Thỏa Tình

Chương 48:

Hôm nay Quý Ôn Dương trở về tương đối sớm, sau khi Khương Từ về nhà không lâu thì hắn đã về rồi.

Thời gian còn sớm, Khương Từ cởi giày làm ổ trên sô pha cày phim, thấy hắn trở về cũng chỉ nhìn một cái rồi quay đầu lại.

Chuyện đi làm gia sư, Khương Từ đã nói chuyện với Quý Ôn Dương, hắn đương nhiên cũng biết.

Chỉ là khi nhìn thấy Khương Từ đi xuống từ một chiếc xe sang trước cổng tiểu khu, hắn vẫn có hơi không thoải mái.

Hắn để cặp tài liệu trong tay xuống, ngồi xuống bên cạnh cô, vươn tay ôm cô vào trong lòng, cúi đầu ngửi ngửi phần cổ trắng nõn của cô, thở dài một hơi: "A Từ, vừa nãy ai đưa em về vậy?"

Khương Từ cụp mắt, biết có lẽ vừa nãy hắn đã nhìn thấy cô từ trên xe xuống, cười cười: "Khi đi ra gặp được ba của Tư Tư, thuận đường đưa em một đoạn, sao vậy?"

Nghe vậy, sắc mặt Quý Ôn Dương hơi thay đổi, khi Khương Từ nhìn qua hắn lại hồi phục như bình thường, cúi đầu hôn lên trán Khương Từ: "Không có gì."

Khương Từ cũng không hỏi sâu, khẽ "ừm" một tiếng rồi quay đầu lại.

Cô xem phim truyền hình, nhưng trong lòng lại thấy buồn cười, đã chịu tặng cô cho lãnh đạo rồi, còn để ý việc cô xuống xe của ai nữa ư?

.....

Buổi chiều ngày hôm sau, Khương Từ đến biệt thự theo thời gian đã hẹn.

Người trợ lý hôm qua gặp không có ở đây, lúc vào cửa có quản gia đón tiếp cô, dẫn cô đi tìm Tần Diễn.

Biệt thự rất lớn, ở sân sau còn có một bể bơi lộ thiên, còn chưa lại gần đã nhìn thấy một bóng hình cường tráng trong nước, động tác nhanh nhẹn bơi ở trong.

Sau khi dẫn Khương Từ đến bên hồ, quản gia liền rời đi.

Vào thời gian này, ánh nắng mặt trời hừng hực, dưới sự chiếu rọi của mặt trời, mặt nước lấp lánh ánh sóng.

Khương Từ không lên tiếng làm phiền cậu, mà đi đến điểm cuối đợi cậu qua.

Không lâu sau, Tần Diễn bơi qua đó, nhảy lên khỏi mặt nước, nhìn về phía cô.

Khương Từ có hơi hoảng hồn, không biết bởi vì ánh nắng hay là do cô hoa mắt, trong mắt cậu như chứa đầy những mảnh sao nhỏ vụn, làm trái tim người ta không khỏi đập nhanh hơn.

Cô nhớ trên mạng có một bảng xếp hạng các bộ phận có sức hấp dẫn nhất của nam minh tinh, trong đó đứng đầu là mắt của Tần Diễn.

Sao trời rực rỡ lấp lánh còn không sáng bằng mắt cậu.

Câu này có lẽ là thật.

Khương Từ còn chưa lên tiếng, đã nhìn thấy người đàn ông trong nước vươn tay về phía cô, cô ngây ra, vô thức nắm lấy, muốn kéo cậu lên.

Chỉ là mới nắm lấy tay cậu đã bị một sức lực mạnh mẽ kéo xuống.

Cả người không kịp phòng bị rơi xuống nước, "ùm" một tiếng, nước bắn tung tóe khắp nơi.

Khương Từ không biết bơi, chìm chìm nổi nổi trong nước, bàn chân căn bản không chạm được đến mặt đất, chỉ có thể ôm chặt lấy người đàn ông bên cạnh.

Thấy vậy, đáy mắt Tần Diễn hiện lên ý cười, vươn tay ôm lấy eo thon của cô, để cơ thể mềm mại của cô dính chặt vào mình.

Thứ tròn trịa giấu trong quần áo bị l*иg ngực cứng rắn của cậu nặng nề ép thành hình tròn dẹt, cơ thể mềm mại thơm ngát rất tự nhiên làm người đàn ông có phản ứng sinh lý, chỗ nào đó dần dần có xu thế ngóc đầu dậy.

Cậu hít sâu một hơi, bàn tay lớn với đến mông cô xoa bóp, thịt mông đàn hồi có cảm giác cực tuyệt, làm hơi thở của cậu càng ngày càng thô.

Khương Từ vừa kinh ngạc vừa sợ hãi, khi cảm nhận được bàn tay đang làm loạn ở mông, đôi mắt hạnh long lanh khó mà tin được nhìn về phía người đàn ông: "Cậu đang làm gì vậy?"

Nhìn gương mặt non nớt có thể véo ra nước của cô, Tần Diễn cười, cảm thấy phản ứng của cô rất thú vị, hỏi ngược lại: "Cô thấy thế nào?"

"Buông tôi ra!" Cơ thể Khương Từ không ngừng run rẩy, vừa xấu hổ vừa tức giận trừng mắt nhìn cậu: "Cậu mau dừng tay, còn như vậy nữa là tôi gọi người đấy!"

