Thư Ký Của Tôi Biết Bắt Quỷ

Chương 58

Bốn người Hàn Hướng Nhu và Trần Kiến Thành đi được vài bước thì nhìn thấy bốn anh em Trần Nặc Hàng đang nằm hôn mê bất tỉnh, ông lão Trần đang quỳ trên mặt đất ôm lấy Trần Nặc Hàng vào ngực khóc lóc không ngừng. Hàn Hướng Nhu liếc nhìn bọn họ rồi vòng qua đi tới căn phòng cuối cùng.

Mùi hôi thối trong phòng lúc này đã tản đi kha khá, ba người Trần Kiến Nghiệp té xỉu ở cửa không nguy hiểm đến tính mạng nhưng Vương Lão Tam và Tiền Hổ lại bị lệ quỷ và hủ thi xé nát, ngay cả hồn phách cũng bị nuốt.

Nữ quỷ ôm ba anh linh của cô ta đứng ở cửa sổ, sau khi mối thù lớn đã báo thì oán khí trên người cô ta cũng tan đi hết, lộ ra khuôn mặt thanh tú vốn có. Hủ thi ngồi xổm trong góc ôm lấy đầu gối rách mướp của mình khóc không phát ra tiếng.

“Cảm ơn cô đã đồng ý cho chúng tôi báo thù.” Nữ quỷ cúi chào Hàn Hướng Nhu một cái.

Hàn Hướng Nhu thở dài: “Chỉ là tội nghiệt trên người cô càng nặng hơn, sợ là tới bên kia hình phạt sẽ càng nặng.”

“Tôi không quan tâm.” Sắc mặt của nữ quỷ bình tĩnh nói: “Chỉ cần có thể báo thù thì dù có hồn phi phách tán tôi cũng đồng ý.”

Ba người nhà Trần Kiến Thành đứng ở cửa một lúc, bọn họ thấy bộ dáng nữ quỷ và hủ thi không thương tổn người mới bạo dạn bước vào trong phòng một bước, đến khi nhìn thấy thi thể của Vương Lão Tam và Tiền Hổ thì nháy mắt sắc mặt biến đổi, vội vàng cầu cứu Hàn Hướng Nhu: “Đại sư, hai người họ chết ở chỗ này thì phải làm sao bây giờ?”

Hàn Hướng Nhu dùng vẻ mặt khó hiểu đáp: “Còn có thể làm sao bây giờ? Đương nhiên là báo cảnh sát rồi!”

Trần Kiến Nghiệp mở to hai mắt nhìn: “A?”

***

Nửa giờ sau, trưởng phòng Trương Chiêu Dục của cực điều tra vụ án linh dị mang hai cấp dưới của ông là Lý Đại Đông và Vương Chí Cường tới nhà họ Trần. Khi tiến vào biệt thự, luông âm khí nồng nặc và mùi máu tươi bay từ tầng hai xuống, sắc mặt của Trương Chiêu Dục trở nên cực kỳ nghiêm túc, lập tức bước chân nhanh hơn vừa rồi vài lần.

Lý Đại Đông đi theo sau Trương Chiêu Dục, nhìn hành lang tầng hai đang nằm bốn người bèn ngồi xổm xuống duỗi tay ra kiểm tra: “Không chết nhưng trên người dính âm khí và đen đủi không ít đâu.”

Nếu không chết thì không liên quan tới chuyện của ông, Trương Chiêu Dục đi tới cuối hành lang, vào căn phòng trong cùng.

“Ô, náo nhiệt ghê, lại có nhiều người như vậy.” Trương Chiêu Dục bước qua cơ thể của Trần Kiến Nghiệp, sau khi chào hỏi Hàn Hướng Nhu xong thì chỉ vào thi thể của Vương Lão Tam và Tiền Hổ ở trên sàn: “Đây là sao thế này?”

Hàn Hướng Nhu ngáp một cái rồi giải thích qua loa: “Không biết người này tu luyện tà pháp gì mà bắt người phụ nữ này rồi mổ bùng cô ấy, còn mang cô ấy và ba đứa con luyện thành lệ quỷ.” Lại chỉ chỉ vào hủ thi và nói tiếp: “Cái này là do người tên là Tiền Hổ luyện, tôi đoán gã muốn luyện thành cương thi nhưng kết quả kỹ thuật kém cỏi nên mới tạo ra cái thứ đồ chơi đó.”

Lý Đại Đông và Vương Chí Cường chia nhau ra kiểm tra thi thể của Vương Lão Tam và Tiền Hổ rồi báo cáo: “Đúng là có dấu vết bị cắn trả nhưng nhiều lắm thì cắn trả chỉ làm cho hai người bọn họ bị thương nặng, còn chưa đến mức mất mạng.”

Trương Chiêu Dục nhíu mày, dựa lên tường bên người Hàn Hướng Nhu: “Là hai người họ làm đúng chứ! Vì sao cô không ngăn cản bọn họ báo thù?”

“Vì sao tôi muốn cản?” Hàn Hướng Nhu cười nhạo: “Bọn họ đều bị chết thảm như vậy, linh hồn còn bị sử dụng thì tôi có tư cách gì ngăn cản người ta báo thù? Chẳng lẽ ngài cảm thấy tôi có mặt mũi lớn đến thế?”

“Vậy mấy người nằm xuống kia là chuyện thế nào?” Trương Chiêu Dục chỉ vào đám người Tràn Kiến Nghiệp đang hôn mê hỏi: “Âm khí trên người đều ngấm vào tận hồn phách.”

