Xuyên Nhanh: Nhóm Vai Chính Vì Tôi Rút Đao Khiêu Chiến

[TG1] Chương 7.1: Nhờ Tạ Nghiên hút sữa hộ (h)

Chương 7.1: Con ma trong nhà vệ sinh.

Thời gian trôi qua từng chút một, Dung Mộc Trình vẫn chưa trở về, toàn bộ phòng học lúc này tràn đầy tiếng đọc sách, trong mắt Lâm Ý tràn đầy hơi nước, chỉ đành lắp bắp đọc theo.

Cuối cùng thì tiếng chuông tan học cũng vang lên, Lâm Ý lập tức xông ra ngoài, cậu không chịu nổi nữa rồi, ở chung với cùng lúc hai mươi con quỷ thật sự không khác gì mỗi giây bằng một năm.

Cậu chạy lung tung không biết tới nơi nào, ngay khi chạy tới đầu nhà vệ sinh ở lầu ba thì cậu lại nhìn thấy một bóng người, cậu nghĩ là Dung Mộc Trình nên muốn bay tới cạnh hắn, ai ngờ lại có một cánh tay mạnh mẽ bắt lấy cậu.

Cậu đang định la lên thì miệng bị bịt kín lại.

"Im lặng một chút."

Là giọng nói của Tạ Nghiên.

Là người sống, Lâm Ý thở phào một hơi, thầm nghĩ quá tốt, lại trong nháy mắt mà vùi cả người vào lòng ngực anh, tham lam hưởng thụ nhiệt độ ấm áp của con người.

Không gian trong một buồng vệ sinh rất nhỏ, chỉ có khoảng một mét vuông, cho nên một người một quỷ đứng sát vào nhau hơn bình thường.

"Bên ngoài xảy ra chuyện gì?" Lâm Ý ghé vào tai anh hỏi một câu.

Con quỷ nhỏ không có hơi thở nhưng Tạ Nghiên vẫn cảm thấy lỗ tai mình hơi nhột.

Tạ Nghiên ít lời nhiều ý: "Quỷ."

Không cần giải thích quá nhiều, hai mắt Lâm Ý lúc này đã trừng to, nếu như lúc nãy không có Tạ Nghiên kéo lại thì chẳng phải là cậu đã đυ.ng thẳng vào người quỷ rồi hay sao.

Thật là đáng sợ, sợ tới mức Lâm Ý lại dựa sát vào người Tạ Nghiên hơn.

Bên ngoài yên tĩnh tới mức đáng sợ, ngay cả tiếng một cây kim rơi xuống đất cũng có thể vọng lại được, Lâm Ý không biết tình huống bên ngoài ra sao nên cậu cũng khôn dám lộn xộn.

Chỉ là ôm nhau một hồi, Lâm Ý lập tức cảm thấy cơ thể của mình bắt đầu trở nên kì lạ, không ngờ trong một tình huống căng thẳng kí©ɧ ŧɧí©ɧ như vậy mà hai bầu vυ' của cậu còn bị trướng sữa!

"Đừng cựa quậy." Tạ Nghiên bóp nhẹ một cái lên mông cậu, nhíu mày, con quỷ trong lòng anh đột nhiên giãy giụa lên, anh không nhìn thấy vẻ mặt của con quỷ nhỏ, trong này lại quá tối nhưng anh vẫn có thể cảm nhận được rằng con quỷ nhỏ đang cảm thấy khó chịu.

Một lát sau, quỷ nhỏ lập tức chui ra khỏi ngực anh.

"Sao thế?"

Anh còn chưa dứt lời thì đã có một mảnh mềm mại chạm vào khóe môi mình.

"Xin... xin anh, giúp tôi mυ'ŧ một chút, căng quá..." Lâm Ý vén áo của mình lên, để lộ bầu vυ' tới trước mặt Tạ Nghiên, khuôn mặt vốn nhợt nhạt cũng trở nên đỏ bừng lên.

Anh không thể nào tưởng tượng được sao một con quỷ như cậu lại có thể mặt đỏ tới tận mang tai.

Hai mắt Tạ Nghiên tối sầm lại trong bóng đêm, môi mỏng của anh để ngay bên cạnh đầṳ ѵú, hơi thở ấm áp phun lên núʍ ѵú khiến nó dần dần cứng rắn và dựng thẳng lên, giống như một viên đá nhỏ.

"Cậu đã làm thế này để quyến rũ Dung Mộc Trình à?"

Giọng nói của anh rất thấp, bên trong còn chứa sự nguy hiểm.

"Tôi không có quyến rũ, tôi chỉ là muốn anh ấy giúp tôi một chút mà thôi." Lâm Ý mới không thừa nhận là mình đang quyến rũ đâu, dù sao cũng là do kỹ năng tiết sữa mà ra.

Lâm Ý thấy người đàn ông đối diện không có hành động gì thì quyết định chủ động nâng bầu vυ' đưa tới, vòng eo cũng uốn éo không ngừng, dán núʍ ѵú lên môi của anh, cuối cùng thì đầṳ ѵú sưng to cũng được mυ'ŧ vào miệng.

Đầu lưỡi mềm mại của anh miêu tả hình dáng đầṳ ѵú của cậu, trông vô cùng dâʍ đãиɠ, đầu lưỡi liên tục chọt lên lỗ nhỏ để kí©ɧ ŧɧí©ɧ, rồi liếʍ vòng quanh quần vυ', sau đó mυ'ŧ mạnh một phát rồi mới thả ra.

Sau khi hưởng qua mùi vị ngọt ngào lại lạnh lẽo của bầu vυ' thì Tạ Nghiên bắt đầu trở nên thô bạo hơn, lần này anh cũng không chỉ dừng lại ở mỗi núʍ ѵú co dãn cứng rắn, mà là há miệng thật lớn ngậm toàn bộ quần vυ' vào trong, mυ'ŧ từ quấn vυ' tới tận núʍ ѵú cứng rắn, mỗi một lần đều mυ'ŧ mạnh tới nỗi giống như muốn nuốt cả bầu vυ' vào trong miệng vậy.

Quầng vυ' bị anh kí©ɧ ŧɧí©ɧ tới mức run rẩy, sưng đỏ lên, dính đầy nước bọt, hai núʍ ѵú nhỏ bé lại giống như đồ chơi của anh mà liên tục bị mυ'ŧ thành các loại hình dáng khác nhau.

"Ư..." Lâm Ý sợ bên ngoài sẽ nghe được âm thanh nên cố kiềm nén giọng của mình lại, chỉ còn lại mỗi cơ thể cậu là run rẩy, ưỡn ngực cao hơn để biểu đạt sự thoải mái của mình.

P/s: uilatr, bé thụ cư tê quá 😆, các bạn thấy truyện hay thì cmt, theo dõi và đề cử cho truyện để Dĩm có động lực ra nhiều chương nữa nhaa ❤❤❤