Thẩm Thanh Thu mệt rồi, không muốn phản ứng tiểu súc sinh.
Mọi chuyện bắt đầu lúc Thẩm Thanh Thu thức dậy trong bông xù chăn nệm thay vì sàn nhà lao âm lãnh, nhìn ấm lòng cực kì nếu như chân trái của hắn không tròng lên dây xích tinh mĩ như điều khắc từ cả khối ngọc.
Nói thế thôi chứ cũng chỉ là cảm thấy có xích tròng lên chân, Thẩm Thanh Thu lười đến cử động, cũng không giở chăn lên xem dây xích trông như thế nào.
Thoạt nhìn điều kiện trở nên tốt hơn nhưng cũng chỉ là khác loại nhà tù. Thẩm Thanh Thu đều không chút nghi ngờ Lạc Băng Hà đã nghĩ ra trò mới để tra tấn. Này chỉ là viên đạn bọc đường mà thôi.
Cái giường này hẳn là bị nguyền rủa, hắn bình thường không bẹp dí trên giường thế mà nay lại không muốn rời giường tí nào.
Thẩm Thanh Thu ngoài đối với Nhạc Thanh Nguyên ra thì đối với ai đều là mềm cứng đều không ăn.
Hồi đó Lạc Băng Hà là thật bạch liên hoa khóc sướt mướt còn chưa khiến cho Thẩm Thanh Thu mủi lòng đôi chút, huống chi hiện giờ các loại giả mù xa mưa diễn.
Cái gì mà ngày xưa không hiểu nỗi khổ tâm cả sư tôn gì gì đó.
Cái gì mà do lúc nhỏ còn ngu lại tự cho là đúng nên tuy ẩn ẩn cảm thấy công pháp sai vẫn không báo cáo nên để gian kế của Lão Cung Chủ thực hiện được.
Cái gì mà hắn đã biết Thẩm Thanh Thu đẩy hắn xuống Vực Thẳm Vô Gian là vì tốt cho hắn…
Vân vân.
Thẩm Thanh Thu tốt như vậy, sao hắn chính mình còn không biết?
Nghe tiểu súc sinh tự biên tự diễn có chút buồn nôn.
Thẩm Thanh Thu muốn né tránh không nghe mấy lời sáo rỗng, vô hình chung càng co rúm trong chăn.
Lạc Băng Hà: Aww.
Nói chung sau khi bị sách đập choáng váng (cục sưng trên đầu vẫn chưa hoàn toàn tiêu đi xuống) thì bạn nhỏ Lạc hoàn toàn quên mất sư phụ của mình khó chơi thế nào.
Phải biết phụ nữ mới gặp luôn lập tức có hảo cảm với Lạc Băng Hà, cố gắng công lược một chút thì người liền tới tay, nhìn thành tích hậu cung trong [Kiệt Ngạo Tiên Ma Đồ] liền biết.
Đàn ông tuy không thường lập tức quỳ gối trước mị lực của Lạc Băng Hà nhưng sau khi đánh nhau một hồi liền anh anh em em. Nhìn Mạc Bắc Quân để có hình dung cụ thể.
Đừng nhìn Minh Phàm cùng các đồng môn kéo bè kéo cánh ức hϊếp Lạc Băng Hà chứ sau vụ đánh thắng ma tộc trưởng lão trên đỉnh Khung Đinh Phong thì thái độ hòa hoãn hơn nhiều.
Chỉ có sư tôn thân ái là chưa từng thay đổi dù cho chuyện gì xảy ra, Lạc Băng Hà có ngốc bạch ngọt hay tà mị cuồng quyến thì ánh mắt ghét bỏ của người vẫn không sai biệt lắm.
Bá đạo tổng tài - Lạc: Ngươi thành công thu hút sự chú ý của ta.
Lạc đề, nói chung sau khi bị trời giáng đốn ngộ thì Lạc Băng Hà có hứng thú công lược thân ái sư tôn.
Chỉ tại đống mĩ nữ trong sách có miêu tả nội tâm nhân vật, đọc một hồi nội tâm nhân vật liền ngán ngẩm lên, công thức chinh phục cũng có, có chút nhàm chán. (ngươi cũng đọc nội tâm của sư tôn, sao đến lượt người này lại không chán?)
