Tensei Shitara Slime Datta Ken - Chuyển Sinh Thành Slime

Chương 6 : Skill Mới

Kể từ lúc tôi ‘thực’ Veldora, 30 ngày đã qua.

***

Tôi đã làm những gì trong thời gian qua?

Bạn là đồ ngốc à!

Hãy suy nghĩ đi chứ!

Chẳng phải tôi đã hóa thành một con Slime rồi sao?

Nếu bị các Ma vật khác tấn công, làm sao mà chống trả!

Mà, chạy trốn cón khó nữa là!!!

Thế nên, tôi đã nghĩ làm cách nào để chiến đấu.

Đồng thời cũng tranh thủ ‘xơi’ nốt những đám cỏ và những khoáng vật phát quang một cách huyền bí.

Nơi này, theo như lời của Veldora, là nơi có nồng độ Ma tố rất cao mà.

Cho nên những đám cỏ tập trung nơi này, hầu hết đều là cỏ Hipokte cả.

Đúng như dự đoán.

Kho dự trữ thuốc hồi phục của tôi thế là đã tăng lên đáng kể.

Còn về khoáng vật phát quang một cách huyền bí kia, chính là “Ma Khoáng Thạch”.

Tuy nó cứng hơn cả thép, nhưng lại là một loại kim loại khá linh hoat, nên đó là một kim loại rất tương thích với ma pháp.

Tôi đã mong đó là thứ khoáng thạch cực hiếm, nhưng tôi cũng chẳng biết nơi đây có mấy thứ nổi danh như Orichalcum, hay Hihiirokane không nữa.

Cơ mà, mấy thứ này có lẽ cũng đủ hiếm rồi. Có lẽ tôi đã hơi quá tham lam rồi.Đó là những gì tôi nghĩ đến trong khi tiếp tục ‘xơi’ mấy thứ cỏ và khoáng thạch ngon lành (không có vị giác mà?) này!

Do có thể bắn nước ra, tôi có thể dùng lưỡi dao nước được không nhỉ?

Un. Không cần bạn nói tôi cũng biết mà.

Mấy người, nghĩ tôi sẽ lại thất bại sao?

Có trêu chọc cũng vừa phải thôi chứ?

Đến cả tôi, cũng có thể làm được việc những người khác làm được mà.

Thậm chí cả khi trên cái báo cáo về tôi cũng có ghi 『Nếu cố gắng, tất làm được.』.

Thế nên, tôi, sẽ làm được.

Thế là, tôi ngay lập tức tiến đến hồ nước ngầm.

Đúng như tôi tưởng khi còn chìm trong bóng tối, cái hồ nước ngầm này cực kỳ rộng lớn.

Một bầu không khí tĩnh mịch, thần bí hơn cả trí tưởng tượng của tôi,.

Không có lấy một dấu hiệu của sinh vật nào, hoàn toàn tĩnh lặng.

Có lẽ là do Ma tố đã ngấm vào nước hồ rồi, nên không có sinh vật nào sống ở đây cả.

Đúng thật là tự nhiên chưa hề bị xâm phạm!

Thật là một tuyệt cảnh.

Dẫu sao…

Lần trước là chưa hề thử nghiệm gì cả, cơ mà, việc dốc toàn lực mà bắn nước ra là không tốt rồi.

Lần trước, do ‘miệng phun’ lớn quá, nên lực phun ra cũng lớn theo.

Lần này, tôi tưởng tượng đến một cây súng phun nước, và thử phun nước ra.

Khi miệng ngậm đầy nước, liền tưởng đến cảnh phun ra.

Nhưng chẳng có tí nước nào ra cả.

Giờ là quá nhỏ sao?

Khi đã mở ra thêm tí nữa, nước bay ra khá là mạnh.

Và tảng đá mục tiêu ướt đẫm.

Tốt, tốt.

Tiếp theo, tăng thêm tí lực nữa, và mở rộng miệng hơn.







Với tảng đá mục tiêu kia, tôi luyện tập dần dần gia tăng lực cho đòn súng nước.

Tôi dần nắm được nó rồi.

