Tao viết xong chap này có khi tạm ngừng 9 ngày nữa là thi cmnr, thi xong 10 này sau lại thi tiếp. Chắc ngừng cả tháng nhưng hôm nào cô không bắt làm đề thì t sẽ viết. Thế nhá.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Tiểu Dạ đi sâu vào rừng săn hồn, bên trong đa phần là cây cổ thụ. Bỗng nhiên 1 con hồn thú hình hổ đi tới gầm gừ với Tiểu Dạ, nhìn thấy nó Tiểu Dạ không sợ hãi chỉ nhếch môi cười:
- Hừm đến thật đúng lúc hiện tại ta bắt người trở thành đệ nhất hồn hoàn của ta.
Nói đến đây, Tiểu Dạ dùng Ka me Thần Chưởng cho con hổ 1 hit và nó chết luôn, hồn hoàn thăng lên là một hồn hoàn 100 năm.
Hiện tại hắn định hấp thụ nhưng bỗng nhiên nhớ ra hình như lúc hắn đồng ý tới thế giới này thì lão thượng đế đó có nói sẽ cho hắn là hồn hoàn vạn năm trở lên nhưng sao đến lúc hắn cần hồn hoàn thì không thấy lão đâu.
Đang vẩn vơ suy nghĩ bỗng dưng một khí uy áp tràn đến, Tiểu Dạ ngây người 1 ông lão hiện ra, khói bồng bềnh, áo trắng đây hình như chính là lão Thượng Đế. Nhìn lão bây giờ chẳng hề giống ngày trước mặc áo ba lỗ phối với quần đùi làm quả dép lê.
Đúng là người đẹp vì lụa lúa tốt vì phân, lão thượng đế hồi trước như thế ai ngờ mặc y phục đàng hoàng nhìn cũng ra dáng phết. Thượng đế nhìn Tiểu Dạ, thấy hắn nhìn mình thì nghĩ:
" Quái hôm nay ta làm gì mặc áo ba lỗ với quần cọc đi dép lê với hút thuốc chứ. Làm sao hắn nhìn ta kinh vậy"
Thượng đế nhìn ánh mắt cháy con mịa nó bỏng của Tiểu Dạ thì khụ khụ nói tiếp:
- Hôm nay ta đến theo lời đã hứa đưa cho ngươi cái gì... hồn hoàn nhưng mà hôm bữa khi ta gϊếŧ mấy con gì gì đấy thú thì lỡ tay gϊếŧ thêm vài con hồn thú 10 vạn năm, ngươi không phiền chứ.
Tiểu Dạ nhìn hắn, hồn thú 10 vạn năm thì càng tốt chứ sao. Có gì đâu mà phiền.
Tiểu Dạ trả lời:
- Không sao ta có thể tha thứ.( tha thứ cái gì vậy chế, không cảm ơn thì thôi lại làm như người ta sai mình rộng lượng tha thứ).
Tiểu Dạ nghĩ thầm, lần đầu thấy thượng đế gì mà dễ lừa vãi.
Thượng đế thấy hắn không có ý kiến gì thì phất tay đưa cho hắn một cái nhẫn bảo:
- Này đây là cái mà người ở đây gọi là hồn khí trữ vật, ta để đống hồn hoàn của ngươi trong đây khi nào muốn tiến cấp thì cứ việc lấy ra, bọn chúng sẽ không bao giờ biến mất nhưng mà ngươi không thể cho người khác dùng bởi vì ta mô phỏng hồn lực của ngươi để gϊếŧ chúng.
Tiểu Dạ gật đầu, lão thượng đế thấy hắn gật đầu thì cũng an tâm nói:
- Ngươi mau hấp thụ hồn hoàn đi ta ở đây hộ pháp cho ngươi Tiểu Dạ định lấy từ trong cái nhẫn hồn khí ra 5 cái hồn hoàn vạn năm nhưng mà sao trong này toàn là màu đỏ với vàng vậy. Hắn hỏi lão thượng đế:
- Ở đây không có hồn hoàn vạn năm à.
Bởi vì ta gϊếŧ hồn thú trăm vạn năm trước, rồi đến 10 vạn năm đang tính gϊếŧ sau ai ngờ quá tay khiến cho vài con hồn thú mò tới sau đó tiếp tục quá tay khiến cho bọn nó chết nhiều thế vì vậy cho nên ta cũng không chuẩn bj hồn hoàn vạn năm cho ngươi.
Tiểu Dạ gật đầu nói với Thượng Đế:
- Được rồi nhờ ông hộ pháp dùm ta.
Tiểu Dạ bắt đầu tỏa ra hồn lực 5 cái hồn hoàn 10 vạn năm tiến đến lại gần hắn. Thượng đế thấy vậy tò mò hỏi:
- Ngươi định làm gì mà lấy cả năm cái hồn hoàn ra thế.
Tiểu Dạ quay mặt đi:
- Hấp thụ hồn hoàn.
Ta đương nhiên biết là ngươi hấp thụ rồi nhưng mà lấy ra cả 5 cái làm gì mới là vấn đề nha.
