Hai người đi theo trưởng thôn cùng những đứa trẻ khác đến nơi trắc thí võ hồn. Bỗng, một trung niên từ mái nhà nhảy xuống. Trưởng thôn liền nhìn hắn cung kính:
"Hồn sư đại nhân, mong ngài giúp đỡ."
"Aizz, được rồi thời gian của ta không có nhiều, nhanh lên đi" Vị đại nhân kia nói xong liền quay đầu, đi đến gần cánh cửa dùng hồn lực mở nó ra. Sau khi bước vào Võ hồn phân điện, hắn tự giới thiệu:
"Ta tên Tố Vân Đào, chức nghiệp chiến hồn sư, là người dẫn đường cho các ngươi."
Bỗng nhiên, hắn cất giọng hét lên:
"Độc Lang phụ thể!!"
Tố Vân Đào vừa phụ thể xong liền có tiếng khóc nháo lên.
Hình dành cho đứa nào méo nhớ.
"Đừng sợ, là ta thi triển võ hồn rồi sau các ngươi cũng thế" Hắn dịu giọng dỗ dành thằng nhóc rồi thả nó vào một cái vòng, hô lớn:
"Chuẩn bị, bắt đầu."
Chiếc vòng sáng lên, một cái khăn tay hiện ra.
"Haizz, căn bản là phế võ hồn không lực công kích, phòng ngự" Hắn lắc đầu thở dài "Xem xem ngươi có hồn lực không, dù là phế võ hồn nhưng có hồn lực thì vẫn có thể tu luyện."
Hắn đưa cho cậu nhóc một quả cầu thủy tinh, nói đặt tay lên. Và một lúc sau vẫn không có gì xảy ra cả :>, à trừ việc thằng nhóc xì nước mũi lên quả cầu thôi (๑•﹏•).
"Được rồi, tất cả xếp thành 1 hàng, lần lượt kiểm tra." Tố Vân Đào nói.
Và lần lượt bọn nhóc lên trắc thí, đứa thứ nhất võ hồn cái muôi, hồn lực: Không, loại. Đứa thứ 2 võ hồn cái bát, hồn lực: Không, kế tiếp....
Nói chung là không đứa nào ra hồn, đến lượt Đường Tam.
"Võ hồn Lam Ngân Thảo, lại là 1 cái phế võ hồn, tiếp theo" Tố Vân Đào lắc đầu thở dài.
"Thúc không kiểm tra hồn lực ạ" Đường Tam nhìn cọng cỏ màu xanh trong tay. Tố Vân Đào nhìn Đường Tam:
"Ta chưa thấy ai có võ hồn lam ngân thảo mà có hồn lực cả. Mà thôi dù gì cũng không mất nhiều thời gian, đây ngươi kiểm tra đi."
Nói rồi ném cho Tiểu Tam quả cầu thủy tinh. Quả cầu vào tay Đường Tam liền hiện lên một lam quang chói mắt.
"Đây là...Thiên! Tiên! Mãn! Hồn! Lực" Trong lòng Tố Vân Đào kích động, phải biết thiên tiên mãn hồn lực thực sự rất hiếm có không ngờ ở nơi hoang vu này cũng có. Không chỉ có hắn mà cả trưởng thôn cũng rất vui mừng. Thực ra chỉ có Đường Tam và Đường Dạ biết Tiểu Tam còn có thêm một cái võ hồn.
"Khụ...được rồi, người tiếp theo." - Tô Vân Đào gọi Đường Dạ. Đường Dạ bước lên, đi vào vòng tròn, trên tay hắn Xuất hiện 1 lam quang chói mắt. Một tinh linh xuất hiện với đôi cánh lam sắc gần như trong suốt, trên người là 1 bộ y phục bằng lam ngân thảo lẫn lam ngân hoàng, mái tóc màu lam dài hơn cả cơ thể, đôi mắt cũng là màu lam.
"Là... Lam! Ngân! Sứ, đây là võ hồn hiếm có nhất mang thuộc tính chung hòa, cũng thuộc loài lam ngân nhưng rất mạnh có thể ngang hàng với võ hồn thuộc loại cực chí chi băng và cực hạn chi hỏa" Tố Vân Đào há hốc mồm không nghĩ tới trong cuộc đời hắn còn có cái gì kíƈɦ ŧɦíƈɦ hơn hôm nay.
"Hồn lực... Tiên Thiên Mãn Hồn Lực" Hắn suýt chết khϊếp.