Còn chinh phục sư tôn đều có kế hoạch rồi: tiếp tục trang thuần thiện ngây thơ trong sáng vô tà là được.
Sau khi đọc sách thì Lạc Băng Hà biết tỏng mình thời học trò nếu trực tiếp là nữ thì đã sớm vượt qua Ninh Anh Anh thành đồ đệ được yêu quý nhất rồi.
Ai bảo thầy ghét nam đâu.
Nghĩ đến đây càng thấy tức, Nhạc Thanh Nguyên vì “thanh mai trúc ma” tình tiết nên tuy ghét nam nhưng vẫn được sư tôn chịu đựng. Còn Liễu Thanh Ca thì não hỏng, yêu hận tình thù, liền du͙© vọиɠ cũng bị chuyển hóa thành chiến ý nên thành công trở thành nam nhân duy nhất không gây phản ứng dị ứng cho sư tôn.
Thật khó.
Có chút do dự không muốn chữa khỏi chứng khủng nam của Thẩm Thanh Thu là cái quái gì?
Lạc Băng Hà không nghĩ ra lí do. Dù sao thế giới này không có khái niệm nam nam yêu nhau, liền Thanh lâu cũng chỉ có gái chứ không có trai bán hoa đâu. Tuy Liễu Minh Yên có viết đáng ngờ sách vở nhưng cái này phi thường tiểu chúng đến nỗi Lạc ngựa giống bản năng xem nhẹ, mất trí nhớ có chọn lọc.
Công lược này chỉ vì nối lại tình thầy trò thôi, thật đấy.
Nói chung sư tôn thích thuần thiện ngây thơ trong sáng vô tà không phải nam sinh vật, không có hương vị đặc biệt ưa thích nhưng vì hồi ức nên yêu thích ăn đường hồ lô.
Lạc Băng Hà: tuy ta không thể biến nữ nhưng biến thú có thể suy xét?
Vì thế sau vài ngày bị Lạc Băng Hà mài đến không kiên nhẫn thì Thẩm Thanh Thu thức dậy với thứ nhỏ bông xù cuộn tròn trong l*иg ngực.
Vừa nhìn ánh mắt liền biết tiểu súc sinh này là tiểu súc sinh rồi.
Phải công nhận bộ dạng chân chó này thật thích hợp tên nhãi ranh này.
Tuy vẫn chướng mắt nhưng thấy tiểu súc sinh hiện là tiểu súc sinh nên Thẩm Thanh Thu dễ hiểu không có phản ứng kích ứng, cố mà chấp nhận cho thú cùng nằm.
Liễu Minh Yên đã từng cùng Lạc Băng Hà anh anh em em tình tứ cho đến khi khi người phụ nữ thứ hai… mươi bước vào hậu cung.
Tình tứ cái beep!
Nhưng Lạc Băng Hà có thể giúp nàng báo thù cho huynh trưởng, vì thế Liễu Minh Yên cũng không phàn nàn hay rời đi.
Và bây giờ Lạc Băng Hà nói Thẩm Thanh Thu là vô tội?
Huynh trưởng có căn cơ vững chắc như thế, làm sao có thể tẩu hỏa nhập ma được.
Nhưng Liễu Minh Yên biết dù cho Thẩm Thanh Thu có giở mọi trò bỉ ổi cũng không thắng nổi huynh trưởng của mình.
Huynh trưởng của nàng chính là như thế lợi hại!
Sau đó nàng nghĩ lại thái độ của mấy vị sư bá đối Thẩm Thanh Thu.
Còn có Tề Thanh Thê luôn đến bên tai nàng lải nhải Thẩm Thanh Thu là tên cặn bã như thế nào.
Nàng nhập môn sau, lại là hậu bối nên không rõ ràng tính cách mọi người nhưng mấy người đó cùng thế hệ mà lại như thế.
Lòng có chút lạnh lẽo.
