Ở Trên Đường - Trạm Dừng

Chương 3: Bạn gái của cậu còn đang ở đây

Cũng không phải Tô Mạn cố ý không mặc qυầи ɭóŧ, lúc trước trong khi chờ máy bay cất cánh, nàng không nhịn được đã cùng với một ca ca đang cũng đợi chuyến bay khác làʍ t̠ìиɦ .

Đối phương là người Italy, mặt mày thâm thúy, đôi mắt xanh thẳm, đồ vật dưới háng cũng phi thường to lớn.

Tô Mạn xinh đẹp thấy rõ, lại còn mặc sườn xám mang đậm khí chất phương đông, lại còn có thể sử dụng tiếng Ý rất lưu loát, gặp nhau không quá ba phút, đã khiến đối phương si mê đến thần hồn điên đảo.

Hai người liền ở WC ở đại sảnh chờ máy bay, đại côn ŧᏂịŧ thọc vào tiểu tao huyệt, dũng mãnh thao, điên cuồng thao, bởi vì làm quá sảng, thiếu chút nữa để anh trai lỡ mất chuyến bay.

Khi anh trai người Ý rời đi vẫn còn rất lưu luyến, không chỉ add WeChat Tô Mạn, còn lấy mất qυầи ɭóŧ dính đầy dâʍ ŧɦủy̠ của nàng, nói như vậy mới đúng với tập tục của người Trung Quốc, xem như là vật định tình.

Lúc này, nhưng thế này chẳng phải là đang ở trên không sao!

Bàn tay người đàn ông nóng hổi vừa to vừa thô ráp, niết tới gần cánh mông nàng, chỉ cần lại hướng lên một chút là có thể sờ đến hoa huyệt trần trụi.

Tô Mạn vờ vịt muốn đứng dậy, nhưng tư thế này không tiện dụng lực, dưới chân trượt một cái, lần thứ hai té ngã ở trên người hắn, lần này vυ' lớn đẩy đà ngã vào trong l*иg ngực cứng rắn, cánh mông mềm mại trực tiếp ngồi xuống bàn tay của người đàn ông, ngón tay cứng rắn chọc tới cửa hoa huyệt.

Thật nộn!

Lưu Hạo chỉ cảm thấy tựa như bị sét đánh trúng, tim đập càng lúc càng nhanh, trong lúc hoảng hốt lại cảm nhận được có nước từ phía trên theo ngón tay bò xuống, đây là yêu dịch của nàng?

Ở trên máy bay không mặc qυầи ɭóŧ, còn chảy cả da^ʍ thuỷ?

U hương vừa rồi càng lúc càng đậm, Lưu Hạo lúc này mới bừng tỉnh, đây vốn dĩ không phải nước hoa quái gì, mà là mùi hương của dâʍ ŧᏂủy̠.

Này thì ngay cả chính nhân quân tử cũng nhịn không nổi, huống chi Lưu Hạo lại càng không phải, cánh tay khẽ nhúc nhích, lập tức liền đem ngón tay chen vào.

Vừa đút vào trong, liền bị mị thịt bốn phương tám hướng bao quanh hút lấy, vừa ướt vừa khít, xúc cảm này so với trong tưởng tượng còn tốt hơn gấp trăm lần.

Lưu Hạo càng thêm tùy ý, theo da^ʍ thuỷ cắm vào tiểu huyệt trái phải moi đào, khoáy đảo tìm kiếm điểm G dây nghiến, càng vuốt ve lại càng thấy ngạc nhiên.

Hoa huyệt khẩn trí lại kiều nộn, không có một cọng lông, nếu không phải đã gặp Tô Mạn từ trước, biết nàng là loại phụ nữ phong tình thành thục, Lưu Hạo sẽ cho rằng cô gái mình đang vuốt ve lúc này là thiếu nữ mới lớn chưa trải sự đời.

Lúc trước Lưu Hạo cũng đã qua lại với hai người bạn gái, bạn gái cũ thích cạo lông, hạ thể luôn cạo đến sạch sẽ, nhưng xúc cảm trong lòng bàn tay lúc này là hoàn toàn không giống với lúc đó, không có một chút cảm giác đâm vào tay, tựa như thật hồn nhiên thiên thành. Lưu Hạo trong lòng hiện lên một cái khái niệm mơ hồ.

Đây chính là Bạch Hổ trong truyền thuyết?

Thật đúng là gặp được cực phẩm, nữ nhân này không chỉ có ngoại hình xinh đẹp, thân kiều thể mị, đến cả hoa huyệt cũng không giống người thường. Mọi người nói nữ nhân cực vừa phẩm khẩn lại tao, xúc cảm truyền xuống ngón tay thật tinh tế, khẩn trí, ướt đầm, lực hút lại càng cực kì kinh người.

Người xưa nói quả không sai, hoa huyệt như vậy, nếu đem ƈôи ŧɦịŧ cắm vào, lập tức có thể làm người ta sướиɠ đến bay lên trời!

Lưu Hạo cả người càng thêm kích động, ngón tay linh hoạt nhẹ khảy hoa môi, bóp chặt lấy hạt châu đang cương lên, ra sức tàn nhẫn chậm rãi xoa nắn, quấy loạn nước sốt bốn bề bên trong nhưng còn chưa thỏa mãn.

Từng đợt kɧoáı ©ảʍ không ngừng ập lên cọ rửa lý trí Tô Mạn, từng chỗ từng chỗ mẫn cảm bị khai phá, sóng nhiệt càng tích càng nhiều cơ hồ muốn phun lên ngón tay đang chen vào trong.

Mắt thấy đối phương càng hăng hái đâm chọc, đầu ngón tay từ một ngón đã biến thành ba ngón, dưới háng của hắn nhô cao thành một bao lớn.

Tô Mạn xoắn cánh mông, mυ'ŧ lấy ngón tay nam nhân vặn tới vặn lui, để ngón tay kia tiến vào càng sâu, một bên xấu xa ghé vào tai đối phương, giọng điệu mềm nhẹ:

“Bạn gái cậu, còn đang ở đây!”