Hai ngày sau, Khương Từ dạy học xong đi ra từ biệt thự, sắc trời có hơi âm u.
Còn chưa đợi được xe, trời đã đổ mưa lớn.
Cô giơ ô, không may mắn tránh khỏi bị mưa làm ướt nửa thân dưới.
Chiếc váy voan mỏng lúc này dính lên hai chân thon của cô, nhếch nhác không chịu được.
Một chiếc xe khá quen thuộc lái đến, Porsche Panamera màu trắng, nhìn rõ biển số xe, là xe của Phương Tư Tư.
Nhìn thấy Khương Từ, xe lập tức dừng lại.
Phương Tư Tư cởi dây an toàn ra, nghiêng người qua, mở cửa xe bên ghế phụ nói với Khương Từ đứng bên ngoài: "Từ Từ, sao lại thành thế này rồi? Mau lên xe, ướt nhẹp hết rồi!"
Khương Từ vốn dĩ muốn từ chối, nhưng cuối cùng vẫn nhịn lại, thu ô chui vào trong xe.
"Đi về nhà mình trước đi, tắm xong thì thay quần áo, đợi một lúc nữa bị cảm là không hay đâu." Phương Tư Tư vừa lái xe vừa nói.
Khương Từ ừ một tiếng, nghĩ tối muộn gọi Quý Ôn Dương qua đón mình là được, cũng không nghĩ nhiều nữa.
Chuyện Khương Từ qua bên này làm gia sư, Phương Tư Tư đã nghe Phương Hùng nói qua, đương nhiên cũng biết chuyện. Cô ta cười oán giận Khương Từ, làm việc gần khu này cũng không nói cho cô ta một tiếng, ba cô ta nói cô ta mới biết, như vậy còn là chị em nữa không?
Khương Từ cười cười: "Không phải bây giờ cậu biết rồi còn gì?"
Phương Tư Tư bất mãn bĩu môi: "Không thú vị chút nào! Từ Từ, chồng cậu sao không đến đón cậu? Trời mưa to thế này, nếu như mình là anh ấy, có người vợ xinh đẹp trẻ trung như vậy, mình không yên tâm chút nào đâu!"
"Anh ấy bận, gần đây cứ đi sớm về muộn, một đống việc ở công ty." Khương Từ nói, quan sát biểu cảm của Phương Tư Tư, không có gì khác thường.
Cô chỉ có thể cảm thán ở trong lòng, bản thân mình có lẽ thật sự không phải đối thủ của Phương Tư Tư, diễn xuất của cô ta hoàn hảo thế kia, lẽ nào cô ta không nghi ngờ chút nào sao.
Ánh mắt lại quét qua chiếc vòng cổ đeo trên cổ cô ta, cô tưởng là mình nhìn nhầm, kết quả lại vô cùng trào phúng.
Ra ngoài công tác, mang quà về, thế mà lại có tận hai phần, hai chiếc vòng cổ giống hệt nhau, đúng là làm người ta cảm thấy buồn cười.
"Có bận thế nào đi chăng nữa cũng đâu thể quan trọng bằng vợ." Phương Tư Tư trêu chọc.
Khương Từ cụp mắt, cười cười không nói gì.
Thấy Khương Từ im lặng, Phương Tư Tư cong môi, cũng không nói gì nữa.
Tính cách của Khương Từ cô ta biết rõ, quen nhau nhiều năm như vậy, còn không phải bị cô ta chơi gắt gao, thậm chí cô ta ở cùng một chỗ với chồng mình, có lẽ cô cũng không thể nào ngờ được.
Hai người chìm trong suy nghĩ của chính mình, xe lái vào trong nhà để xe của biệt thự nhà họ Phương.
Phương Tư Tư kéo Khương Từ vào phòng cho khách, đẩy cô vào phòng tắm: "Từ Từ, cậu đi tắm trước đi, tối nay cậu cứ ở lại đây, quần áo đợi lát nữa mình mang qua."
Không đợi Khương Từ trả lời, Phương Tư Tư đã buông cô ra, quay người đi ra ngoài, trước khi rời khỏi còn không quên đóng cửa lại cho cô.
Khóe môi Khương Từ giật giật, chỉ cảm thấy trên người càng ngày càng lạnh.
Giữa lúc đó Phương Tư Tư có đi vào một lần, đưa quần áo cho Khương Từ, để trên giường bên ngoài rồi rời đi.
Khương Từ có hơi tê liệt, tắm xong cô lấy khăn tắm treo trên giá xuống bọc lên người, mở cửa phòng tắm ra, đi ra ngoài.
Nhìn thấy người đàn ông đột nhiên xuất hiện trong phòng, cô có hơi kinh ngạc, nắm chặt khăn tắm trên người, ép sự hoài nghi xuống, bình tĩnh hỏi: "Chú, sao chú lại ở đây?"
Nghe thấy giọng nói của cô, người đàn ông quay người lại, con ngươi thâm thúy sắc bén quét qua gương mặt trắng nõn, xương vai nhẵn bóng mịn màng, cùng với cơ thể duyên dáng bọc dưới khăn tắm, hô hấp đột nhiên nhanh hơn vài phần.
Dáng vẻ như đóa hoa mới nở câu người hơn ông tưởng tượng nhiều, giống như quả đào mật chắc nịch, làm lòng người ta ngứa ngáy.
