“Đồ lẳиɠ ɭơ, câu dẫn ba chồng, ở trên giường dâʍ đãиɠ thành như vậy, còn cùng ta giả vờ cái gì?”
Kỳ thật ngay từ đầu Cố Dã đối với người con dâu ngoan ngoãn hiểu chuyện này thập phần thương tiếc, nhưng từ lúc tân hôn của con trai, trong lúc vô ý nhìn thấy hai người bọn họ làʍ t̠ìиɦ, người đàn ông cấm dục mười mấy năm ngay lập tức hừng hực bốc cháy dục hỏa.
Từ một năm trước thừa dịp con dâu tắm rửa, ông đã vọt vào phòng tắm mạnh mẽ cưỡиɠ ɧϊếp cô, sau đó Cố Dã bắt đầu đối với thân thể Bạch Thải Vi vô cùng say mê, mỗi khi hai người lén ở chung liền muốn lôi kéo cô da^ʍ lộng nhiều lần, bây giờ Bảo nhi đã ngủ, lại không có người ngoài ở đây, tự nhiên là thời điểm thích hợp để lăn lộn.
Lúc này, nam nhân thây đổi tư thế, bàn tay to banh rộng hai đùi của cô ra, đại dươиɠ ѵậŧ điên cuồng giã dập vào tiểu huyệt, qυყ đầυ thô to trực tiếp đỉnh vào cửa tử ©υиɠ, Bạch Thải Vi nhịn không được kêu lên một tiếng. “A ~ quá sâu quá sâu… Bụng đau… Cầu xin ba, không cần…”
“Tiểu da^ʍ phụ, không cắm sâu một chút thì làm sao có thể lấp kín dâʍ ŧᏂủy̠ vẫn luôn chảy ra.”
Khuôn mặt trắng nõn bởi vì động tình mà ửng đỏ lên, Cố Dã không ngừng đâm vào rút ra, hung hăng đĩnh động eo, giống như một con trâu đực cường tráng động dục, côn ŧᏂịŧ thô dài cắm vào mãnh liệt, nơi kết hợp của hai người tràn trề nước da^ʍ.
Gậy thịt đỏ tím dữ tợn hung bạo ra ra vào vào tiểu huyệt chật hẹp, theo động tác thọc vào rút ra, bụng dưới Bạch Thải Vi run rẩy co rút, gắt gao hàm chứa côn ŧᏂịŧ, dâʍ ɖị©ɧ chảy ra theo côn ŧᏂịŧ xuống hai bên sườn đùi trắng nõn, nhìn dáng vẻ con dâu, trong lòng ông vui sướиɠ cực độ.
Phát hiện ra tình trạng khó coi của mình, cô nức nở, lại sợ ông sẽ hôn môi mình nên quay mặt qua chỗ khác, mím chặt môi, mặc dù thân thể đã bị ba chồng vấy bẩn, tiểu huyệt bị nam nhân dã man gian da^ʍ, nhưng cô cũng không muốn cùng người đàn ông đáng sợ này hôn môi.
Cố Dã thấy thế cũng biết cô đang nghĩ đến cái gì, thấy cô bị côn ŧᏂịŧ của mình đâm mạnh khiến cả người đã run rẩy còn quay mặt qua chỗ khác, không muốn ông hôn, trong lòng Cố Dã càng thêm buồn bực, cô không muốn hôn, ông càng không để cô được như ý nguyện.
Không những thế, ông còn muốn bắt cô ăn nước bọt của ông, nghĩ như vậy, Cố Dã thô bạo dán vào khuôn mặt nhỏ, há miệng tham lam ngậm mυ'ŧ đôi môi mềm mại.
“Ngô ân ~ không, không cần ~” cô liều mạng lắc đầu trốn tránh, cuối cùng vẫn không đẩy ông ra được, Cố Dã như đang cơ khát mà mυ'ŧ nước bọt ngọt ngào của cô vào miệng, động tác hôn môi cùng cắm huyệt càng thêm mãnh liệt, Bạch Thải Vi bị thao đến choáng váng khó thở.
Ở trong suy nghĩ của Bạch Thải Vi, sinh hoạt của người nông dân đơn giản hơn so với ở nhà địa chủ, mà nữ nông dân lại luôn là thân bất do kỷ, chỉ phải trông cậy vào người chồng có thể đối đãi với mình tốt một chút, nhưng hiện tại người ngày đêm ở bên người cô không phải chồng, mà là chính mình ba chồng —— một người đàn ông đáng sợ giống như dã thú…
Lưu gia bên kia, từ khi Lưu Đại Nương biết con trai của mình có vấn đề, so với lúc trước bà càng thêm sầu muộn, suy nghĩ dăm ba bữa, bà vẫn chưa từ bỏ ý định, bảo Đại Căn đi lên trấn trên với mình, tính dẫn anh đi khám bác sĩ, dù sao người trong nhà đơn giản, ngươi không nói, ta không nói, sẽ có mấy người biết?
Thêm nữa, không có gì so với ôm cháu trai càng quan trọng hơn. Kỳ thật Lý Kiều Kiều cũng có chút sầu, nghe thấy mẹ chồng muốn mang chồng cô đi khám bác sĩ, ngược lại có chút trông mong, cô nhanh nhẹn thu thập đồ đạc cho Đại Căn, còn đưa tiền mình để dành cho anh nữa.
Trước khi đi cõi lòng đầy hy vọng nắm tay anh, con ngươi đen nhánh nở rộ lóe lên tia sáng mong quang, thanh âm mềm mại nói với anh: “Em ở nhà chờ anh trở về…” Đại Căn nhìn bộ dáng đáng yêu của cô thì cảm thấy trong lòng ấm áp, đã lâu rồi mới xoa mái tóc dài của Kiều Kiều, nặng nề gật đầu.
Mới hai ba ngày đầu, tuy rằng Lý Kiều Kiều làm việc bận rộn, nhưng trong lòng lại nôn nóng không chịu được, rảnh rỗi liền ở trong sân nhìn ra xa, chính là chờ tới ngày thứ sáu rồi mà người còn chưa trở về, hi vọng trong mắt cô chậm rãi tiêu đi không ít, chỉ hơi thở dài một tiếng.
Lưu Đại Tráng không biết vợ và con trai của mình đi trấn trên khám bác sĩ, thấy con dâu si ngốc ngồi ở bậc thang trước cửa nhà phát ngốc, vỗ vỗ vai cô. “Kiều Kiều, buổi tối con muốn ăn cái gì, ba nấu mì cho con nhé?”