Tuy vậy, nếu trúng người, cũng chỉ bị đau chút thôi, chứ chưa thể gọi đó là một đòn tấn công quyết dịnh được.

Làm thế nào đây…

Trong lúc lo về chuyện đó, tôi đã đến hồ nước ngầm.

Khi mệt mỏi, nó liền trở thành một cái hồ bơi thư giãn.

Tôi chỉ đang nghịch nước à!?

Dùng 『Ma Lực Cảm Tri』, tôi quan sát việc nổi lên chìm xuống của mình.

Cứ như là một con sứa vậy…

Nếu làm cho mặt ngoài cơ thể rung động, tôi có thể tạo ra dòng nước không nhỉ?

Thông qua Ma lực ở mặt ngoài cơ thể để điều khiển Ma tố, cuối cùng tôi cũng tạo ra được rung động.*pyoon pyoon… pyooooon!*, và một rung động nhỏ đã tạo thành. Và tôi di chuyển trong nước.

Thành công rồi!!!

Tôi cực kỳ vui mừng, và tận hưởng chuyến bơi trong nước.

Thật là một sự thay đổi tâm trạng!

《Đạt được Skill 『Thủy Lưu Di Động』.》

Trong một thoáng, tôi đã tưởng rằng đó là do 『Đại Hiền Giả』, nhưng không, là “Giọng của Thế giới”.

Có vẻ như, trong lúc đang chơi đùa, tôi lại học được một Skill.

Trong nước và trên mặt nước, dường như tôi đều có thể di chuyển theo hướng tùy ý với tốc độ vừa phải.

Và nếu cần thiết, tôi có thể dùng 『Thủy Áp Thôi Tiến』 để tăng tốc.

Nếu nghĩ đến chuyện tôi không cần phải thở, việc chiến đấu trong nước trở nên rất dễ dàng.

Nó cũng rất phù hợp cho việc bỏ chạy.

Trong khi nghĩ như vậy, tôi ra khỏi hồ nước ngầm.

Kết thúc giải lao.

Vẫn còn vấn đề về cách tấn công.

Sau chuyến giải lao đó, tôi chợt nảy ra một ý tưởng.

Tôi chỉ phải gia tăng áp lực khi dùng súng phun nước thôi.

Lần này, là thử “tạo ra một hình ảnh nạp đầy nước vào một khối trụ, gia tăng áp suất và bắn ra một lượng nhỏ nước”.

Sau đó, thông qua việc hiệu chỉnh đường kính miệng và áp lực, mà có thể điều chỉnh uy lực.

*Bishuu!!!*

Một lượng nhỏ nước sắc bén bay ra, và đánh trúng vào tảng đá mục tiêu.

Để lại một vết nứt nhỏ.

Thành công rồi… có lẽ vậy.

Và để không quên cảm giác vừa nãy, tôi tiếp tục thực hành.

Hiệu chỉnh cả đường kính lẫn áp lực.

Tiếp theo là tạo một hình ảnh nước xoáy rồi bắn nước ra.

Thay vì kích cỡ miệng, tôi điều chỉnh hình dạng tia nước cho mảnh hơn.

Đúng thế! Hình tượng một “Lưỡi dao nước”.

*Bishun!*

Một lưỡi dao nước phóng xuất ra, và tảng đá mục tiêu bị cắt đứt!!!

Đến tôi là người thực hiện, mà còn phải ngạc nhiên trước uy lực nữa là.

Sau một tuần gian nan tu hành (cười) đầy hiệu quả, nay đã đơm hoa kết quả!

《Đạt được Skill 『Thủy Nhận』.》 (nhận: lưỡi đao)

《Các Skill 『Thủy Áp Thôi Tiến』, 『Thủy Lưu Di Động』, 『Thủy Nhận』 đạt được, tiến hóa lên thành Extra Skill 『Thủy Thao Tác』.》[1]

Ô hô!

Thực sự là có thành quả à nha.

Extra Skill, với Skill thông thường, có sự khác xa về mặt tính năng và uy lực.

Cuối cùng, tôi đã có biện pháp để chiến đấu rồi.

Thế là, tôi đã chuẩn bị sẵn sàng để khởi hành.