Tần Diễn phụt cười, buông tay đang ôm lấy cô ra.

Không còn chỗ dựa, Khương Từ lập tức mất trọng lực chìm xuống dưới, cô sợ hãi vùng vẫy, nhưng nước trong hồ vẫn điên cuồng tràn vào mũi và khoang miệng, lần này cô liên tiếp sặc mấy ngụm nước.

Sự sợ hãi khi chìm xuống nước chiếm đầy cảm quan của cô, cô liên tiếp kêu cứu mạng.

Hai tay cô đập lung tung trên mặt nước, làm bắn ra từng tầng bọt nước.

Tần Diễn nhìn dáng vẻ đạp nước của cô, có hơi ghét bỏ chau mày lại, vẫn giơ tay vớt cô lên.

Khương Từ bị dọa sợ, sau khi được cậu đưa lên bờ, cô vẫn chưa hoàn hồn lại.

"Phiền phức!" Tần Diễn thấp giọng nói, ôm cơ thể ướt nhẹp của người phụ nữ đi về phía biệt thự.

Vừa vào phòng đã nghe thấy tiếng quản gia chạy đến, nhìn thấy hai người thế này, ông lập tức lo lắng hỏi thăm có chuyện gì.

Nghe thấy âm thanh, Khương Từ muộn màng hoàn hồn lại, ý thức được mình bị người đàn ông bế lên, vùng vẫy muốn đi xuống.

Cô chưa quên vừa nãy ai là người hại mình chìm trong nước, chỉ hận cách cậu thật xa.

Hóa ra hình tượng xây dựng trên màn ảnh bạc đều là lừa người, cái gì mà phong độ ga lăng, cái gì mà hình mẫu lý tưởng, nhìn thế nào cũng thấy giống một tên khốn xấu xa kỳ quặc còn tự phụ.

Tần Diễn liếc mắt ra hiệu cho quản gia, không để cho cô vùng vẫy mà ôm cô đi thẳng lên tầng.

Khương Từ quả thực là tức đến điên rồi, giơ tay không ngừng đập lên người người đàn ông: "Tần Diễn, cậu bỏ tôi xuống! Không cần lòng tốt giả dối của cậu!"

Chỉ là người đàn ông không bị ảnh hưởng một chút nào, ôm cô lên tầng, đá cửa phòng ra, trực tiếp vứt cô lên giường lớn ở giữa phòng.

Khương Từ chật vật bò xuống giường, đang định mắng người, cơ thể người đàn ông đã ép xuống.

Cậu cách cô rất gần, sống mũi cao thẳng chạm vào mũi cô, con ngươi đen nhánh nhìn cô chằm chằm, khóe môi cong lên: "Là cô bảo tôi buông cô ra, phụ nữ ấy mà, thật sự đều rất khó hầu hạ!"

Khương Từ bị nhìn mà hô hấp trở nên hoảng loạn, nghiêng mặt đi, vẻ mặt không biểu cảm: "Tôi phải trở về rồi! Xin lỗi, e rằng tôi không thể làm giáo viên đàn cổ của cậu nữa."

Tần Diễn nhếch mày, ngồi thẳng dậy: "Sorry, tôi chỉ đùa với cô thôi, hợp đồng hôm qua cô đã ký rồi, tiền vi phạm hợp đồng không thấp đâu."

Cậu là minh tinh, chuyện gì cũng chú trọng quy trình, trong hợp đồng có không ít các điều khoản lớn nhỏ, Khương Từ cũng đã xem kỹ.

Tiền vi phạm hợp đồng thật sự không thấp, 1 triệu tệ.

Ít nhất thì bây giờ cô không lấy đâu ra được.

Thấy cô im lặng, Tần Diễn hiểu rõ, vốn dĩ cậu cho rằng với gương mặt, thân phận này của cậu, người phụ nữ trước mặt có lẽ cũng không ngoại lệ, kết quả lại ngoài dự liệu.

Cậu đi đến trước tủ quần áo, lấy một chiếc áo phông màu đen và một chiếc quần ngắn ra, vứt lên giường.

"Đi vào tắm đi, quần áo của cô tôi bảo người cầm đi sấy khô."

Dứt lời, cậu cong môi cười: "Cô giáo Khương, tắm xong thì xuống tầng, tôi đợi cô lên lớp."

Khương Từ vừa tức vừa buồn cười, người đàn ông trước mặt là ảnh đế trẻ nhất được người ta ca tụng, đúng là không hổ với vinh dự ấy.

Kỹ thuật diễn xuất này, đúng là cậu đã dày công tôi luyện rồi.

Đợi đến khi cậu rời đi, Khương Từ đi vào phòng tắm, quần áo trên người cô đã ướt hết, tóc cũng bị nước làm ướt, chảy từng giọt tí tách xuống dưới, lớp trang điểm trên mặt cũng nhòe đi gần hết.

Sau khi rửa sạch một cách đơn giản, Khương Từ thay quần áo mà người đàn ông đưa cho, áo phông rất dài, che qua bắp đùi, cô gấp vài lần nhét vào trong quần, miễn cưỡng mặc quần lên.

Sau khi sấy khô tóc, thấy trên người không còn gì khác thường, cô mới mở cửa đi ra.

Trong phòng, người đàn ông ngồi trên sô pha nghe thấy động tĩnh thì ngẩng đầu lên, nhìn thấy dáng vẻ này của cô, con ngươi đen nhánh lóe lên một ý vị nói không rõ thành lời.