Nghe thấy những lời càng ngày càng không đứng đắn của người đàn ông, Khương Từ thở gấp quay mặt đi, không tính toán với tên say rượu.
Hai người kết hôn hai năm, Quý Ôn Dương có lẽ còn hiểu cơ thể của cô hơn chính cô, dễ dàng có thể tìm được điểm mẫn cảm của cô, làm cô phải đầu hàng.
Bây giờ cô chỉ có thể mong người đàn ông này nhanh chóng phát tiết thú tính, sớm buông tha cho cô.
Người đàn ông nhìn dáng vẻ ngấm ngầm chịu đựng của cô, chỉ cảm thấy máu nóng cả người đều sôi trào, càng muốn làm cho cô cầu xin không thôi.
Hắn phủ người xuống, l*иg ngực cứng rắn ép hai bầu ngực mềm đầy đặn của cô biến hình, cúi đầu ngậm lấy vành tai mẫn cảm, thở khí nóng vào trong lỗ tai cô.
Hạ thân cứ dùng tư thế này để hung hăng cắm rút, vừa nhanh vừa hăng, tiếng nước phụt phụt chỗ giao hợp càng ngày càng lớn.
Khương Từ khó chịu rên khẽ, cảm giác đau xót truyền ra từ chỗ sâu, chỉ cảm thấy cả người đều bị hắn cắm xuyên, nhưng sau lưng lại bị tủ giày giữ lại.
"A.... Nhẹ một chút.... Ưʍ.... Phía sau đau...."
Thấy cô kêu đau, động tác người đàn ông hơi khựng lại, rút côn ŧᏂịŧ ra, xoay người cô qua.
Nắm lấy hai cánh mông như đào mật của cô dùng sức tách ra hai bên, dùng côn ŧᏂịŧ cọ qua cọ lại chỗ khe thịt ướt nhẹp.
Một tay kia lại men theo mông cô di chuyển lên trên, vòng đến trước ngực, ôm lấy ngực mềm nõn nà dùng sức xoa bóp, ngón cái và ngón trỏ kẹp lấy hạt đỏ tươi đã sớm dựng đứng không ngừng kéo kéo.
Khương Từ không ngừng vặn vẹo muốn trốn thoát, trên dưới đều mất đi phòng thủ, côn ŧᏂịŧ người đàn ông cứng rắn nóng hổi không ngừng ma sát qua cửa huyệt mềm yếu của cô, qυყ đầυ to lớn hung hăng cọ qua âm đế sưng tấy tụ máu.
Kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến nỗi cơ thể cô khẽ run, không khỏi tiết ra từng đợt mật dịch, làm côn ŧᏂịŧ người đàn ông trở nên bóng loáng.
Cô khó chịu khẽ rên, chân mềm tới nỗi sắp đứng không vững, cảm giác trống rỗng mỏi nhừ từ chỗ sâu truyền ra, âm môi bị cọ sát mẫn cảm không thôi đáng thương hút lấy thân côn ŧᏂịŧ, giống như khao khát được lấp đầy.
Quý Ôn Dương phát giác được sự gấp gáp của cô, cúi đầu mυ'ŧ thật mạnh xương quai xanh trắng nõn của cô, vừa nắm lấy eo thon của cô, ưỡn côn ŧᏂịŧ thô lớn thuận theo cửa huyệt lầy lội không thôi hung hăng cắm vào.
Không cho cô cơ hội thở gấp, người đàn ông đỡ mông cô bắt đầu mạnh mẽ đưa đẩy: "Từ Từ lẳиɠ ɭơ, tiểu da^ʍ oa của ông xã, cắm em có sướиɠ không? Dâʍ đãиɠ thật.... Có thích ăn dươиɠ ѵậŧ lớn của ông xã không?"
Khương Từ lắc đầu, bị cắm đến nỗi hoàn toàn không nói nên lời, bên miệng ưm ưm a a kêu loạn.
Người đàn ông cắm vừa nhanh vừa hăng, mỗi một cái đều đâm đến điểm mẫn cảm của cô, làm cô nghiêng ngả đứng không vững, mềm nhũn người đổ về phía trước.
Quý Ôn Dương thấy vậy, đỡ lấy mông vểnh của cô, hung hăng cắm rút mấy chục cái lại phủ người xuống, ôm lấy hai bầu ngực mềm bị cắm đến nỗi không ngừng nhún nhảy, ôm cô về phía trước.
Vừa thao huyệt non của cô, vừa đâm cô đi vào trong phòng.
Khương Từ không chịu nổi rêи ɾỉ, tất cả mọi giác quan đều tập trung trên huyệt non bị thao nóng hổi, mỗi khi đi được một bước, lại dừng lại nắm lấy ngực mềm của cô, liều mạng thao chục cái, lại tiếp tục đi về phía phòng ngủ.
Cổ tử ©υиɠ non mềm bị người đàn ông đâm đến nỗi tê rần xót trướng, qυყ đầυ to lớn muốn chen vào nơi càng nhỏ hẹp đó hơn.
Tốc độ cắm rút của Quý Ôn Dương càng ngày càng nhanh, nếu như không bị hắn ôm lấy, Khương Từ cảm thấy bản thân có thể bị người đàn ông đâm bay bất cứ lúc nào.
