Quý Dư Niên là cháu trai đích tôn của Quý gia ,từ nhỏ đã là tiểu bá vương trong khu đại viện , không có ai dám chọc hắn tức giận Ông nội Quý cũng rất hối hận vì khi còn nhỏ đã quá nuông chiều hắn ,khiến hắn mới 5 tuổi đã đi đánh nhau , ở nhà thì đánh hhau với con cái của những gia tộc khác trong đại viện ,ở trường thì cải tay đôi với giáo viên
Không ngờ tiểu bá vương ương ngạch đó lại có ngày phải ngoan ngoãn cúi đầu trước mình bởi vì cô gái nhỏ Kiều Niệm
Xem ra quyết định đem Kiều Niệm về nuôi dưỡng là một quyết định rất đúng đắn
Gia tộc họ Quý chỉ có hai nhánh chính nên con cháu vô cùng ít hỏi , ông nội Quý có một trai một gái
Cô con gái tên Quý Nhã đã lấy chồng ,có một đứa con trai và con gái , bé trai nhỏ hơn Quý Dư Niên một tuổi , bé gái thì lớn hơn Kiều Niệm nữa tuổi .Con trai cả Quý Xuyên có vợ là Dương phu nhân , chỉ có một trai duy nhất đó là Quý Dư Niên
Trên bàn ăn Quý gia , hôm nay Quý Dư Niên không ngồi bên cạnh ông nội của mình mà cậu bé chuyễn sang ngồi cạnh Kiều Niệm
Hắn nhìn mẹ mình móm từng muỗng cháo bí đỏ của cô nhóc
“ ê...a...”
Kiều Niệm ăn rất vui vẻ , miệng kêu ê a suốt , chưa bao giờ trên bàn ăn Quý gia lại vui vẻ như vậy
“ Dư Niên mau ăn bữa tối của con đi , đừng nhìn tiểu Niệm ăn mãi “
Dương phu nhân nói với con trai rồi cầm khăn lau khoé miệng dính cháo của Kiều Niệm
“ ồ...”
Quý Dư Niên trả lời cho có thôi chứ cậu vẫn nhìn cô nhóc ăn xong bản thân mới cầm muỗng lên ăn
Kiều Niệm ăn xong ,hai mắt đặc biệt to tròn nhùn xung quanh , miệng cười khúc khích không ngừng , kể cả Quý Xuyên yêu thương con bé
Ông nội Quý thì khỏi phải nói , gia tộc thiếu trẻ em nên ông đặc biệt yêu quý đứa bé này
Kiều Niệm nhìn Quý Dư Niên ngồi bên cạnh , ê a giơ cánh tay đầu thịt ra kéo áo cậu
Quý Dư Niên thấy Kiều Niệm chủ động chơi đừa cùng mình , cậu bé rất vui vẻ đẩy cơm tối qua một bên ,đùa giỡn với cô
Dương phu nhân lắc đầu , dặn dò phòng bếp chuẩn bị ít đồ ăn khuya cho cậu
Quý Dư Niên không quan tâm mọi người ngăn cản ,đòi bế Kiều Niệm cho bằng được nhưng không ngờ cậu bé bế rất vững chắc , không hề lung lay một xíu nào
Quý Dư Niên vui vẻ hôn hôn đôi má phấn nộn trước mắt mình , khẽ vươn đầu lưỡi liếʍ nhẹ một cái
Không có vị gì hết , thật kỳ lạ ,rõ ràng mình ngửi thấy mùi sữa mà
Có lẽ phải cắn mới cảm nhận được
Nghĩ vậy Quý Dư Niên há miệng , dứt khoát cắn một cái vào bên má phúng phính của Kiều Niệm
“ EO.....EO......”
Tức thì trong ngôi biệt thự vang lên tiếng tiếng khóc chấn động ,mọi người lật đật bỏ cả công việc chạy tới