Thỏa Tình

Chương 46:

Cuối tuần, trước khi ra ngoài, Khương Từ gọi điện cho số điện thoại mà Chu Tề gửi qua trước.

Là số điện thoại của trợ lý, bởi vì Chu Tề đã thông báo trước, nghe Khương Từ giới thiệu thân phận, lập tức phản ứng lại.

Bảo cô khi nào đến thì gọi điện cho anh ta, cả ngày hôm nay bọn họ đều ở đó.

Khương Từ đáp ứng, thu dọn rồi ra ngoài gọi xe.

Đến chỗ người gác cổng, trợ lý đi ra đón cô, ở đây là khu nhà giàu có tiếng, xe bên ngoài không được cho phép thì không được vào.

Trợ lý cũng khá khách sáo với Khương Từ, vừa đi vừa nói với cô về những yêu cầu của bọn họ.

Lần này nhận được một bộ phim chuyển thể lớn, chỗ phải dùng đến đàn cổ không ít, tuy rằng hậu kỳ sẽ có l*иg tiếng, nhưng yêu cầu của đạo diễn tương đối cao, có thể không tinh thông nhưng bắt buộc ít nhất khi biểu diễn không được để xảy ra lỗi.

Khương Từ bày tỏ đã hiểu rồi, bình thường kiểu phim thế này đều sẽ có nhân viên chỉ đạo, nước đến chân mới nhảy, luyện tập một chút rồi quay luôn.

Việc yêu cầu diễn viên đi học trước khi quay tương đối hiếm gặp, cũng có thể nhìn ra yêu cầu của đạo diễn quả thực rất cao.

Trợ lý thiện ý nhắc nhở: "Khương tiểu thư, tính khí của anh Tần nhà chúng tôi có thể không được tốt lắm, đến lúc đó mong cô lượng thứ."

Không phải anh ta cố ý muốn nói xấu ông chủ, chỉ là nhắc nhở Khương Từ trước thôi.

Trước đây những chuyện thế này không hề ít.

"Được, cảm ơn đã nhắc nhở." Khương Từ gật đầu, mỉm cười với trợ lý.

Từ trong miệng trợ lý, Khương Từ biết được anh Tần chính là tiểu sinh lưu lượng Tần Diễn đang rất nổi trong giới giải trí.

Bình thường cô rảnh rỗi không có việc gì làm, cũng sẽ quan tâm đến động thái trong giới giải trí, còn về Tần Diễn, cô đương nhiên cũng biết.

Vừa ra mắt đã lấy được cúp ảnh đế nhờ một bộ cổ trang của đại chế tác, hai năm gần đây sự nổi tiếng đúng là bùng nổ.

Hình như mới tròn 20 tuổi, mấy ngày trước Khương Từ còn nhìn thấy bức ảnh bạn bè trong giới chúc mừng sinh nhật cho cậu trên Weibo.

Tuổi này của cậu, vừa bước vào giới đã luôn đứng ở trên đỉnh, được người ta theo đuổi tán tụng, nếu nói thật sự không khó tính một chút nào thì mới là kỳ lạ.

Tuy rằng Khương Từ không phải fan của cậu, nhưng cũng từng xem phim cậu đóng, vẻ ngoài đẹp trai bức người, có thể ngầu có thể đáng yêu, diễn xuất cũng tốt không còn gì để nói.

Có thể nổi như vậy thật ra cũng không kỳ lạ.

Đi vào biệt thự, trợ lý bảo Khương Từ ngồi xuống sô pha, đưa tư liệu liên quan đến đàn cổ trong phim dùng đến cho cô, sau đó mới lên tầng gọi Tần Diễn xuống.

Tần Diễn lướt qua vài trang, mấy khúc nhạc đều đã được cải biên, nhìn ra được họ đã tốn không ít tâm tư.

Khi Tần Diễn đi qua, Khương Từ đúng lúc lật xong tài liệu ở trong tay.

Cậu mặc một bộ quần áo ở nhà màu xám nhạt, đi thẳng đến sô pha đơn ở bên cạnh ngồi xuống, chân dài đan chéo nhau đặt lên bàn trà, đôi mắt hoa đào lười biếng híp lại, ánh mắt sắc bén rơi trên mặt Khương Từ.

"Cô chính là giáo viên đàn cổ mà bọn họ tìm được sao?" Hình như vừa dậy không lâu, giọng nói cậu có hơi khàn khàn trầm thấp.

Khương Từ ngẩng đầu nhìn về phía cậu, thong dong nói: "Đúng, chào cậu Tần tiên sinh, tôi tên là Khương Từ."

"Khương Từ? Từ trong gốm trắng?" Nụ cười hiện lên bên môi Tần Diễn, ánh mắt suồng sã rơi trên gương mặt nhỏ tinh xảo của cô.

Khương Từ ngây ra, chầm chậm gật đầu: "Đúng."

Cậu có hơi bất ngờ, Khương Từ người thật nhìn còn xinh đẹp hơn trong ảnh vào phần, làn da trắng nõn, trơn bóng phát sáng, gương mặt to bằng lòng bàn tay, ngũ quan tinh xảo xinh đẹp, mỗi một chỗ đều như được trời cho.

Là một mỹ nhân khí chất hiếm có, còn có hương vị hơn nhiều so với một số nữ minh tinh trong giới.

Điều quan trọng nhất là, không để lộ một chút nịnh hót hay lấy lòng nào với cậu.

Cậu đã từng gặp qua vô số loại người, sống ở cái giới này, cũng có không ít phụ nữ dính lên người cậu, trẻ tuổi xinh đẹp đều rất nhiều.

Có điều tuy rằng cậu thích mỹ nữ, nhưng lại không thích ánh mắt bọn họ nhìn mình.

Cố ý lấy lòng trong mắt cậu nhìn rất dối trá.

Tần Diễn không nhanh không chậm thu ánh mắt lại: "Tình hình cơ bản, trợ lý của tôi có lẽ đã nói với cô rồi nhỉ?"

Khương Từ mím môi cười nhạt: "Tình hình tôi đã tìm hiểu qua rồi, Tần tiên sinh, hôm nay tôi qua đây là muốn xác định thời gian trước, thời gian dạy học tương đối gấp, có năm khúc nhạc phải học, cậu là nghệ sĩ, lịch trình có lẽ rất bận, bên này tôi sẽ cố gắng phối hợp với thời gian của cậu."

Tần Diễn thâm thúy nhìn cô một cái, không nói gì, nghiêng đầu ra hiệu cho trợ lý.

Trợ lý hiểu ý, đi lên trước bàn về vấn đề thời gian dạy học với Khương Từ.