Lục Tật quay đầu nhìn cô, bóng tối đối với anh chỉ là thùng rỗng kêu to, làm anh có thể nhìn thấy rõ ràng khuôn mặt nhu hòa của người bên cạnh.
Còn có khóe môi tươi cười xinh đẹp kia.
“Con quỷ thứ 2 đâu.” Cố Cửu nhẹ nhàng mà nói, “A Tật, cô nói trong phòng này còn có bao nhiêu con quỷ?”
Lục Tật: “Tôi không biết.”
“Chúng ta đi tìm thử xem, lầu 1 khẳng định là có, đáng tiếc con quỷ kia không chịu ra đây tìm tôi.” Cô có chút thất vọng, đảo cũng không miễn cưỡng.
Hai người tiếp tục đi dạo trên lầu 3, đi đến nhà tắm lầu 3.
Trong nhà tắm cũng thực an tĩnh, có thể nghe được rõ ràng tiếng nước rơi, tí tách tí tách, ở tróng thế giới bóng tối an tĩnh phá lệ bắt mắt, tựa hồ đang nhắc nhở người chơi có tình huống khác thường đang xảy ra.
Cố Cửu đi theo tiếng nước rơi đi đến một chỗ, phát hiện là một căn phòng tắm, cửa đóng kín kẽ.
Cô duỗi tay đẩy thử, cánh cửa cũ nát phát ra một tiếng kẽo kẹt, chậm rãi mở ra, lộ ra màn ảnh phía sau cửa.
Một người đang bị treo ngược ở trên trần nhà, máu từ thân thể hắn uốn lượn mà nhiễu xuống, đọng lại trên đầu, tóc bị máu làm ướt nhẹp nhiễu từng giọt từng giọt xuống đất, phát ra tiếng tí tách.
Mặt người bị treo ngược đối diện cửa, một đôi mắt có đồng tử rất nhỏ cố gắng trừng to ra giống như ch·ết không nhắm mắt, thẳng lăng lăng mà nhìn 2 người xuất hiện ở cửa nhà tắm.
Cố Cửu trấn định mà nhìn một màn này.
Lục Tật cũng không lên tiếng.
Trong lúc 2 người đang an tĩnh chăm chú nhìn, người bị treo ngược —— hoặc là nói là thân thể con quỷ bắt đầu vặn vẹo lên, rõ ràng thân thể còn đang treo ngược ở nơi đó, nhưng cổ lại giống dây thun như duỗi ra, đầu hướng tới cửa tìm kiếm, trên mặt lộ ra một nụ cười quỷ dị cứng đờ, khóe miệng chảy xuống nước bọt ố vàng.
Nước bọt tựa như nước thi thể.
Mắt thấy đầu quỷ sắp tới gần, Cố Cửu tán nó một cái tát.
Chờ cô vả mặt nó xong, trên mặt cô lộ ra vẻ ghê tởm, duỗi tay kéo cửa nhà tắm, sinh sôi kéo xuống một tấm ván gỗ, huớng tới đầu quỷ con dãn đập qua.
Con quỷ kia đầu tựa như quả bóng bàn, bị Cố Cửu đập bay về nhàtắm, đυ.ng vào trên tường, sau đó lại bắn ngược trở về.
Mỗi khi nó bắn ngược tới cửa, Cố Cửu túm lên tấm ván gỗ đập qua đi.
Sau vài lần, thân thể con quỷ treo ngược lung lay, chiếc cổ dài bị vặn thành bánh quai chèo, đầu bị dính đầy máu, nhìn không rõ b·iểu t·ình.
Cố Cửu dùng tấm ván gỗ đập thêm cú chót, đem đầu con quỷ đè trên mặt đất, cách tấm ván gỗ đạp lên mặt nó, không kiên nhẫn mà nói: “Loại chiêu số này mà muốn dọa sợ bà cô nhà ngươi a? Tưởng bở! A Tật, làm ếch xanh nuốt nó.”
Ếch xanh nhảy ra, hé miệng đem con quỷ bị Cố Cửu đè trên mặt đất chà đạp toàn bộ nuốt vào.
Mặt Cố Cửu đầy vẻ không cao hứng mà sang bên cạnh rửa tay, vừa rửa tay vừa nói: “Chẳng lẽ mỗi con quỷ ở chỗ này đều ghê tởm như vậy sao?”
Hai con quỷ hôm nay, không phải ở trong phòng bếp nhặt rác, thì ở nhà tắm treo ngược, thật sự ghê tởm.
Lục Tật khó được an ủi nói: “Đại khái nơi này là trò chơi cấp thấp nhất, lực sát thương của quỷ không mạnh, chỉ có thể lấy hình tượng khủng bố đi hù dọa người chơi.”
Nếu là người chơi bình thường, nhìn thấy một màn này còn không nhanh chân chạy trốn, nơi nào sẽ giống cô đối đầu chính diện, biểu diễn tay không xé quỷ quái?
Cố Cửu cũng không phải người không biết tốt xấu, từ lúc tiến vào trận đầu trò chơi, cô đã phát hiện phó bản cấp D quỷ lực sát thương không mạnh, không thể tạo thành uy h·iếp đối với chính mình, cho dù có thể tạo thành uy h·iếp, cũng sẽ có đồ vật khắc chế quỷ quái xuất hiện.
Đây cũng là quy tắc đặc thù của phó bản cấp D, luôn cho người chơi hy vọng sống, sẽ không phá hủy tất cả đường sống của các người chơi.
Nhưng chuyện này không đại biểu tất cả quỷ quái trong thế giới trò chơi đều là yếu nhớt như vậy, chỉ là trước mắt cô chưa gặp được mà thôi.
Bất quá cô có tự tin, chờ về sau cô lên tới C cấp, khi gặp được quỷ quái lợi hại, thực lực của cô cũng sẽ tăng lên.
Rửa tay sạch sẽ, hai người rời đi nhà tắm.
Bọn họ lại ở lầu 3 xoay chuyển mấy vòng, không gặp được mấy con quỷ khác, liền rời đi lầu 3.
Khi xuống lầu, các cô gặp được người chơi khác cũng lên lầu 3 tra xét.
Căn nhà này kỳ thật cũng không lớn, số lượng người chơi lại không ít, thực dễ dàng gặp được.
Cố Cửu cùng bọn họ trò chuyện một hồi, hỏi: “Các anh có gặp được con quỷ nào không?”
Một người chơi nam nói: “Không có, bất quá phòng kế bên giống như có người…… Ý tôi là, không phải nói người chơi giống chúng ta, mà là căn phòng đó có những động tĩnh không rõ, kế bên phòng tôi là phòng trống, nhưng giống như có người ở đó vậy, buổi sáng tôi mở cửa đi vào xem qua, cũng không thấy có người ở đó.”