Editor: BemBem
Anh duỗi tay ôm cô theo kiểu công chúa đi về phía giường, anh đặt cô xuống quan tâm nói: "Bị thương không tốt lành gì, đừng chạy lung tung, em phải nhanh khỏi lên, tôi sắp không nhịn được nữa rồi."
Anh vừa tỉnh dậy sau cơn mộng xuân, côn ŧᏂịŧ vừa chuẩn bị đút vào lỗ nhỏ của cô thì đột nhiên người đã biến mất, anh mở mắt ra nhìn giường bệnh trống trơn, anh tưởng con nhóc này sợ bị anh làm đến mức phải chạy đi trốn.
Dù sao đối với truyện tình cảm Hạ Tư Tư vẫn còn cảm thấy xa lạ, thoạt nhìn không hiểu ý anh nói nghĩa là gì, nghĩ đến anh mỗi ngày chăm sóc cô đến mệt rồi.
Nhưng sau khi anh ôm cô đặt lên giường bàn tay anh nhẹ nhàng phủ lên ngực cô nhẹ nhàng xoa bóp, bây giờ cô mới biết thì ra anh phát dục.
"Anh đang làm gì vậy! Đây đang trong bệnh viện đó!" Hạ Tư Tư tức giận hất tay Thành Cương ra.
Anh kéo tay cô lên ấn vào cái đũng quần đang căng phồng của mình rồi khàn khàn nói: "Em sờ đi, cứng thành thế này rồi, cũng không thể làm em được, sợ vào một chút thì em lại nhập viện."
Thành Cương vốn đang nói đùa nhưng anh lại làm Hạ Tư Tư không vui, cô nghĩ đến cuộc nói chuyện của hai cô y tá vừa rồi, anh cảm thấy mình không nên tìm kiếm một ông chú quyền anh và mạnh mẽ như anh. Sinh nhật lần thứ 22 của cô vẫn chưa qua, anh thì đã 30 đúng là thời điểm tinh lực vô hạn, chính cô cũng không chịu được sức ép của anh.
May mắn thay, hai người không có xác định quan hệ, và cô chỉ mới làm một lần với anh, vì vậy đây có thể được coi là thời điểm tốt để tránh xa nhau.
"Anh có thể thay đổi, dù sao thì tôi cũng không muốn nằm viện nữa, nếu anh nghĩ chúng ta ở chung với nhau bất tiện thì tôi có thể dọn ra ngoài bất cứ lúc nào, miễn là anh đồng ý với chủ nhà, còn không tính tiền bồi thường thiệt hại cho tôi." Giọng cô nói nhẹ nhàng, nhưng anh lại cảm thấy có chút chua xót trong lòng.
Thấy Hạ Tư Tư thật sự tức giận, Thành Cương vội vàng cúi người dỗ dành: "Tôi nói đùa với em thôi, hơn nữa làm sao có thể mỗi lần làm thì đều vào viện chứ? Lần sau nhất định không xảy ra chuyện này. Nếu em không chịu thì hãy tin tôi làm lại một lần nữa. Thật sự bây giờ tối rất khó chịu. Nếu không em giúp tôi giải quyết trước đi, tôi không làm như vậy nữa. Khi làm lại, tôi sẽ dịu dàng hơn, còn em sẽ cảm thấy thoải mái hơn."
Hạ Tư Tư nghĩ đến lúc chấm dứt quan hệ trong lòng có chút khó chịu, nếu như ngay từ đầu đã sảng khoái như vậy, cô thật sự rất muốn thử lại, lúc này cô có chút dao động hỏi: "Giải quyết như thế nào?"
Thành Cương xoay người đóng cửa lại, cởi khóa quần dài phóng thích du͙© vọиɠ, khàn giọng nói: "Mở miệng nhỏ của em ra, dùng đầu lưỡi liếʍ láp, tôi vừa mới rửa qua, bây giờ chúng rất sạch sẽ."
Hạ Tư Tư tin Thành Cương rất chú trọng đến vấn đề vệ sinh cá nhân, căn phòng đơn trong bệnh viện này được trang bị một phòng vệ sinh, ngày nào anh cũng dọn dẹp.
Hạ Tư Tư cúi người cẩn thận há miệng ngậm lấy đầu côn ŧᏂịŧ của anh, nhưng tiếc là côn ŧᏂịŧ quá lớn, vừa mới ngậm lấy đầu côn ŧᏂịŧ miệng cô đã có chút khó chịu, đầu lưỡi cũng không đủ linh hoạt, nhưng Thành Cương lại rất hưởng thụ, liên tiếp thở dốc thành tiếng.
Hạ Tư Tư bắt chước cách anh liếʍ mình, cô ngậm phần đầu côn ŧᏂịŧ trong miệng, dùng đầu lưỡi liếʍ và dùng răng gãi nhẹ vào mã mắt của anh, làm như thế được vài phút, anh đột nhiên giữ sau đầu cô, anh không khống chế được mà đứng lên, di chuyển một chút đẩy côn ŧᏂịŧ vào sâu tận trong cổ họng của cô.
Anh cử động thân dưới đẩy ra rồi lại đẩy vào, làm cho nghẹn đến mức buồn nôn, nhưng may mắn là anh xuất tinh đủ nhanh, trước khi cô thực sự không chịu nổi, anh đã nhanh chóng bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào miệng cô, cô có nuốt tϊиɧ ɖϊ©h͙ xuống một ít, nó còn thoải mái hơn nhiều so với việc bị côn ŧᏂịŧ to đùng nhét trong cổ họng. Hạ Tư Tư nhả tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong miệng ra có chút bất mãn nhìn chằm chằm Trình Cương.
Ngay sau khi người đàn ông này giải quyết xong, trên mặt còn có chút thỏa mãn, đêm đó nếu anh nhẹ nhàng một chút, bây giờ cô không phải vào viện rồi.
Ngày hôm sau, bác sĩ kiểm tra vết thương của Hạ Tư Tư, trong quá trình khám bệnh, thấy vết thương đã lành và không bị nhiễm trùng, bác sĩ nói có thể trực tiếp xuất viện được rồi.
Sau khi hoàn thành thủ tục xuất viện, hai người chuẩn bị ra về thì nhìn thấy một cô y tá chạy đến nói có một người bạn muốn học đấm bốc và muốn thêm Wechat của anh để tìm hiểu.
Hạ Tư Tư bất mãn, ngẫm lại mới biết người phụ nữ này là một trong hai cô y tá thì thầm to nhỏ đêm qua, cô muốn mở miệng ngăn cản, nhưng lại cảm thấy mình không có tư cách gì để nói.
Nhưng cô lại nghe thấy Thành Cương nói: "Tôi không dạy học sinh nghiệp dư."
Nói xong, anh ôm cô đi vào thang máy, lúc này trong lòng Hạ Tư Tư chợt dâng lên một cảm giác kỳ lạ, cô đột nhiên cảm thấy Thành Cương làm bạn trai mình cũng không phải không tốt.
-