Buổi chiều, có người đưa giường đã đặt trước đến, Khương Từ nhờ bọn họ vứt cả giường cũ và đồ dùng trên giường đi.
Nhìn đống đồ đó cũng cảm thấy trướng mắt.
Đợi bọn họ đi rồi, Khương Từ quét dọn nhà một lượt, nhất là phòng ngủ, còn cố ý khử độc.
Cô cảm thấy vô cùng chán ghét, dọn dẹp hết lượt này đến lượt khác.
Đợi đến khi gần hết sức lực mới dừng lại.
Quý Ôn Dương đúng giờ tan làm trở về, đem theo một bó hoa hồng, sau khi cùng ăn tối với Khương Từ thì lại chủ động nhận việc rửa bát.
Đợi rửa xong rồi, lại cùng Khương Từ xem ti vi, hắn ôm eo thon của cô, cùng ngồi trên sô pha trong phòng khách.
Trên ti vi là bộ phim dạo này Khương Từ hay xem, bình thường gọi hắn cùng xem hắn đều không có hứng thú, lần này lại yên lặng ngồi cùng cô.
Không có gì ngoài áy náy bất an, đàn ông đúng là...
Làm chuyện thẹn với lòng, lúc nào cũng muốn làm một chút gì đó để trong lòng dễ chịu hơn.
Khương Từ dựa vào lòng hắn, nắm tay người đàn ông để trên đùi nghịch một lúc, ngửa đầu nhìn hắn: "Ông xã, hôm nay anh rất kỳ lạ..."
Trong lòng Quý Ôn Dương căng thẳng, cúi đầu nhìn cô, cười cười: "Chỗ nào kỳ lạ?"
"Tan làm sớm như vậy, tặng em hoa không nói, còn xem phim với em, trước đây không phải anh đều chê là không hay không xem sao?" Khương Từ chống cằm lên vai hắn, dịu dàng cười: "Có phải anh làm chuyện gì thẹn với lòng rồi mới tốt với em như vậy không?"
Nghe vậy, sắc mặt Quý Ôn Dương hơi thay đổi, vươn tay ra ôm cô ngồi lên đùi mình: "Anh có thể làm chuyện gì thẹn với lòng chứ?"
"Đúng không?"
"A Từ, đừng nghĩ lung tung. Ông xã sẽ không làm chuyện có lỗi với em, tin anh không, hửm?" Quý Ôn Dương hôn lên trán cô: "Anh làm gì đều là vì nhà chúng ta, hiểu không?"
Khương Từ nắm chặt áo sơ mi của hắn, gật gật đầu.
Chỉ là trong lòng lại cảm thấy vô cùng buồn cười, hắn nɠɵạı ŧìиɧ với bạn thân cô, đưa bạn thân cô lên giường của hai người làʍ t̠ìиɦ, là vì cái nhà này?
Đưa cô đến cho lãnh đạo hắn làm, cũng là vì cái nhà này?
Bây giờ cô mới biết, nếu đàn ông trở nên vô sỉ thì cũng có thể đến bước này.
Chẳng qua là vì ham muốn cá nhân, tặng vợ mình cho người khác, còn lấy lý do đường đường chính chính là tốt cho cái nhà này?
Đúng là buồn cười!
Quý Ôn Dương không biết trong lòng cô nghĩ gì, hơi thở ấm áp rơi vào bên gáy cô: "A Từ, lãnh đạo đã nói với anh rồi, mấy ngày nữa lệnh thăng chức sẽ được đưa xuống, mới đầu sẽ hơi bận một chút, không có nhiều thời gian ở cùng em, em có trách anh không?"
Khương Từ cảm thấy trào phúng, trên mặt vẫn là nụ cười, dịu dàng nói: "Sẽ không, em biết anh là vì nhà chúng ta. Em không giúp được gì, chỉ có thể cố gắng không ngáng chân của anh thôi."
Quý Ôn Dương nhìn dáng vẻ hiểu lòng người của Khương Từ, trong lòng thả lỏng hơn rất nhiều, hôn lêи đỉиɦ đầu cô, thề son sắt: "A Từ, anh sẽ tốt với em. Tin anh..."
"Ừm." Khương Từ gật đầu trong lòng hắn, chỉ là ánh mắt cụp xuống làm người ta không nhìn rõ cảm xúc trong mắt.
Sự tin tưởng của cô làm thoả mãn chủ nghĩa đàn ông của hắn, hắn vươn tay ra nâng cằm cô lên, ngón tay nhẹ nhàng cọ qua lại trên môi cô: "Từ Từ, ông xã yêu em!"
Nói xong, lại phủ lên môi cô.
Khương Từ muốn trốn theo bản năng, lại bị lý trí kéo lại, ngửa cổ nhận lấy nụ hôn của hắn.
Tay cô ôm lấy cổ người đàn ông, bởi vì tư thế này, Khương Từ cố ý để lộ ra vết hôn trước ngực ra dưới ánh mắt hắn.
Cô không tin, nhìn thấy cả người cô toàn là vết tích người đàn ông khác để lại, hắn còn muốn cô.
Quý Ôn Dương động tình quấn lấy cô hôn sâu, bàn tay lớn vuốt ve trêu trọc trên người cô, Khương Từ không nhịn được phát ra tiếng rên khẽ.
Hắn buông môi mềm của cô ra, dọc theo cổ cô hôn xuống, khi nhìn thấy những vết hôn có đậm có nhạt trước ngực, cơ thể hắn cứng lại, sự nhiệt tình tràn đầy bỗng chốc bị giội tắt.
Khương Từ cố ý giả vờ không hiểu hỏi hắn: "Sao vậy?"
Quý Ôn Dương hoàn hồn lại, ngẩng đầu hôn lên môi hồng của cô, thấp giọng nói: "Không sao, tiếp tục xem ti vi đi!"
"Được." Khương Từ không hỏi thêm, đi xuống khỏi đùi hắn, khóe miệng lại khẽ cong lên.