Hết đi lại ngừng, Khương Từ đã mơ màng cao trào mấy lần, đầu óc gần như không nghĩ được gì nữa.
Chỉ là người đàn ông phía trên lại vẫn rất có tinh thần, sau khi đi vào phòng thì ấn chặt cô lên tường, nắm lấy eo nhỏ của cô, rút toàn bộ ra, càng hung hãn đưa cả cây vào.
Không ngừng xỏ xuyên qua hang động chặt khít của cô, hung hăng nghiền ép cổ tử ©υиɠ non mềm, mới quyến luyến không nỡ rút ra.
Khương Từ vểnh mông chịu đựng va chạm đến từ phía sau, cơ thể bị người đàn ông ấn lên tường không chuyển động được, chỗ sâu bị cắm nóng hổi, cô khó chịu nức nở.
Cô mềm giọng cầu xin: "Ưʍ.... A.... Không muốn nữa... Khó chịu.... Mạnh quá rồi... Đau... Ông xã... Hu a... Tha cho em... Khó chịu.... Hu...."
Quý Ôn Dương nghe cô cầu xin, càng không nhịn được muốn làm cô, hạ thân càng ngày càng nhanh hơn, ấn cơ thể động loạn của cô, nhanh chóng cắm rút như cuồng phong mưa rào. Hắn cắm mạnh, vào sâu, không ngừng đâm lên điểm mẫn cảm của cô dùng sức mà nghiền ép, vừa cúi đầu hôn lên bờ vai cô, thở gấp hỏi: "Có để ông xã làm không? Từ Từ lẳиɠ ɭơ, dươиɠ ѵậŧ của ông xã ngon không? Ồ.... Chính là muốn làm chết em.... Ai bảo em không ngoan! Không cho ông xã làm cho ai làm? Hôm nay ông xã phải dạy dỗ đồ bại hoại em này! Ồ.... Chặt thật...."
Khương Từ bị làm không chịu nổi, miệng toàn là ưm ưm a a kiêu da^ʍ mỵ, côn ŧᏂịŧ thô lớn ma sát ở chỗ sâu vừa nóng vừa tê, qυყ đầυ hung hăng nghiền ép cổ tử ©υиɠ, vừa giã dập vừa chèn lên, làm cơ thể cô không ngừng run rẩy.
Trong đầu là một mảng trắng xóa, chỉ còn lại kɧoáı ©ảʍ tích lũy bên trong cơ thể: "Cho ông xã làm.... Ưʍ.... A a..... Ông xã nhẹ một chút.... Không chịu được.... Đau... Ông xã.... A.... Xin anh... Đừng nhanh quá...."
Nhận được câu trả lời mình muốn, người đàn ông thả chậm tốc độ cắm rút, bàn tay lớn dịu dàng xoa lên ngực mềm bị ghẻ lạnh, phun khí bên tai cô hỏi: "Vậy Từ Từ muốn ông xã cắm em như thế nào?"
Khương Từ thở gấp một lúc, bị hắn vừa cắm vừa xoa làm cho gương mặt nóng hầm hập, chỉ đành mềm giọng: "Đi lên giường...."
Quý Ôn Dương cũng dễ nói chuyện, rút côn ŧᏂịŧ ra, ôm cô lên giường, lại vươn tay cởi chiếc cà vạt trói hai tay cô vứt sang một bên.
Không cho Khương Từ cơ hội từ chối, hắn cúi đầu hôn lên môi mềm của cô, tiến quân thần tốc, bá đạo quấn lấy lưỡi cô.
Vừa vươn tay ra phủ lên mông vểnh, ưỡn côn ŧᏂịŧ còn đang cứng, thuận theo khe chân lầy lội đi cả vào trong.
Côn ŧᏂịŧ người đàn ông rất lớn, Khương Từ bất giác chau mày, tay nhỏ nắm chặt vai người đàn ông, rêи ɾỉ hừ hừ, hang động vô thức co lại, quấn chặt côn ŧᏂịŧ.
Quý Ôn Dương bị siết có hơi không chịu được, nhấc một chân cô lên ép trước người, hung hăng cắm rút.
Chỉ là huyệt non của cô vô cùng câu người, càng thao càng chặt, tầng tầng lớp lớp thịt mềm không ngừng hút lấy côn ŧᏂịŧ người đàn ông, sướиɠ đến nỗi hắn không còn là chính mình.
Cuối cùng sau khi cắm rút thục mạng mấy chục cái, nhịn không được gầm một tiếng nhỏ, nắm mông nhỏ của cô chống lên cổ tử ©υиɠ bắn ra.
Tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi của người đàn ông vừa đặc vừa nhiều, Khương Từ không khỏi run rẩy lại cao trào một lần nữa.
Người đàn ông sau khi thỏa mãn cũng không gấp gáp rút côn ŧᏂịŧ ra khỏi cơ thể cô, ngược lại còn đâm đâm côn ŧᏂịŧ đã mềm xuống vào hoa tâm cô, chặn đứng tϊиɧ ɖϊ©h͙, ôm cô ngủ mất.