Chẳng phải là hấp thụ từng cái sao? - Thượng đế hỏi tiếp rồi bỗng mặt biến sắc - Không lẽ ngươi định hấp thụ 1 lúc 5 cái hồn hoàn.
Tiểu Dạ khẽ gật đầu. Thượng đế sửng sốt:
- Hả!? Ngươi điên à cưỡng ép hấp thụ như vậy có khi sẽ bạo thể mà chết đó.
Tiểu Dạ khoát tay, hắn biết như thế là rất nguy hiểm nhưng biết làm thế nào bây giờ.
Các võ hồn của hắn có nhiều thuộc tính khác nhau, nếu chỉ là võ hồn bình thường thì không sao có thể cưỡng ép giao hòa nhưng hắn lại khác, dù võ hồn của hắn thuộc tính lẫn lộn nhưng lại đạt tới độ tinh thuần cao nhất chỉ có thể bổ trợ nhau tạo ra lực công kích mạnh mẽ chứ không thể giao thoa.
Mặc dù võ hồn thuộc loại lam ngân là võ hồn mang thuộc tính chung hòa với vạn vật nhưng chung hòa một lúc 4 loại võ hồn khắc thuộc tính thì không thể . Nếu bay giờ hắn lần lượt từng cái mà hấp thụ e rằng thuộc tính của võ hồn này mạnh hơn của võ hồn kia, khi hấp thụ hồn hoàn cho võ hồn đó khả năng tử vong của hắn càng lớn hơn.
Vì thế, hắn cùng lúc hấp thụ cả 5 cái hồn hoàn có khả năng sống nhiều hơn.
Nhìn được sự kiên định trong mắt Tiểu Dạ, Thượng Đế cũng đành phải hộ pháp cho hắn hấp thụ hồn hoàn.
Trong chốc lát, trên trán Tiểu Dạ đều đã đầy mồ hôi, hắn gặp phải huyễn cảnh, trong huyễn cảnh đó là 1 hồi kí ức tuổi thơ của hắn. Hắn thấy 1 đứa trẻ đang ở trong cô nhi viện, đứa trẻ đó là hắn, hắn là trẻ mồ côi, nhưng hắn không bị người ta đánh chửi, hay hắt hủi, không quan tâm mà ngược lại hắn luôn được quan tâm chăm sóc, hắn ở đó rất vui vẻ dù không biết cha mẹ là ai.
Cho nên xuyên qua đấu la, có được Đường Hạo là cha, mỗi khi ngủ đều là cha ôm hắn ngủ, hắn thực sự rất vui.
Hắn sống hạnh phúc ở nơi đó từ khi mới chào đời vài tháng.
Nhưng đến khi hắn lên 12, không hiểu sao lại có 1 nhóm người đến đuổi hắn và mọi người trong cô nhi viện đi, thì ra các sư cô vì bọn hắn có thể ăn học đàng hoàng mà đã vay tiền người khác, cũng không nghĩ tới người bọn họ vay lại là xã hội đen. Khiến cho bọn hắn bị nhốt, trói, đánh đập nhưng bọn người xấu ấy lại không động đến gương mặt của họ.
Bọn chúng muốn đem hắn với các anh em có nét giống con gái bán cho bọn nam nhân biếи ŧɦái có sở thích tra tấn, đánh đập, làm trò khốn nạn với những nam hài.
Thế nhưng hắn lại may mắn thoát khỏi cái lao tù ấy nhưng đổi lại các anh của hắn bị bắt giữ, họ vì hắn nên mới ở lại cầm chân lũ người kia, rốt cục chỉ có hắn trốn thoát. Thoát được ra ngoài, hắn phải mất gần cả tháng mới báo được cho cảnh sát. Nhưng khi họ đã bắt được tội phạm thì anh em của hắn cũng đã bị hành hạ tới chết.
Chỉ vì hắn mà họ mới chết, hắn là ác ma, là ác ma...
Huyễn cảnh chuyển đổi, tại Đấu la đại lục Tam ca cũng vì hắn mà chết, cha cũng vì hắn mà chết, sư phụ cũng vì hắn mà chết, Tiểu Vũ cũng vì hắn mà chết... rất nhiều người vì hắn là chết. Hắn sống làm gì chứ, mọi người đều chết cả rồi...
Không đúng, Tam ca sao có thể chết đệ đã thề là sẽ bảo vệ huynh, đệ chưa chết thì sao huynh chết được. Cha mạnh như vậy càng không thể chết, cha còn phải bảo vệ cho bọn hắn. Sư phụ thông minh như thế sẽ không sao. Tiểu Vũ đáng yêu như thế sẽ không ai nỡ gϊếŧ muội ấy...
Mọi người đều đang đợi hắn trở về, không thể chết ở đây.
Thượng đế ở bên cạnh lo lắng, y phục hắn đã ướt nhẹp vì mồ hôi.
"KÌNH" cường lực vang lên, thượng đế vui vẻ nhìn hắn, hắn thành công rồi, thực sự thành công rồi.
Hắn đã mạnh lên rồi, đã có thể thực hiện được phần nào lời hứa bảo hộ Tam ca rồi, trước khi lịm đi vì hồn lực hao tổn và quá mệt nhọc hắn đã nghĩ như thế.