Editor: BemBem
Thành Cương nhịn không được nuốt nước miếng, nói thật, anh đã rất lâu rồi không nhìn thấy phụ nữ khỏa thân, tất nhiên ngoại trừ trong AV, nghe môi giới nói người thuê trọ là một cô gái nhỏ, thân hình gầy, nhỏ nhắn, anh cứ tưởng đó chỉ là một cô nhóc, nhưng không ngờ lại ngoài dự đoán của anh.
Vừa rồi hai cái bánh bao trắng nõn trước ngực chút nữa thì mê hoặc ánh mắt anh, lúc này mới nghĩ lại, thứ ở dưới đũng quần có chút phản ứng, Trình Cương nhanh chóng bước vào phòng tắm, tắm rửa và cạo râu, mấy ngày nay anh bận đến mức quên mất mình phải cạo râu, trên mặt râu ria xồm xoàm, anh nhìn mình trông gương mà giật cả mình, nhìn trông thật thô kệch và luộm thuộm.
Anh đang cạo râu, vật cứng giữa đũng quần cuối cùng cũng mềm lại, nhưng anh lại nhìn thấy trong giỏ quần áo bẩn có áσ ɭóŧ của cô gái nhỏ trong đó, chết tiệt! Có lẽ anh đang rất thèm muốn phụ nữ rồi! Anh như thế nào mà lại có ham muốn với cô gái nhỏ vừa mới ra trường?!
Lúc này, Hạ Tư Tư đã ăn mặc kín mít, cô đang đứng ở trước cửa sổ, suýt chút nữa muốn nhảy xuống! Không phải bạn cùng phòng 1 tuần nữa mới trở về sao?! Như thế nào mà về sớm như vậy!
Anh ấy không phải giáo viên ư? Tại sao người toàn cơ bắp, dáng người cao khoảng 1m9, râu ria xồm xoàm, không hề giống giáo viên chút nào!
Cô không biết đối mặt với anh như thế nào đây, anh đã nhìn thấy toàn bộ cơ thể cô rồi, vừa rồi hình như cô còn co một chân lên sô pha, anh còn nhìn thấy chỗ đó của cô! Nên làm thế nào đây a a a! Nếu như bây giờ dọn đi, cô e rằng sẽ không bao giờ tìm được nhà trọ rẻ tốt như vậy, hơn nữa nếu dọn đi cô còn phải bồi thường tiền hợp đồng!
Cô bây giờ không đủ khả năng thanh toán, trong thẻ chỉ còn lại 500 tệ, thậm chí còn không đủ ăn!
Không đi, cô làm sao có mặt mũi tiếp tục đối mặt với anh mỗi ngày đây.
Đúng rồi, ông chú thô bạo đó không phải là họ hàng của chủ nhà sao? Cô cố tình chọc tức anh để anh chủ động nói với chủ căn hộ muốn đuổi cô ra khỏi nhà thì sẽ không phải trả tiền vi phạm hợp đồng!
Sau khi suy nghĩ, Hạ Tư Tư can đảm, chuẩn bị đi gây chuyện phi lý, đi tới chỗ anh cãi vã, nói rằng đã nhìn thấy thân thể của chính mình, yêu cầu anh phải bồi thường!
Vừa mở cửa, Hạ Tư Tư đã cố ý bày ra bộ dạng tức giận, đang định gõ cửa phòng anh, thì nhìn thấy anh chỉ mặc một chiếc qυầи ɭóŧ bước ra từ phòng tắm, chiếc túi căng phồng dưới đáy quần thật sự quá lộ liễu!
"A!!! Lưu manh!!! Anh là cái đồ lưu manh! Vì sao anh đi ra ngoài mà không mặc quần áo?" Hạ Tư Tư nhắm mắt kinh ngạc hét lên, quay người chạy về phòng, bỏ lại Thành Cương đang ngạc nhiên đứng đó.
Bây giờ các cô gái nhỏ đều không biết nói đạo lý sao?
Vừa rồi lúc cô khỏa thân, anh còn không nó cô là lưu manh. Bây giờ đến anh cô lại hét lên chửi anh, it ra thì anh còn mặc qυầи ɭóŧ!
Sau khi Thành Cương trở về phòng, anh đã có thể chìm vào giấc ngủ sau một ngày dài mệt mỏi, nhưng bây giờ anh lại trằn trọc trở mình, trong đầu anh chỉ toàn là sự ngây thơ trong trắng của cô gái nhỏ kia, Hai hòn trứng dưới đũng quần của anh lúc thì cứng lên lúc lại mềm đi, anh bị tra tấn thực sự rất khó chịu nên anh phải mở AV lên xem một lúc sau mới đi ngủ.
Hạ Tư Tư lúc này đang ở trong phòng, suy nghĩ lung tung, nghĩ bạn cùng phòng này là đại ca của đám côn đồ, biết trong phòng có một cô gái, lại chỉ mặc qυầи ɭóŧ đi ra, đũng quần của anh lại phồng to như thế, nếu anh trở nên dâʍ đãиɠ cưỡng bức chính mình, sau đó nhất định cô sẽ bị anh gϊếŧ trên giường! Không được! Cô vẫn phải chuyển ra ngoài!
Trên màn hình điện thoại di động nam nữ đang làm nhau rất kịch liệt, Thành Chương vuốt ve côn ŧᏂịŧ, đang định bắn ra thì bên ngoài có tiếng gõ cửa, Thành Chương bắn ra, nhưng không bắn lên khăn giấy mà anh đã chuẩn bị trước, tất cả tϊиɧ ɖϊ©h͙ đều bắn vào chăn bông.
Tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c bị bắt lên tấm chăn bông màu xám, rất dễ nhìn ra, tay anh đỡ chán, anh tình nguyện ở độc thân cả đời không tìm bạn gái, anh mới vào cửa hơn hai mươi phút, như lại cứng lên hai lần, thật là đáng ghét!
Hoặc là anh không tìm bạn gái, hoặc nếu anh thực sự tìm sẽ tìm một người giống như cô gái nhỏ này, anh thật sự muốn ôm cô lên giường thô bạo làm cô, làm cô đến mức không xuống được giường.
Sau khi anh lau côn ŧᏂịŧ của mình, Thành Chương mặc áo ngủ vào, mở cửa ra nói bằng một giọng trầm khá mất kiên nhẫn, "Có chuyện gì vậy!"
"Anh phải chịu trách nghiệm với tôi! A! không đúng là bồi thường." Hạ Tư Tư hai tay khoanh trước ngực làm bộ dạng đen dọa.
Nhưng hai cánh lại run lên, làm người ta rất khó bỏ qua.