Tố Vân Đào hỏi tên Đường Tam và Đường Dạ, hắn thầm nghĩ, đứa bé tên Đường Tam kia thì không chắc có thể trở nên nổi trội trong Võ Hồn Điện không bởi vì Lam Ngân Thảo của hắn là một cái phế võ hồn. Nhưng còn Đường Dạ, một khi tiến vào Võ Hồn Điện, tuyệt đối không khác gì cá tiến vào nước, chưa biết chừng ở đây sẽ sinh ra một cái tuyệt đỉnh cường giả sau này.
Hắn đồng thời hỏi hai huynh đệ họ: "Các ngươi có muốn tiến vào Võ Hồn Điện hay không?"
Nghe thấy lời này, trưởng thôn liền giật mình, hai đứa trẻ này có thiên phú thật tốt, mà lão cũng rất hạnh phúc, cuối cùng thì trong thôn cũng có một cái Hồn sư rồi a.
"Ta không đi, ta còn có phụ thân ở nhà, thực xin lỗi thúc thúc." Tiểu Tam cười mang theo vẻ áy náy.
"Ta nghe theo ca ca!" Đường Dạ mặt liệt nhìn Tố Vân Đào. Tố Vân Đào không nghĩ đến lại bị từ chối, nhất là Đường Dạ từ chối làm hắn hụt hẵng nhất.
"Các ngươi...thử suy nghĩ lại một chút xem!"
Ngay lúc Đường Tam đang không biết làm như thế nào để từ chối thì y đã bị Đường Dạ cầm tay kéo đi.
"Nhanh về thôi, đệ đói rồi, còn buồn ngủ nữa~"
"A...đi chậm chút mà Tiểu Dạ."
Nhìn thấy hai đứa bé đi mất, Tố Vân Đào thở dài tiếc nuối, nhưng hắn cũng không thể bắt ép tụi nhỏ được.
"Vậy thôi, ta phải đi đến nơi khác rồi, tạm biệt." Nói xong hắn vụt đi mất trong lòng vừa vui vẻ vừa tiếc nuối đan xen lẫn lộn.
"Ai da, hai đứa nhóc kia, đợi gia gia với, sao trốn nhanh thế hả?" Kiệt Khắc trưởng thôn chống gậy đến chỗ hai huynh đệ:
"Đi, đi về thông báo cho cha ngươi biết để ta còn dẫn hai ngươi tới trường chuyên môn để học tập phương pháp tu luyện của Hồn sư. Ngoại trừ Vũ Hồn Điện ra thì chỉ có nơi đó mới có các loại tri thức chuẩn xác nhất về vũ hồn. Các ngươi đã vì cái tên phụ thân vô lương tâm đó mà từ bỏ đến Vũ Hồn Điện rồi, không thể để các ngươi chịu ủy khuất nữa!"
"Nhưng...cái này phải hỏi cha chúng ta." Tiểu Tam nói, còn Dạ thì gật gật đầu.
"Gia gia mặc kệ, dù hắn đồng ý hay không thì gia gia vẫn sẽ đem hai đứa các ngươi đến học viện, không thể để các ngươi ở nơi rách nát này được." Trưởng thôn tức giận nói, sau đó ông thầm nghĩ "Sao hai đứa trẻ tốt như vậy lại đầu thai vào nhà tên vô lương tâm kia chứ."
Về đến nhà hai người, trưởng thôn liền đẩy cửa, thường thì giờ này Đường Hạo đang ngủ. Khi thấy có ánh sáng hắn liền bước ra ngoài:
"Trưởng thôn ngươi đến đây làm gì?"
"Ta đến để báo cho ngươi biết ta sẽ đem Tiểu Tam và Tiểu Dạ đến học viện dành cho hồn sư." Kiệt Khắc cực kì không thích Đường Hạo, có ai đời lại để hai đứa trẻ đi một mình vào hôm trắc thí, các nhà khác đều có cả bố lẫn mẹ đi theo đấy. Đường Hạo bực mình nhưng khi liếc nhìn thấy hai nhi tử của mình thì có đôi chút nhu hòa hơn:
"Ta sẽ suy nghĩ. Ngươi đi về đi."
Trưởng thôn bực mình quay đi. Đường Hạo nhìn hai đứa con của mình, hỏi:
"Võ hồn của các ngươi là gì?"