Cuối cùng.

Kể từ khi nhận ra mình được chuyển sinh cạnh cái hồ nước ngầm này, 120 ngày đã trôi qua.

Cuối cùng, ngày thực hiện chuyến rời nhà cũng đã đến.

Có chút bất an. Nhưng đó là chuyện không thể nói.

Do không có thanh đới, nên tôi thử sử dụng cơ thể mình thay thế để thực tập. Nhưng, không thành công.

Mặc dù tôi đã nghĩ nên ở lại đây để thực tập cho đến khi thành công, nhưng hình ảnh thành công không hiện đến.

Có lẽ chỉ đành trông vào “Thần giao cách cảm” mà giao tiếp thôi.

Cùng lắm thì, đành trông cậy vào người đối diện thôi, cho đến khi học được cách phát âm, chỉ đành cố chịu sự bất tiện này.

Có ở đây lâu thêm nữa cũng chả có ích gì.

Hiện tại, tôi rất muốn đi xem thế giới bên ngoài, và nếu có thể, thì gặp những đồng hương “Dị Thế Giới Nhân” khác.

Việc học ma pháp có vẻ cũng sẽ rất vui.

Với suy nghĩ đó, tôi cần phải nhanh nhanh khởi hành thôi.

Như câu nói “Việc hôm nay, chớ để ngày mai” mà.

Không có phản ứng gì từ Veldora cả.

Trông như anh ta đã hoàn toàn biến mất, nhưng tôi biết là không phải như vậy.

Đã hứa rồi mà.

Lần gặp tiếp theo, tôi sẽ chuẩn bị rất nhiều chuyện vui và thú vị để cùng cười với nhau.

Và tôi, đi khỏi nơi lòng đất rộng rãi thân quen này, để dấn bước lên mặt đất bao la kia.

Khát khao đến một thế giới chưa từng nhìn thấy, và mong chờ các sự kiện sẽ xảy đến…

Status

Họ tên: Rimuru Tempest

Chủng tộc: Slime

Gia hộ: Huy hiệu Bạo Phong

Danh hiệu: Không

Ma pháp: Không

Kỹ năng:

Unique Skill 『Đại Hiền Giả』

Unique Skill 『Bộ Thực Giả』

Skill cố hữu của Slime 『Dung Giải, Hấp Thu, Tự Kỉ Tái Sinh』

Extra Skill: 『Thủy Thao Tác』

Extra Skill 『Ma Lực Cảm Tri』

Kháng:

Kháng Biến Động Nhiệt ex

Kháng Công Kích Vật Lý

Vô Hiệu Đau Đớn

Kháng Điện

Kháng Tê LiệtStatus của Rimuru Tempest 1

———————————————————————-

Trong đáy của bóng tối rất rất sâu kia…

Nơi không có ai đến cả, trong sự tuyệt vọng.

Veldora lại dành thêm một ngày nữa một mình nhớ về khi trước.

Monster cấp “Thiên tai” “Bạo Phong Long Veldora”.

Monster đặc biệt cấp S.

Cả Ma vật lẫn Mạo Hiểm Giả đều được xếp Rank từ 1-6.

Cứ theo chuẩn đánh giá dó mà thêm “+” nếu là mạnh hơn, còn “-” nếu là yếu hơn.

Chính là theo sự hướng dẫn của “Dị Thế Giới Nhân”, Tổng quản lý của Hiệp hội Tự do, Grand Master Yuuki Kagurazaka[2], mà hệ thống phân loại này được thiết lập.

Cho tới lúc đó, vốn chỉ có hệ thống 4 bậc dễ hiểu Khởi sự → Sơ cấp → Trung cấp → Cao cấp mà thôi.

Nhân thể, Cao cấp = C Rank và trên nữa, Trung cấp = D Rank, Sơ cấp = E Rank, và Khởi sự = F Rank.

Do đó, số người tử vong do chiến đấu với các Ma vật mạnh hơn đã giảm mạnh.

Và khi ở cùng một thứ hạng, thì một trận 1 đấu 1 là ngang ngửa nhau.

