Xuân Hiểu kinh hãi bị tiểu hoàng đế kiềm chế trong nước, khuôn mặt Ngụy Diên An gần sát nàng, hô hấp dồn dập phả lên mặt nàng.
Một cây gậy cực nóng để ở bên hông Xuân Hiểu, một bàn tay Ngụy Diên An vuốt ve phần vải ướt nhẹp bên ngoài Xuân Hiểu, muốn lột y phục nàng ra, hạ thân nóng nảy đong đưa vài cái.
Xuân Hiểu không phải không phát hiện ra tâm tư của Ngụy Diên An, nhưng nàng không ngờ hắn to gan như vậy.
“Bệ hạ! Cung nữ thông phòng được an bài cho ngài giờ phút này đang chờ ở thiên điện…”
Bờ môi mềm mại trực tiếp ngăn chặn câu nói của Xuân Hiểu, Ngụy Diên An động dục như tiểu thú, hắn nhẹ nhàng cắn cánh môi Xuân Hiểu, trúc trắc mυ'ŧ liếʍ, đẩy đầu lưỡi của bản thân vào khoang miệng ướt nóng của nàng, nuốt lấy nước ngọt hai người tiết ra.
“Không cần cung nữ. Ta không cần người khác dạy ta chuyện phòng the, ta chỉ cần Tiểu Xuân Tử dạy ta.”
Không biết Ngụy Diên An nghĩ đến cái gì, động tác có hơi mạnh bạo, cởi đai lưng và áo ngoài của Xuân Hiểu ra.
Xuân Hiểu vội vàng chống cự, la lên: “Nô tài cũng chưa từng học qua, sao có thể dạy bệ hạ được! Huống hồ nô tài còn bị thiến…”
“Không phải ngươi đã làm với Lý Ngạo Đạo sao?” Đột nhiên Ngụy Diên An đỏ mắt ngắt lời Xuân Hiểu, bàn tay hữu lực còn xoa bóp cánh mông co dãn của Xuân Hiểu, “Làm giống vậy với ta. Ngoan.”
Xuân Hiểu kinh ngạc quên cả phản kháng, sau một lúc mới giãy giụa nói, “Không có! Sao nô tài có thể để kẻ gian được lợi! Chẳng lẽ trong lòng bệ hạ, nô tài dơ bẩn như vậy, tùy người khác tiết dục sao?”
Sự mừng rỡ trong nháy mắt đánh sâu vào đáy lòng Ngụy Diên An, hắn trừng mắt, động tác đình trệ, lúng ta lúng túng hỏi, “Không, không có?”
Ngụy Diên An có mạng lưới tình báo của riêng hắn. Tin tức tình báo hắn thu thập được là, Lý Ngạo Đạo không ngừng thổi phồng chuyện hắn đè Tiểu Xuân Tử dưới thân như thế nào, nàng đã thống khổ xin tha ra sao, sướиɠ đến ướt mấy tấm chăn nệm, còn kẹp hắn đến dục tiên dục tử ra sao cho đám tướng của hắn nghe…
Xuân Hiểu thấy dáng vẻ không tin tưởng của Ngụy Diên An, tức khắc nghĩ đến chuyện Lý Ngạo Đạo mặt không đỏ tim không đập biên soạn chuyện giường chiếu của nàng và hắn. Kỳ thật Lý Ngạo Đạo còn chẳng biết nàng là nam hay nữ, vậy mà dám bịa chuyện như đúng rồi!
Xuân Hiểu cười lạnh một tiếng, “Thỉnh bệ hạ buông nô tài ra.”
Ngụy Diên An hồi thần, hai tai đỏ bừng, ngượng ngùng xoắn xít không muốn lùi ra, vật cứng dưới thân còn trộm đâm lên bụng nhỏ của Xuân Hiểu.
Trộm liếc khuôn mặt nén giận của Xuân Hiểu một cái, bàn tay trên mông Xuân Hiểu dịch lên eo ướt đẫm của nàng, làm nũng nói: “Tiểu Xuân Tử, ta khó chịu.”
“Nô tài ra ngoài truyền cung nữ thông phòng vào.”
“Không cần!”
Dáng vẻ của Ngụy Diên An vô cùng ủy khuất, hắn nhìn chằm chằm Xuân Hiểu, thấy mặt nàng không biến hóa, nhịn không được cắn lên vai của cô một cái.
Bờ vai trắng nõn mềm mãi lưu lại một dấu răng nhàn nhạt, không đau có hơi ngứa, còn dính nước miếng ướt nóng của Ngụy Diên An.
Xuân Hiểu thở dài, tay nhỏ sờ lên long căn cứng rắn của Ngụy Diên An, xoa xoa qυყ đầυ tròn trịa, bắt đầu di chuyển tay.
Loát dươиɠ ѵậŧ cho nhϊếp chính vương 8 năm, Xuân Hiểu bi thương phát hiện nàng đã tích cóp được một đống kinh nghiệm phong phú.
Tiểu xử nam Ngụy Diên An căn bản không phải đối thủ của tài xế già Xuân Hiểu, chưa đến một nén nhang đã đâm hông đυ.ng vào bàn tay Xuân Hiểu, trong miệng không ngừng nói lời cợt nhả, nào là tiểu yêu tinh nào là làm chết nàng, sau đó phun hết vào tay Xuân Hiểu, nước xung quanh hai người đυ.c nhẹ.
Ngụy Diên An muốn dùng ngón tay lấy chút tϊиɧ ɖϊ©h͙ đưa vào miệng Xuân Hiểu, lại bị nàng nghiêm khắc cự tuyệt, không thuận theo hắn không buông tha quấn lấy nàng bắt nàng làm thêm lần nữa, sướиɠ đến mức hôm sau không muốn lên triều nữa.
Xuân Hiểu quyết định phải kiểm tra long sàng và ngự thư phòng của Ngụy Diên An một chút, xem mấy năm nay rốt cuộc hắn đã coi sách da^ʍ uế gì! Lời cợt nhả nói hết lời này đến lời khác!Ps: Cám ơn Bbikutewa đã donate, chòi ui ta hông ngờ truyện sinh sau đẻ muộn này lại được nàng thích dị á. Hun nghìn cái ❤️❤️