Thư Ký Của Tôi Biết Bắt Quỷ

Chương 60

Hàn Hướng Nhu cười rồi vỗ vỗ bả vai của cô: “Chị có vận thế cực kỳ tốt, hiện tại huyết quang tai ương đã không có, những chuyện rắc rối trong nhà cũng giải quyết xong, giờ chị chỉ cần lo sự nghiệp của chị là được. Qua ngày mười một tới này là đẩy mạnh hạng mục hợp tác rồi, chúng ta sẽ thường xuyên gặp mặt mà.”

Vừa nghe được câu này, mặt mày của Lisa trở nên hớn hở, cô gật đầu rồi thân mật ôm lấy cánh tay của Hàn Hướng Nhu cọ cọ trên vai cô: “Khi nào về chúng ta lại nói chuyện phiếm trên WeChat.”

Hàn Hướng Nhu vẫy vẫy tay rồi vào cao ốc công ty, Lisa xoay người vừa muốn trở lại trên xe, đúng lúc Cố Bách Nhiên vừa xuống xe, hai người liếc nhìn nhau một cái. Cố Bách nhiên thấy mặt mày đầy vui mừng của Lisa thì tâm tình rất phức tạp, anh gật đầu với Lisa rồi khách sáo hỏi một câu: “Cô Trần muốn đi lên uống ly trà không?”

Trần Lisa nở nụ cười khéo léo: “Cảm ơn tổng giám đốc Cố, tôi chỉ tới đưa Nhu Nhu đi làm. Công ty tôi còn có việc nên phải trở về ngay.”

Cố Bách Nhiên nhớ đến tối hôm qua sau khi tan tầm Lisa tới công ty đón Hàn Hướng Nhu, sáng sớm hôm nay lại vội đưa tới thì lập tức biểu cảm trên mặt hiện vẻ khó nắm bắt.

Hàn Hướng Nhu vừa mới để túi xách vào ngăn tủ thì ba người Khương Manh Manh, Vương Nhạc Nhạc, Tống Vũ liền dán lên rồi dùng vẻ mặt tò mò hỏi: “Cô Trần kia có phải thật sự có huyết quang tai ương không thế?”

“Đã giải quyết xong.” Hàn Hướng Nhu cầm trà hoa đi rót nước sôi: “Đề cập tới chuyện riêng cá nhân thì em không thể nói chi tiết cho các chị được. Nhưng sao các chị lại quan tâm cái này?”

“Không phải quan tâm cô ấy mà là quan tâm đến chuyện về linh dị.”

“Giống như xem phim kinh dị vậy.”

“Kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà!”

Hàn Hướng Nhu cười khẽ một tiếng: “Các chị đúng là Diệp Công thích rồng, chờ đến khi thật sự thấy thì các chị còn kêu to hơn so với người khác nữa đấy.”

***Diệp Công thích rồng - Diệp Công Hiếu Long: Câu thành ngữ ‘Diệp Công Hiếu Long’ là một câu thành ngữ dùng để chỉ người bề ngoài thì tỏ ra rất say mê một sự vật sự việc nào đó nhưng thực tế lại không thật lòng, cũng để chỉ người chỉ biết lý thuyết mà không biết thực tế. Điển tích ‘Diệp Công Hiếu Long’ kể rằng từ nhỏ Diệp Công luôn nói rất si mê rồng, ông vẽ và khắc rồng lên trên tường và cột nhà. Rồng thật ở trên trời biết chuyện cảm động bèn từ trên trời giáng xuống nhà Diệp Công, Diệp Công nhìn thấy rồng thật liền sợ hãi quay người bỏ chạy. Điều này có nghĩa Diệp Công không thật lòng thích rồng mà chỉ thích những thứ có hơi hướng rồng mà thôi. (sưu tầm)

“Chẳng phải còn có em sao.” Khương Manh Manh ỷ vào dáng người thấp bé, ôm lấy cánh tay của Hàn Hướng Nhu rồi dựa lên người cô như chim nhỏ nép vào người. Vương Nhạc Nhạc ở bên kia không cam lòng yếu thế, cứ kéo tay Hàn Hướng Nhu không chịu buông. Tống Vũ ở phía sau tức tối dậm chân, lúc thì chen ở bên Khương Manh Manh, lúc thì muốn kéo tay Vương Nhạc Nhạc ra làm Hàn Hướng Nhu cười không ngừng.

Cố Bách Nhiên đi ra thang máy thì nhìn thấy cảnh ba nữ thư ký đang vây quanh Hàn Hướng Nhu tranh sủng, anh hơi nhíu mày, luôn cảm thấy có điểm nào đó không giải thích được. Trắng trợn táo bạo trái ôm phải ấp như vậy thật sự tốt sao?

****

Trương Chiêu Dục đưa đơn đã ký tên và số thẻ giao cho bộ tài vụ, sau khi nhìn chằm chằm họ chuyển tiền xong thì không chờ nổi nữa mà gọi điện thoại ngay cho Hàn Hướng Nhu.

Hàn Hướng Nhu đang ngủ say ở phòng nghỉ thì bị tiếng chuông điện thoại đánh thức, cô mơ màng cầm điện thoại để sát vào tai: “Alo, là ai vậy?”

“Chào cháu, chú là Trương Chiêu Dục đây!”

