì ngài cũng không chối từ, coi như vì ngài chết cũng được!"

"Bất quá trước khi chết ta còn có điều tiếc nuối, ngài cũng biết ta không được đi học, vì vậy rất hâm mộ mấy người có văn hóa kia…”

Rốt cục Khánh Trần nhịn không được mà nói:

“Đến cùng ngươi muốn nói gì a?"

Lộ Quảng Nghĩa:

"Ngài có thể dạy ta chơi cờ tướng không?"

"Vì sao muốn học đánh cờ?"

Khánh Trần có chút sửng sốt.

"Bởi vì trông quá đẹp trai a!"

Lộ Quảng Nghĩa nói:

"Lão bản, ngay cả nhân vật như Lý Thúc Đồng cũng trở thành thủ hại bại tướng dưới tay của ngài. Quá ngầu luôn!”

"Đánh cờ thắng một hai trận là rất ngầu à?”

Khánh Trần lắc đầu.

"Đương nhiên, đánh nhau thì đánh không lại hắn, có thể đánh cờ thắng hắn cũng rất có mặt mũi a!"

Lộ Quảng Nghĩa nói như lẽ đương nhiên.

Điều này khiến Khánh Trần động tâm, nghe lời Lộ Quảng Nghĩa nói, hẳn sức chiến đấu của Lý Thúc Đồng rất mạnh?

Chỉ nghe Lộ Quảng Nghĩa nói tiếp:

"Ta thật không ngờ lão bản vào đây rồi lại kết bạn được với Lý Thúc Đồng, còn có thể chung đυ.ng hòa hợp. Với địa vị của hắn tại đây, có lẽ sẽ biết Đồng XC chúng ta muốn tìm ở nơi nào. Hơn nữa, vạn nhất ngài có thể nhận được truyền thừa của hắn, trong cuộc tranh đấu kế thừa cũng tốt hơn.”

Đây là một lượng tin tức to lớn, giúp Khánh Trần hiểu rõ bản thân tới đây làm gì… Là để tìm một món đồ.

Mà hắn lại bị cuốn vào một cuộc tranh đấu.

Bất quá Khánh Trần vẫn không biết truyền thừa của Lý Thúc Đồng cái gì, chỉ biết nó rất quan trọng.

Khánh Trần nghĩ nghĩ rồi nói:

"Tốt, ta dạy ngươi chơi cờ tướng, bây giờ ngươi cách ta xa một chút được không."

"Được được… "

Lộ Quảng Nghĩa nhanh như chớp chạy tới khu giải trí.

. . .

Ban đêm, đếm ngược 00:05: 00.

Khánh Trần ngồi trên giường băng lãnh, lẳng lặng nhìn đếm ngược màu trắng trên cánh tay mình.

Bánh răng trong đếm ngược chậm rãi chuyển động, khoảng cách trở về chỉ còn lại năm phút đồng hồ cuối cùng.

Hắn cũng không xác định bản thân còn có thể quay lại đây không. Hai ngày nay với hắn mà nói chẳng khác nào một giấc mộng, quen biết mấy người, cũng nhìn thấy được một thế giới khác.

Sự đặc thù của Lâm Tiểu Tiếu cùng Lý Thúc Đồng khiến hắn có thêm nhiều mong chờ với thế giới này.

Giống như một thế giới mới đã mở ra vì hắn.

Khánh Trần suy nghĩ, sau đó dùng phần đuôi bàn chải đánh răng khắc lên đầu giường hai chữ Đã tới.

Sau đó hắn lại nhéo một cái, khiến cánh tay bị bầm tím. Hắn muốn xem thử nếu mình về Địa Cầu rồi sẽ có biến hóa gì.

Đếm ngược.

10.

9.

8.

7.

6.

5.

4.

3.

2.

1.

Thế giới lần nữa phá toái, hắc ám quen thuộc lần nữa tiến đến.

Trở về.