Ánh mắt Phương Hùng nhìn chằm chằm cô, yết hầu chuyển động lên xuống, bước chân đi về phía cô.
Khương Từ không tự nhiên lùi về sau vài bước, bàn tay nắm lấy khăn tắm vì dùng sức mà trở nên trắng bệch, cô có hơi hoảng loạn gấp gáp hô: "Chú...."
Dáng vẻ không biết làm sao của cô trong mắt người đàn ông càng làm người ta thương hại, làm người ta muốn hung hăng bắt nạt.
Nhìn thấy du͙© vọиɠ càng ngày càng nóng rực trong mắt người đàn ông, Khương Từ bị dọa đến nỗi mặt trắng bệch, sau lưng đột nhiên đυ.ng vào tường, còn chưa kịp thở ra, cơ thể cường tráng của người đàn ông đã ép lên.
Bàn tay người đàn ông chống lên bức tường sau lưng cô, hơi thở nam tính mãnh liệt làm cô hơi choáng váng, vừa sợ không chịu được: "Chú, chú.... Làm gì vậy? Có phải chú uống say không? Cháu là bạn của Tư Tư... Chú buông cháu ra...."
Phương Hùng cười ha ha vài tiếng, cúi đầu ngửi ngửi ở phần cổ trắng nõn của cô, mùi hương thơm ngát của người phụ nữ vừa đặc biệt lại vừa làm người ta say mê.
Ông không khỏi vươn tay xoa lên eo cô, âm thanh trầm thấp khàn khàn: "Làm gì, cháu nghĩ sao? Tiểu tao hóa, quấn khăn tắm lắc lư trước mắt ta, không phải thiếu thao thì là gì?"
Những lời nhục nhã của người đàn ông làm Khương Từ đỏ mặt, rõ ràng là ông tự vào phòng mà.
Cô cắn môi, bắt đầu vùng vẫy, đẩy l*иg ngực ông: "Không phải, chú, chú đừng như vậy! Không được."
"Sao lại không được? Có du͙© vọиɠ là có thể làm, ai bảo cháu câu dẫn ta?" Nói rồi người đàn ông ấn eo cô, đôi môi nóng hổi hôn lên xương vai của cô.
Khương Từ phản cảm trốn tránh, không chịu phối hợp: "Tư Tư vẫn còn ở đây! Chú làm như vậy, Tư Tư biết thì làm sao? Chú..."
Phương Hùng ngẩng đầu hôn lên vành tai cô, hơi thở gấp gáp phả lên làn da cô: "Vừa nãy Tư Tư bảo ta nói với cháu, nó có chuyện gấp phải ra ngoài, bảo cháu ngủ lại đây."
Khương Từ nghe vậy chỉ cảm thấy tiêu rồi.
Còn chưa hoàn hồn lại, khăn tắm nắm trong lòng bàn tay bị người đàn ông dùng sức kéo xuống, cơ thể mềm mại tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ hoàn toàn lộ ra trước mắt người đàn ông.
Cơ thể Khương Từ rất đẹp, ngực lớn eo thon mông vểnh, hai chân thẳng tắp thon dài, cả người từ trên xuống dưới không có chút khuyết điểm nào, làn da lại trắng nõn, nói là báu vật nhân gian cũng không nói quá.
Phương Hùng tự nhận đã kinh qua vô số phụ nữ, nhưng nhìn thấy Khương Từ thế này vẫn không khỏi phát ra tiếng cảm thán, cơ thể Khương Từ còn đẹp hơn nhiều so với những gì ông tưởng tượng.
Cặp ngực rất lớn nhưng không xệ, hình dáng vô cùng xinh đẹp, đầṳ ѵú cũng là màu hồng phấn, còn đẹp hơn cả những cô gái trinh trẻ tuổi, eo cô càng làm ông yêu không chịu được, rất nhỏ, giống như chỉ cần bẻ một cái là gãy, bụng nhỏ bằng phẳng càng không có chút thịt thừa nào, ngay cả cái rốn xinh xắn cũng làm người ta thấy đáng yêu.
Ông thích eo thon, cũng từng có rất nhiều người phụ nữ, một điểm không có ngoại lệ chính là eo phải thon, bởi vì sở thích của ông, cũng có người vì lấy lòng ông mà cố ý dâng con gái lên dựa theo yêu cầu của ông.
Nhưng vì quá tận lực, nhìn chỉ thấy gầy còm mà không khỏe mạnh, eo của Khương Từ tuy rằng không phải là eo nhỏ nhất ông từng thấy, nhưng lại là đẹp nhất. Vóc dáng khỏe mạnh xinh đẹp, để trong tay càng làm người ta yêu không nỡ rời.
Ý lạnh bất thình lình trên cơ thể làm Khương Từ kinh hô một tiếng, vội vươn tay ôm lấy ngực.
Hai ngực bị cô ôm lấy tạo nên một khe ngực sâu hoắm, Phương Hùng nhìn mà hô hấp nặng hơn, bàn tay lớn nắm lấy cổ tay mảnh khảnh của cô cứng rắn kéo xuống dưới háng đang trướng đến phát đau của mình, vừa cúi đầu xuống hôn lên thịt ngực non mềm của cô