“Trương Chiêu Dục là ai?”

Trương Chiêu Dục cầm di động im lặng vài giây cho đến khi tiếng hít thở bên kia đã ổn định thì ông mới nói với vẻ bất đắc dĩ: “Là Trương Chiêu Dục thiếu cháu 1 triệu.”

Đang trong tình trạng không cẩn thận sắp lăn ra ngủ tiếp, Hàn Hướng Nhu lập tức mở mắt: “Chú chuyển tiền chưa ạ?”

Trương Chiêu Dục cười không ra tiếng: “Chú đã nhìn tài vụ gửi rồi, trong vòng một giờ sẽ vào tài khoản.” Tiếp theo, ông nghe được giọng nói thỏa mãn truyền từ di động bên kia: “Cảm ơn chú nha trưởng phòng Trương, về sau có gì cần yêu cầu hỗ trợ thì có thể tìm cháu.”

“Chỉ cần có tiền thưởng là được đúng không?” Trương Chiêu Dục cười một tiếng, thừa dịp tâm tình Hàn Hướng Nhu đang vui vẻ thì nhanh chóng nhắc tới việc chính: “Chú muốn hỏi một chút, đạo hữu Hàn có hứng thú gia nhập cục điều tra vụ án linh dị bọn chú không?”

Hàn Hướng Nhu hơi chần chờ, cô ngồi dậy khỏi giường: “Tiền lương chỗ các chú cao không ạ? Phúc lợi đãi ngộ thì sao? Làm mấy ngày nghỉ mấy ngày ạ?”

Trương Chiêu Dục ngẩn ra ngay tại chỗ, ông ở cục điều tra vụ án linh dị lâu như vậy, thế mà đây vẫn là lần đầu tiên gặp được người hỏi đến phúc lợi đãi ngộ, trước đây đều là các môn phái tranh cướp nhau tặng người.

Nghe được bên kia không có động tĩnh gì, Hàn Hướng Nhu cau mày lại: “Phúc lợi đãi ngộ không tốt sao ạ?”

“Tốt tốt tốt! Phúc lợi đãi ngộ chỗ bọn chú đặc biệt tốt!” Trương Chiêu Dục lau mồ hôi vội nói không ngừng: “Lương tháng 15 nghìn, Làm sáu ngày nghỉ hai ngày, mỗi tháng còn có thể nhận được ba lá bùa trung cấp, có nhiệm vụ được nhận bùa riêng.”

Lập tức hứng thú của Hàn Hướng Nhu vơi đi một nửa: “Không chênh lệch với tiền lương hiện giờ của cháu là mấy sao? Vậy tiền thưởng đâu ạ?”

Trương Chiêu Dục xấu hổ vuốt mặt rồi khô khốc nói: “Tiền lương chỗ bọn chú đã rất cao rồi nên không có tiền thưởng. Nhưng nếu phá được vụ án lớn là có thể nhận được một lá bùa cao cấp.”

Hàn Hướng Nhu thở dài đầy ẩn ý: “Không có tiền thưởng à……”

Trương Chiêu Dục lập tức hiểu được ý trong lời nói của Hàn Hướng Nhu nên rất bất đắc dĩ: “Tiền làm sao có thể so sánh được với lá bùa cao cấp chứ? Tuy bùa cao cấp không khan hiếm bằng bùa cực phẩm nhưng cũng không phải dễ dàng mua được. Chỉ cần cháu gia nhập vào cục điều tra linh dị bọn chú thì chú tin là với năng lực của cháu mỗi tháng đều có thể lấy được khen thưởng bùa cao cấp.”

Hàn Hướng Nhu ngáp một cái, nếu nói cô tập trung tinh lực, chỉ mất một giờ là có thể vẽ được mười mấy lá bùa cực phẩm thì việc gì phải mệt chết mệt sống gia nhập vào cục điều tra linh dị, lại còn không lấy được tiền thưởng nữa, quả thực quá mệt.

“Cảm ơn chú nha trưởng phòng Trương, lần sau có việc không dễ giải quyết thì có thể tìm cháu, chuyện gia nhập vào cục điều tra linh dị thì thôi ạ.” Hàn Hướng Nhu vừa muốn ngắt cuộc gọi thì lại nhớ tới một chuyện quan trọng bèn vội vàng bổ sung một câu: “Đúng rồi, mời cháu hỗ trợ thì trực tiếp đưa tiền là được, cháu không cần bùa đâu!”

So với buổi sáng mơ màng đi vào giấc ngủ, trải qua giấc ngủ trưa khiến Hàn Hướng nhu có tinh thần hơn nhiều, buổi chiều nắm chặt thời gian làm cho xong việc. Vừa mới chuẩn bị đi pha cà phê thì bỗng nhiên Trần Lâm gửi thông báo công việc, yêu cầu sau mười phút nữa đến phòng họp mở cuộc họp.

“Tập đoàn Thần Huy chúng ta mỗi tháng cần có bộ phận thay phiên tham gia hoạt động công ích, rằm tháng này tới bộ phận thư ký của chúng ta rồi. Địa điểm của lần hoạt động công ích này là viện dưỡng lão huyện Hoàn Quả, thời gian là thứ sáu đến chủ nhật, ăn ở đều tại nơi đó, mọi người xem xem lần này có ai rảnh đi một chuyến không?”