Dù là bạn bè nam nữ thật lòng mà nói, Thành Cương hoàn toàn không phải mẫu người cô thích. Mấy ngày nữa là tụ tập bạn bè, bạn trai người ta ai cũng là anh trai trẻ đẹp như ánh mặt trời, còn bạn trai cô thì lại là đại thúc cơ bắp ba mươi tuổi. Thực sự có chút không nói nên lời.
Nếu cả hai ngủ chung một giường nhưng không hề có tình cảm với nhau, liệu cô như thế có phải rất phóng đãng không? Nên làm như thế nào mới đúng? Cô do dự không biết nên làm thế nào.
Cô cố ý tránh mặt, Thành Cương có thể nhìn ra, buổi tối cô lẻn ra ngoài tắm rửa, bị phá trinh đến mức nhập viện thật sự khiến cô hơi sợ hãi. Tuy rằng du͙© vọиɠ của Thành Cương rất khó để kiềm chế, cũng không đến nỗi mất trí đi cưỡиɠ ɖâʍ bắt ép cô, anh để cho cô nghỉ ngơi thoải mái hai ngày.
Ai ngờ thời tiết đang đẹp, chín giờ bỗng có giông tố, sấm sét đánh liên tiếp, mưa to xối xả ầm ầm nối nhau, một tiếng ầm vang lên rùng rợn như sắp làm sập nhà cao tầng rất dọa người. Không ngoài dự liệu của Thành Cương, tiểu nha đầu tay ôm gối gõ cửa phòng anh.
Trước khi đến, Hạ Tư Tư cũng đã trải qua một cuộc đấu tranh tư tưởng, đương nhiên cô biết nếu cô đến phòng của Thành Cương, cô nhất định sẽ không tránh khỏi bị anh tra tấn, nhưng nếu cô không đi, sấm sét thật sự rất dọa người. Cô nghe đến kinh hồn bạt vía, lúc nào cô cũng có thể bị dọa sợ đến nhồi máu cơ tim.
Nhưng cô vừa chui vào chăn của Thành Cương không lâu thì sấm đã ngừng đánh. Hạ Tư Tư định ôm gối trở phòng thì liền bị Thành Cương xoay người đè chặt ở dưới thân anh.
“Sắp đến kỳ kinh nguyệt?” Thành Cương nhướng mày, dùng một tay siết chặt đôi bàn tay nhỏ bé đang bồn chồn của cô đưa lêи đỉиɦ đầu.
Hạ Tư Tư nghĩ cô có thể dùng việc này để thoát thân, vội vàng gật đầu: “Ừm, chắc là tối nay tới rồi.”
“Vậy xem ra tôi phải đẩy nhanh tốc độ rồi”. Anh chống người lên, tay thành thạo vươn xuống dưới váy ngủ của cô, xé toạc chiếc qυầи ɭóŧ, đưa đầu ngón tay vào tiểu bức của cô nhẹ nhàng xoa vài cái.
Thân thể cô cũng không chịu thua kém, hai ba lần vân vê của anh đã làm cô chảy nước, anh đưa ngón tay thon dài thành thục tiến vào bên trong, ngón tay thô ráp dựng đứng lên cọ xát vào tiểu bức mềm mại, khiến bên trong tiểu bức của cô tê dại một hồi.
Hạ Tư Tư không kiềm được nũng nịu rêи ɾỉ, không nhịn được mà vặn vẹo eo.
“Em không cần nói, ở trong tình huống này dịch ngôn ngữ cơ thể của em ra thì chính là ‘nhanh lên một chút’ có đúng không?”. Thành Cương trêu chọc, rút
ngón tay giữa dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠ rồi tách hai chân cô ra, trượt thân mình xuống dưới, vùi đầu vào giữa hai chân cô, vươn đầu lưỡi ra liếʍ xung quanh khe thịt.
Lúc cả hai đang tỉnh táo thì cô lại bị anh liếʍ huyệt, thân thể Hạ Tư Tư không hiểu sao càng trở nên mẫn cảm, hai tay không tự chủ được nắm lấy ga trải giường dưới người anh, thân thể bị anh liếʍ một hồi liền nhũn ra, cảm giác có dòng điện xoẹt từ phần dưới cơ thể lên đến toàn thân.
Trong vòng chưa đầy hai phút, cô bị Thành Cương liếʍ đến run rẩy toàn thân, một dòng dâʍ ŧᏂủy̠ theo khe thịt trào ra. Thành Cương đứng dậy lấy một hộp bαo ©αo sυ đặt trên bàn cạnh giường. Cô lo lắng nghĩ vừa bị Thành Cương phá trinh, tuổi cô lại còn nhỏ, cũng không dám quá khích động, cô cầm một hộp bαo ©αo sυ nói: “Anh làm nhẹ một chút, tôi không muốn đến bệnh viện nữa đâu.” cô xoay người lại, giọng điệu của Hạ Tư Tư yếu ớt, trong mắt dâng lên một tầng nước mắt.
Thấy bộ dạng của cô đau đớn như vậy, máu trong người Thành Cương lại càng sục sôi, sau khi đeo bαo ©αo sυ vào, anh cúi người hôn nhẹ lên trán cô, khàn giọng nói: "Ngoan, em thả lỏng người ra một chút, tôi hứa lần này sẽ nhẹ nhàng, làm em thoải mái hơn lần trước nhiều."
Đầu dươиɠ ѵậŧ nóng như thiêu đốt ấn nhẹ vào trước khe thịt non mềm của cô, dùng sức một chút, khe thịt ướt đẫm nước liền bị kéo căng ra, côn ŧᏂịŧ dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠ trắng tinh như tuyết từng chút từng chút đi vào trong. Lần này Hạ Tư Tư không còn cảm nhận được tiểu bức bị xé rách ra như lần trước mà chỉ cảm thấy căng phồng không gì sánh được, khi dươиɠ ѵậŧ từ từ được đưa vào, cảm giác ngứa ngáy trống trải cứ thế dần biến mất, thay vào đó là cảm giác thoải mái được lấp đầy.