Thẩm Thanh Thu nhìn lại tuy thoạt nhìn như con nhím xù lông thọc chết tất cả kẻ tay chân táy máy tiếp cận nhưng thật ra chỉ là sợ hãi che giấu cái bụng nhỏ mềm mại.
Đệt, ngẫm lại đáng yêu cực.
Ai đó thấy anh mình không phải là bị người hại chết, buông tha tốc độ nhanh, đầu đều nghĩ qua chuyện khác.
Biết làm sao được, đừng nhìn tu sĩ tu vi cao tuổi thọ dài chứ này cũng đồng nghĩa là họ có cơ hội tiếp xúc với nguy hiểm ở tầng thứ càng cao, đều dễ chết như người phàm, có gì đáng suy nghĩ nhiều đâu.
Nói chung sau khi nhìn thấy Thương Khung Tông cũng không ra gì thì tuy đã thất vọng với tình yêu của Lạc Băng Hà nhưng Liễu Minh Yên không rời hậu cung.
Tuy có thể về nhà hay đi làm tán tu nhưng như thế sao có thể sánh bằng ghế ngồi gần nhất trải nghiệm quá trình Lạc Băng Hà truy sư tôn hỏa táng tràng cơ chứ.
Liễu Minh Yên nhớ lại bầu không khí vi diệu mấy ngày ở hậu cung. Lạc Băng Hà không cùng mĩ nữ ngủ mà cứ ghé thăm phòng của Thẩm Thanh Thu, tự tay nấu đồ ăn, bưng nước tắm,…
Càng nghĩ càng thả bay trí tưởng tượng, huyết dịch toàn thân sôi trào, có xu thế chảy máu mũi.
Không được, nàng không chịu nổi nữa.
Liễu Minh Yên bỏ xuống hận thù và cầm lên giấy bút, trọng hoạch con đường sáng tác văn chương của mình.
Cuốn sách này nên tên gì đâu?
À [Xuân Sơn Hận] không tệ.
Chỉ tiếc ngoài đời Thẩm Thanh Thu bất ngờ thuần khiết, còn Lạc Băng Hà thì chơi qua quá nhiều nữ để nhận ra hành vi hiện tại của mình có ý nghĩa gì.
Có lẽ nàng nên gợi ý?
Nhưng nhìn xem Lạc Băng Hà ngu người chuyển vòng vòng cũng vui nha.
Mạc Bắc Quân dạo này không tránh khỏi xuân thu u buồn.
Đừng nhìn hắn rất tỉnh và đẹp trai nhưng quỷ tuy không phải người nhưng cũng không phải tảng đá, tất nhiên có cảm tình.
Tôn Thượng dạo này bỏ bê công việc, Ma Giới loạn thành một nồi cháo. Tuy bình thường nó cũng loạn như một nồi cháo nhưng gần đây loạn hơn.
Dù sao Ma Tộc là một bầy hư hỏng không biết thỏa hiệp, nhân loại còn có thể giả vờ hòa giải chứ ma tộc thì NOooo.
Thỉnh thoảng cần bạo lực đàn áp để đề phòng tuyệt chủng.
Nhưng Tôn Thượng dạo này lười thì không lười nhưng chí không ở đây. Ngài ấy tuy mạnh nhưng lại không mạnh bằng vua trước nên tần suất đàn áp cần cao mà hiện tại tất nhiên không có rồi.
Vì thế Mạc Bắc Quân tuy bên ngoài vẫn rất tỉnh và đẹp trai nhưng nội tâm đang thở dài.
Haizzzz.
May mà tên chuột nhắt Thượng Thanh Hoa tuy chuột nhưng còn am hiểu xử lí giấy tờ, nếu không Mạc Bắc Quân đã sớm bỏ gánh không làm rồi.
Hôm nay lại là một ngày ngai vị của Lạc Băng Hà lung lay rồi.
Nhưng chính chủ không quan tâm.
Nếu đuổi đến người thì không nói gì nhưng liền thể loại EQ thấp như Mạc Bắc Quân đều nhìn ra Thẩm tiên sư khó nhằn, là loại sẽ không bị lời ngon tiếng ngọt dụ dỗ. Dù cho lời ngon tiếng ngọt này là từ miệng tôn thượng cũng không được.