Thế nên, việc chiến đấu cùng PT (Party) trở nên an toàn hơn rất nhiều.

Còn về S Rank đặc biệt kia, khi vượt quá mức A và đạt đến cấp Ma Vương, và cao hơn thế nữa là những Ma vật cấp “Thiên tai” và “Tai ách” (tai/thảm họa) mới được xếp vào S Rank.

Nó đã vượt quá cấp đánh giá thông thường A~F rồi, một tồn tại dị thường.

Thực sự thì, những Ma vật A Rank đó, cũng đã là một mối nguy đe dọa sự tồn tại của một quốc gia rồi.

Một mối nguy đủ gây tuyệt vọng.

Vốn dĩ, Veldora chẳng hề quan tâm gì đến những gì ở chung quanh mình cả.

Hôm nay, ông ta nghĩ.

Thật… rỗi rãi.

Bị “Dũng Sĩ” đánh bại cũng 300 trăm rồi.

Ông ta nghĩ về trận đấu nhiều lần rồi.

Tuy có tí cay đắng. Nhưng thật lạ là không có căm hận gì cả.

Chiến đấu theo hứng, và sống cũng theo hứng.

Có rất ít người dám cản đường ông ta.

Với ông ta, đó không phải là thất bại đầu tiên.

Thế nhưng, bị đánh bại trong một trận 1 đấu 1 trong cùng một tình trạng, đấy là lần đầu tiên.

Làn da trắng.

Đôi môi nhỏ, đỏ thắm.

Mái tóc dài, đen nhánh.

Không quá cao, nhỏ nhắn và mảnh khảnh.

Tuy khuôn mặt bị ẩn dưới cái mặt nạ, nhưng từ vóc dáng mà đoán, đó là một cô gái. Một cô gái rất đẹp.

Chính bởi mắt không thấy gì, nên mới không thể đọc được cảm xúc của cô ta.

Chắc do vậy? Không có cảm giác e sợ hay hận thù gì, việc cô ta vô cảm xúc mà vung kiếm lên thì thật đáng tiếc…

Có thể nào phá vỡ ngục lao này không?

Thỉnh thoảng ông ta cũng nghĩ như vậy.

Liệu ta có hoàn thành việc báo thù cô gái đó không? Ta không hề thù ghét gì cô ta chứ…?

Nếu có cơ hội, ông ta muốn được đấu một trận nữa.

Đó chính là những cảm xúc thật sự của Veldora.

‘Tuy nhiên, đó không phải là chiến đấu một cách máy móc, mà là một cuộc chiến thực sự đánh cược sự tồn tại của mình!’ là những gì ông ta nghĩ.

Để khiến cô gái, “Dũng Sĩ” kia, thừa nhận sự tồn tại của mình, và chiến đấu hết sức.

Điều đó đã trở thành một ước vọng của Veldora.

Sinh mệnh của loài người rất ngắn.

Không thể nào ước vọng của mình thành hiện thực được, Veldora hiểu rất rõ điều đó.

Tuy vậy… Veldora vẫn cứ hy vọng……

Bao nhiêu năm đã qua rồi…

Một ngày nọ,

*Gorogoro, zudon!!!*

Một vật thể màu xanh nhạt va đập vào ông ta.

Chung quanh đây, do lượng Ma tố được tiết ra rất cao, nên không một sinh vật thông thường nào sống được.

Ngoài ra, việc chạm vào ông ta, vốn là một khối Ma tố, là rất khó khăn, ngay cả với một Ma vật cấp cao.

Veldora cảm thấy hứng thú, và quan sát vật thể kia.

Và cuộc gặp gỡ xảy đến.

Đối với một Veldora hầu như đã từ bỏ sinh mệnh của mình, sinh vật kỳ lạ đó đã gây cho ông ta một hy vọng.

Cuộc hội ngộ này, chắc chắn sẽ đem lại một thứ gì đó.

Veldora có dự cảm như vậy.

Một dự cảm mà từ trước tới nay chưa từng có…

(Ngươi có nghe được ta không? Kẻ bé nhỏ kia.)

Veldora tin tưởng vào điều đó và cất giọng!