"Cha, là... Lam Ngân Thảo" Đường Tam nhỏ giọng hắn biết võ hồn của mình là 1 phế võ hồn. Thế nhưng không hiểu sao trong mắt Đường Hạo lại có tia rung động mãnh liệt rồi tắt hẳn:
"Là 1 phế võ hồn, vậy mà cũng có hồn lực."
"Nhưng...con là Thiên Tiên Mãn Hồn Lực và...còn một võ hồn khác nữa" Đường Tam nói.
Đường Hạo lòng chấn động, Đường Tam liền đem võ hồn thứ hai của mình là "Hạo Thiên Chùy" ra.
"Thiên Sinh Song Sinh Võ Hồn, Thiên Tiên Mãn Hồn Lực, A Ngân con chúng ta là thiên tài a." Đường Hạo vui mừng cười lớn nhưng cũng không quên Đường Dạ - đứa nhỏ này rất hay ngủ giống hắn a:
"Tiểu Dạ, còn ngươi?"
"Lam Ngân Sứ" - Tiểu Dạ nhàn nhạt đáp, Đường Hạo nghe xong liền chấn kinh, nhìn hắn.
"Còn một võ hồn khác, đúng không?" Tiểu Tam hỏi, bởi vì khi y nói y còn một võ hồn nữa thì Dạ vẫn rất bình tĩnh, hẳn là đệ đệ cũng giống hắn, có thêm một cái võ hồn nữa.
Tiểu Dạ lắc đầu, Tiểu Tam liền kinh ngạc, sau đó y nghe thấy đệ đệ nhà mình nói:
"Không phải một, mà là bốn."
Đường Hạo nghe thấy liền ngây người, con hắn vừa nói gì ấy nhỉ hình như là còn bốn cái võ hồn nữa phải không:
"Bốn...bốn cái, ngươi...ngươi mau xuất ra ta xem."
Đệ nhị Võ hồn: Hạo Thiên Chùy.
Đệ tam Võ hồn: Thiên Hổ Thần Quân, tứ hệ: Phong, Quang, Mộc, Thủy. Thiên phú huyết mạch: Bạch Hổ Thiên Quân (Bạch Vương)
Đệ tứ Võ hồn: Ngạo Tà Tử Long, tứ hệ: Băng, Ám, Kim, Lôi. Thiên phú huyết mạch: Thượng Cổ Ám Long (Hắc Vương)
Đệ ngũ Võ hồn: Ngục Chi Chân Phượng, tam hệ: Hỏa, Thổ, Ám. Huyết mạch: Thượng cổ phượng hoàng.
"Ta cũng là Tiên Thiên Mãn Hồn Lực giống như ca ca." Tiểu Dạ nhìn Đường Hạo hồn phách đang lạc trôi nói. Khi định thần lại, Đường Hạo vừa cười vừa khóc, ôm hai huynh đệ họ vào lòng:
"A Ngân, không nghĩ đến ngươi còn để lại cho hai tên nhóc võ hồn lợi hại vậy, con chúng ta một đứa là thiên tài (Tam ca), một đứa là quái vật (Dạ). Còn có thể báo thù cho ngươi rồi. Nếu đã như vậy, từ hôm nay, hai đứa có thể đi đến học viện."
Sau khi chùi đi nước mắt tèm lem, Đường Hạo đi đến lò rèn, gọi hai nhi tử ra, rồi vừa đập 1 miếng sắt vừa nói:
"Nhìn cho kĩ."
Sau mấy chục nhát búa, miếng sắt bị đập không còn một tạp chất. Đường Hạo nhìn hai người:
"Dùng búa pháp này trên đường kiếm tiền, hai đứa phải giấu võ hồn cái chùy kia đi, khi nào liên quan đến sinh tử mới được phép dùng. Đặc biệt, Tiểu Tam, ngươi phải dùng võ hồn cái chùy để bảo hộ Lam Ngân Thảo đó. Cả hai đứa, chỉ được phép tu luyện một võ hồn, Tiểu Tam tu luyện Lam Ngân Thảo, còn Tiểu Dạ thì ngoại trừ cái chùy ra ngươi chọn bất cứ võ hồn nào tu luyện đều được. Hai đứa hiểu chưa!?"
Hai người gật đầu. Sau đó, Dạ rất không nể mặt không khí nghiêm túc này mà nói:
"Ta đói rồi, muốn ăn cơm QAQ"
Sau đó, một nhà ba người quây quần ăn cơm, chỉ là không biết thời gian này còn được bao lâu.