“Bọn họ là kẻ mua, hung, gϊếŧ, người.” Hàn Hướng Nhu thương hại chỉ vào Trần Kiến Thành: “Người tốt này nuôi cha nuôi anh em nuôi cháu trai, kết quả những người này liên hợp lại muốn chiếm đoạt tài sản của ông ấy, mời hai kẻ kia đến hại tính mạng cả một nhà bọn họ. tôi đoán những con sói mắt trắng này nhìn thấy cảnh lệ quỷ cắn trả nên không chịu nổi kí©ɧ ŧɧí©ɧ ngất đi rồi, dù sao cũng không chết, chi tiết này không cần phải để ý đến.”

Tuy Trương Chiêu Dục biết mấy người này khẳng định là không chỉ đơn giản bị dọa như vậy, nhưng có mấy lời Hàn Hướng Nhu nói rất đúng, nếu bọn chúng không chết là đại biểu cho ngay cả có viết báo cáo bọn họ cũng không thể đưa lên trên, chút chi tiết này đúng là không cần để ý.

Tuy Hàn Hướng Nhu kể lại những chuyện đã trải qua nhưng cục điều tra linh dị vẫn dựa theo phương pháp xử lý sự việc của cục để kiểm tra hiện trường như cũ, cũng kiểm tra tất cả video giám sát. Vương Lão Tam và Tiền Hổ ở trong phòng làm pháp được ghi lại rõ ràng, không có gì có thể nghi ngờ. Cục điều tra linh dị không đến một giờ đã hoàn thành công tác lấy được bằng chứng.

Lý Đại Đông lấy ra hai lá bùa ném về phía thi thể của Vương Lão Tam và Tiền Hổ, hai thi thể nhanh chóng bị đốt cháy, ngay cả tro cũng không lưu lại. Trương Chiêu Dục nhìn lệ quỷ và hủ thi thành thật đứng ở một bên chờ đợi xử lý thì trầm ngâm một lát rồi quay đầu hỏi Hàn Hướng Nhu: “Mỗi lần cô gặp được lệ quỷ đều xử lý như thế nào?”

“Mở quỷ môn tiễn đi thôi!”

Hàn Hướng Nhu nói nhẹ nhàng bâng quơ, Trương Chiêu Dục thì nghe đến trợn mắt há hốc mồm, mất một lúc mới phản ứng lại rồi hỏi một cách khách sáo: “Vậy xin mời cô hỗ trợ tiễn đi được không?”

Đôi mắt của Hàn Hướng Nhu díu lại vào nhau, thật sự không muốn làm gì: “Đây chẳng phải là việc của các vị sao?”

Trương Chiêu Dục nghẹn một lúc không nói gì, ông đang muốn hạ lệnh đưa âʍ ѵậŧ này mang về cục điều tra linh dị thì bỗng nhiên nhớ tới vụ Hàn Hướng Nhu ở đảo Hải Thần chào hàng bán lá bùa với mình thì lập tức nở nụ cười: “Đúng rồi, có chuyện quên nói cho cô. Vụ án ở đảo Hải Thần chúng tôi đã điều tra rõ, thuộc về vụ án có tính nguy hiểm ở cấp bậc rất cao. Bởi vì cống hiến đặc thù của cô nên thượng cấp bộ phận chúng tôi đặc biệt phê chuẩn tiền thưởng 1 triệu cho cô.”

Lập tức đôi mắt buồn ngủ khép thành một đường của Hàn Hướng Nhu mở ra, nhìn hết sức sáng ngời: “Khi nào tiền thưởng đưa cho tôi?”

Trương Chiêu Dục giả vờ bất đắc dĩ: “Đương nhiên là chờ đến khi tôi làm xong công tác mới có thể giúp cô trình đơn được, trước hết tôi phải nghĩ biện pháp kéo hồn phách của hủ thi ra, còn phải tìm cao tăng siêu độ cho bọn họ, việc quá nhiều cảm giác như mất một tuần cũng không xong được!”

Hàn Hướng nhu nhìn bộn dáng lắc đầu thở dài của Trương Chiêu Dục thì không nhịn được trợn trắng mắt, cô duỗi tay lấy ra một lá bùa, đợi khi lá bùa đốt hơn một nửa thì ném lên không trung, một quỷ môn xuất hiện trước mặt mọi người.

Tuy Trương Chiêu Dục đoán được Hàn Hướng Nhu có phương pháp thông âm nhưng thật sự không nghĩ tới lại đơn giản thô bạo như vậy, pháp quyết cũng không cần bấm đã mở ra quỷ môn.

Khi nào quỷ môn dễ mở như vậy?

Nữ quỷ nhìn thấy quỷ môn đang không ngừng truyền ra âm khí thì lập tức chạy tới, cô ta vội vã cúi đầu về phía Hàn Hướng Nhu rồi ôm ba đứa trẻ đi vào. Hàn Hướng Nhu đi tới trước mắt hủ thi, vì ghét bỏ nên cách anh ta 2m rồi dừng lại, đốt một lá bùa Dẫn Hồn để lấy hồn phách từ trong cơ thể của anh ta ra.

Hồn phách của hủ thi thấy cuối cùng bản thân đã thoát khỏi cơ thể tanh tưởi kia thì vui mừng bật khóc, vừa định nói hai từ cảm ơn thì đã bị Hàn Hướng Nhu giơ lên ném vào quỷ môn.

Vung tay đóng lại quỷ môn, Hàn Hướng Nhu sảng khoái dễ chịu hỏi: “Ngày mai có thể chuyển tiền được không?”

Trương Chiêu Dục: “……”